Mị Ảnh

Chương 1310: Nửa bước




 
- Cút ngay!
 
Lãnh Bân bị Nghệ Phong ngăn cản, hắn liền rống giận. Bạo phát mười phần lực đạo, một thương trực tiếp đâm vào vị trí yếu hại trên cơ thể Nghệ Phong.
 
- Ngươi không thể trốn thoát!
 
Nghệ Phong thản nhiên nói, đạo lợi kiếm nhanh như thiểm địa đỡ kiếm này của Lãnh Bân, đồng thời sử dụng Nhiếp Hồn Thuật đánh về phía hắn.
 
Sau khi Lãnh Bân tránh né Nhiếp Hồn Thuật, lúc này cách Nghệ Phong tương đối xa. Sắc mặt hắn biến ảo bất định, tim đập thình thịch nhìn Nghệ Phong.
 
Tốc độ của thanh niên trước mặt hắn thực sự quá kinh khủng, cho dù hắn muốn trốn chạy cũng không được. Đây chính là lần đầu tiên Lãnh Bân cảm thấy chính mình nghẹn khuất như vậy. Đường đường là Quân Cấp tam giai, thực lực cao hơn đối phương hai cấp, không chỉ đánh không lại, thậm chí còn không thể trốn chạy.
 
Ánh mắt Lãnh Bân đột nhiên chuyển về phía Băng Ngưng, trong mắt toát lên vẻ tàn độc. Một đạo năng lượng bạo phát, mạnh mẽ đánh về phía Băng Ngưng. Cùng lúc đó, thân ảnh hắn nhanh như thiểm điện chạy hướng về phía khác.
 
- Tiểu tử, ngươi có bản lĩnh đừng cứu nàng.
 
Lãnh Bân càn rỡ cười lớn, tốc độ phát huy tới tột cùng.
 
Nghệ Phong nhìn đạo năng lượng đánh về phía Băng Ngưng, không dám do dự, trong nháy mắt thi triển Thuấn Di, chặn đứng đạo năng lượng kia. Lúc này Lãnh Bân cũng đã chạy đi khá xa. Rất nhanh thoát khỏi tầm mắt Nghệ Phong.
 
- Ngươi chạy được sao?
 
Nghệ Phong cười nhạt, trên phía sau xuất hiện hai cánh đấu khí, nhanh chóng bay về phía đối phương. Trong lúc hai cánh chớp động, tốc độ phát huy tới cực điểm, trong khoảng thời gian ngắn đã kéo gần khoảng cách với đối phương. Mà Lãnh Bân cảm nhận được khí tức của đối phương càng lúc càng gần. Sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, vận chuyển năng lượng trong cơ thể một cách điên cuồng, thẳng tiến bay nhanh.
 
- Thuấn Di!
 
Nghệ Phong thấy đối phương vẫn vọng tưởng rời đi, khóe miệng nhếch lên khinh thường, lại tiếp tục thi triển Thuấn Di.
 
Dựa vào thân pháp Mị Ảnh, rất nhanh Nghệ Phong đứng chắn trước mặt Lãnh Bân, dùng kiếm ngăn cản đối phương.
 
Trông thấy Nghệ Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, trong lòng Lãnh Bất hoảng hốt, vội vàng vận chuyển năng lượng chống đỡ.
 
- Tinh Bạo Thương Khung, Lam Liên Hóa Hồng Quyết!
 
Nghệ Phong liên tục thi triển hai đại chiêu, trực tiếp công kích Lãnh Bân. Sắc mặt Lãnh Bân đại biến, chỉ có thể vận khí chống đỡ.
 
Phụt...
 
Lãnh Bân chống đỡ được Tinh Bạo Thương Khung của Nghệ Phong, thế nhưng không thể tránh né được Nhiếp Hồn Thuật. Chưởng này đánh tới, đập trúng thân thể, khiến hắn bị văng ngược lại.
 
Thấy đối phương rơi xuống dưới đất, đương nhiên Nghệ Phong không bỏ qua cơ hội hạ thủ, đánh rắn đánh giập đầu. Liên tục thi triển Nhiếp Hồn Thuật, từng đạo Lam Liên Hoa công kích vào thân thể đối phương. Rất nhanh, rất nhanh, đối phương đã không còn lực phản kích.
 
Trông thấy tràng cảnh như vậy, Nghệ Phong thi triển Thuấn Di lắc mình xuất hiện bên cạnh đối phương. Một kiếm đâm thẳng vào cổ họng đối phương. Cùng lúc, lợi kiếm khẽ chuyển, nạp linh giới trên ngón tay Lãnh Bân xuất hiện trên tay Nghệ Phong.
 
Băng Ngưng nhìn Nghệ Phong xuất hiện bên cạnh Lãnh Bân, lập tức trông thấy hắn ngã xuống, nàng liền thở dài một hơi.
 
- Xem trong nạp linh giới của hắn có địa đồ hay không? Bọn họ tới lâu như vậy, hẳn là đã tìm ra một phần địa đồ. Ít nhiều giúp chúng ta tránh khỏi một ít cạm bẫy và đi đường vòng.
 
Băng Ngưng nói.
 
Nghệ Phong lục lọi trong nạp linh giới, quả thực phát hiện không ít thứ tốt. Rất nhanh, Nghệ Phong tìm được thứ Băng Ngưng muốn. Băng Ngưng tiếp nhận, quan sát một chút, lập tức bất đắc dĩ nói:
 
- Sau khi cấm địa biến dị, biến hóa khôn lường. May là đạt được tấm địa đồ này của đối phương, bằng không dựa vào địa đồ trước đây, e là gặp không ít phiền phức.
 
