Mặt hắn đanh lại khi nghe Rose nói.
- K..không bao giờ tôi trở lại nơi đó đâu!- hắn nói như hét.
Rose thoáng buồn, nhún chân nhảy lên mái nhà không quên bỏ một câu:
- Đừng hối hận!!!
Kì Lam cùng Kì Thiên về nhà. Từ ngày đó, hắn luôn đi theo nó không rời và nhắc nhở nó cẩn thận. Nó thấy cô cùng phiền phức a~!!!~_~
Hắn sợ tổ chức sẽ bắt cóc nó làm con tin rồi bắt hắn về, phải hắn rất sợ mất đi người con gái này!
Tối:
Nó đi vứt rác, hắn cũng đi theo.
- Này, anh làm sao vậy?-Kì Lam khó chịu. Nó không muốn hắn như thế này một chút nào.
-...- hắn suy tư.
Nó chạy về phòng, khóa cửa, ngồi bệt xuống sàn.
...Tại sao mình lại như vậy?...
...Thật lạ...
Nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
- Cạch...- cửa sổ phòng nó khẽ mở. Một đám người áo đen trèo vào...