Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Chương 92: Tin Nhắn




Tiếng vỗ tay phát ra từ phía sau cô. Giọng hắn ta trầm trầm:"Tới cũng nhanh đó! Bây giờ ra xe, đi theo chúng tôi!"

"Mấy người là ai? Muốn dẫn tôi đến đâu?"

"Tất nhiên là gặp ông chủ chúng tôi!"

"Sao anh ta hẹn tôi ở đây? Sao không gặp ở đây luôn đi!"

"Bây giờ có đi không? Đừng nói nhiều!"

"Đi!"

Bọn họ kéo Vivian ra chiếc xe. Bên ngoài chiếc xe được dán kính nên không thể thấy được bên trong. Họ để Vivian lên trên xe đó rồi họ đi một chiếc xe khác.

Chiếc xe bắt đầu lăn bánh đi rất nhanh. Vivian vẫn luôn quan sát đường thật kĩ.

Đột nhiên, điện thoại của Vivian lại rung. Cô nhìn lên ông tài xế. Sau khi đã xác nhận rằng không ai để ý tới mình, cô lén mở điện thoại ra xem.

Màn hình hiện rõ số điện thoại của Vu Tử Ẩn. Anh ấy nhắn cho cô:"Anh đã đem chứng cứ đến đồn cảnh sát! Em về chưa?"

Rõ ràng Mặc Quân nói với cô là Tử Ẩn đã bị hắn ta bắt cóc. Bây giờ Tử Ẩn có thể nhắn tin cho cô. Hơn nữa, anh ấy lại còn gửi cả tin nhắn. Không lẽ là....cô đã mắc lừa.

Cô nghĩ rằng mình đúng là dở hơi thật. Chưa nghe được giọng của Tử Ẩn mà tưởng anh ấy thực sự bị bắt. Bây giờ làm cách nào để thoát ra đây??

"Cô kia! Cô....đang làm gì đó! Định nhắn tin báo cảnh sát à?"

"Không có! Tôi vẫn ngồi đây mà! Tới chưa? Chồng tôi...chồng tôi liệu có sao không?"

Vivian chuyển điện thoại vào túi quần đằng sau. Cô nhếch môi nói với ông lái xe:"Nãy giờ giỡn thôi! Chồng tôi không bị mấy người bắt đi đúng không? Lừa tôi à?....Nhưng không sao! Tôi biết ông cũng chỉ là làm cho Mặc Quân. Nếu ông chịu, tôi trả ông gấp hai thậm chí có thể gấp ba gấp bốn lần. Ông biết đó, tôi giàu lắm! Làm diễn viên mà, hơn nữa, tôi còn được thừa kế cả tập đoàn. Chỉ cần cho tôi một con số, lập tức chuyển qua ngay!"

Ông tài xế nghe thấy tiền là sáng mắt lên. Tiền Mặc Quân đưa cho ông ta chỉ là đủ sống. Nếu bây giờ giúp cô ta, ông còn được tiền còn không vi phạm pháp luật! Ông ta gật gật nói:"Được! Tôi cần 1 tỷ!"

"1 tỷ? Chuyện nhỏ!"

"Bây giờ tôi sẽ lái xe đến chỗ ông chủ. Đợi bọn xe kia xuống, tôi lập tức lái đi! Sẽ không để bọn đó xuống bắt cô! Được không?"

"Kế hoạch này có vẻ không khả thi cho lắm. Hay là ông cứ thả tôi ngay đồn cảnh sát thị trấn gần đây đi! Đậu xe trước đó bọn họ cũng không dám làm gì!"

Vivian lấy điện thoại của mình ra nhắn cho Tử Ẩn cùng Mark:"Đến cứu em ở xyz..."