Sau khi lục lọi nạp linh giới của Lãnh Bân một hồi, từ trong nạp linh giới Nghệ Phong lấy ra một quyển bí tịch mang phong cách cổ xưa. Sau khi thấy quyển bí tịch này, Nghệ Phong liền quay về phía Băng Ngưng nói:
 
- Đây có phải chính là công pháp lão gia hỏa kia thi triển hay không?
 
Băng Ngưng tiếp nhận, gật đầu nói:
 
- Đây chính là công pháp trấn cung của Tây Hải cung. Không ngờ hắn mang theo vật này bên mình.
 
Sau khi Băng Ngưng xem qua, lập tức nhíu mày nói:
 
- Bất quá, đây chỉ là nửa bộ.
 
Nghe vậy, Nghệ Phong cảm thấy có chút đáng tiếc. Vừa nãy hắn đã nếm thử bộ công pháp này, nếu như hắn không có Tinh Bạo Thương Khung, muốn phá công pháp này thực sự rất khó khăn. Cho dù có Tinh Bạo Thương Khung cũng không thể phá toàn bộ. Chỉ có thể đánh nát từng khối. Quả thực uy lực của bộ công pháp này rất mạnh.
 
- Người này hẳn là trưởng lão truyền công của Tây Hải cung, bằng không không thể sở hữu thứ này. Đáng tiếc chỉ có nửa bộ.
 
Băng Ngưng cũng cảm thấy có phần đáng tiếc.
 
Nghệ Phong đưa công pháp Băng Ngưng, nói:
 
- Đã có nửa thượng, tự nhiên còn nửa hạ. Tìm được người giữ nửa hạ, chém giết đoạt lấy.
 
Nghe Nghệ Phong nói, Băng Ngưng kinh ngạc. Thầm nghĩ, trưởng lão truyền công bảo quản nửa thượng đã cường hãn như vậy. Thực lực của trưởng lão bảo quản nửa hạ thấp nhất phải đạt tới ngũ giai, không dễ dàng giết chết như vậy.
 
- Có thể tìm được là tốt nhất, cho dù không đoạt được cũng không sao.
 
Băng Ngưng quay về phía Nghệ Phong nói.
 
Nghệ Phong thoáng nhìn Băng Ngưng xinh đẹp lãnh ngạo, đột nhiên nhớ tới thứ gì đó, hắn quay về phía Băng Ngưng nói:
 
- Có phải nàng quên một việc?
 
Băng Ngưng nghe Nghệ Phong nói, nàng cũng nhớ tới lời nói của Nghệ Phong trước khi giao đấu cùng Lãnh Bân. Nàng trông thấy Nghệ Phong chăm chú nhìn đôi môi đỏ mọng của chính mình, khiến sắc mặt nàng ửng hồng, hoảng loạn quay đầu.
 
- Nữ nhân thực hay lừa đảo.
 
Nghệ Phong nhún nhún vai, tiện tay mở quyển công pháp vừa mới đoạt được.
 
Bất quá, trải qua không bao lâu Nghệ Phong cảm thấy mất hứng thú. Tu luyện bộ công pháp này, cư nhiên phải sở hữu năng lượng thuộc tính băng, ngay cả Nghệ Phong có năng lượng thuộc tính thủy cũng không thể lĩnh hội. Muốn lĩnh hội thuộc tính băng trong hệ thủy lại càng khó. Bộ công pháp này hẳn là không thể tu luyện. Nghĩ vậy, Nghệ Phong cảm thấy có chút đáng tiếc.
 
- Quên đi, chờ tới khí đoạt được nửa hạ, tặng lại Đông Hải cung.
 
Những người Nghệ Phong biết tới, cũng chỉ có người Đông Hải cung tu luyện công pháp thuộc tính băng.
 
- Nghệ Phong, cẩn thận một chút. Nơi này đã tiến vào vị trí trung tâm. Tỷ lệ gặp phải Tây Hải cung lại càng lớn. Vả lại, nơi này cũng vô cùng nguy hiểm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Băng Ngưng lại nắm chặt tay Nghệ Phong, nhắc nhở.
 
Nghệ Phong gật đầu, vừa mới cùng Băng Ngưng bước vài bước liền lạc vào mê trận.
 
Nghệ Phong đã từng trải, cũng không nói nhiều lời vô ích. Một quyền trực tiếp đánh thẳng về phía trước.
 
Sức chống cự của mê trận này hiển nhiên mạnh hơn rất nhiều những mê trận ban đầu, Nghệ Phong đánh ra một quyền cực mạnh vẫn không thể phá vỡ. Điều này khiến Nghệ Phong liền tục xuất quyền, khi Nghệ Phong xuất hơn mười quyền, mê trận này mới bị phá vỡ.
 
Phát hiện như vậy, khiến Nghệ Phong càng cẩn thận. Tuy mê trận này không khiến hắn tổn thương, thế nhưng đụng tới nhiều cũng rất lãng phí thời gian.
 
- Còn khoảng bao lâu?
 
Nghệ Phong hỏi Băng Ngưng.
 
Băng Ngưng nói:
 
- Ước chừng còn khoảng năm canh giờ. Bất quá, chậm lại một chút vẫn tốt hơn.
 
Nghệ Phong gật đầu, tuy trong lòng nôn nóng, thế nhưng cũng biết một số việc không thể nôn nóng.