Mèo Nhỏ Ngây Thơ Của Bá Chủ Hắc Đạo

Chương 17




Bề ngoài như thế thôi chứ thật ra bên trong cô đang đi hỏi thăm hết 18 đời tổ tông của nhà anh rồi, như thế nào lại sinh ra được người mặt dày như anh thế không biết???

Còn anh sau khi nghe được cô khen thì mặt mày hớn hở cả ra! Tất nhiên có thằng đàn ông nào sau khi được người mình thích khen mà không vui chứ nhỉ!!! 

- Được, bởi vì em đã ngoan ngoãn nghe lời tôi nên tôi sẽ tốt bụng thưởng cho em một nụ hôn!_ anh cười xấu xa nói 

- Cái...

Chưa kịp thốt hết lời ra khỏi miệng cô liền bị ngăn lại bởi một nụ hôn.

Anh ôn nhu mà bá đạo, triền miên dây dưa với đầu lưỡi của cô một cách thật dễ dàng, tất nhiên người như cô là lần đầu mới biết cảm giác gần gũi với người khác giới như thế này thì sẽ bị anh chiếm tiện nghi rồi!

Cô cố gắng giãy giụa muốn thoát ra khỏi nụ hôn nồng cháy của anh như tất cả cũng như không! 

Đối với một người đã trải qua bao năm tháng đẫm máu trong giới hắc đạo như anh thì cô chỉ như một chú mèo con nho nhỏ mà anh có thể bóp chết bất cứ lúc nào anh muốn...

Sau một hồi triền miên, thấy cô sắp hết khí oxi thì anh mới luyến tiếc mà rời khỏi đôi môi của cô!

Song, khi đã được giải thoát cô liền hì hục thở ra hít vào, cố gắng ổn định lại nhịp thở của mình. Khi đã ổn định xong cô liền tức giận tới đỏ cả mặt mắng anh:

- Cái ông chú già chết tiệt này, nghĩ sao mà dám cưỡng hôn tôi vậy hả? Ông có tin tôi mầm thịt chú rồi nấu lên cho con Peter nhà tôi ăn không hả? 

(T/g: Peter là chó con nhà chị ấy đấy:>)

Còn anh thì tất nhiên không nghe thấy những gì cô mắng mình rồi, linh hồn anh bây giờ còn đang lạc trôi tại chín tầng mây đây!

Lí do ư? Phải nói là quá đơn giản! Anh là đang cảm thấy hạnh phúc vì được hôn cô đấy.

- Môi cô ấy thật mềm, thật ngọt! Thật là muốn hôn nữa quá đi! Nhưng mà bây giờ không thể làm liều được, hiện tại thì chưa được nhưng trong tương lai mình sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời gấp đôi!!!

Đó là suy nghĩ của anh hiện giờ. Thật may mắn cho cô khi anh không nghe được những lời cô mắng, nếu anh mà nghe được chắc cô sẽ bị anh làm thịt ngay tại chỗ luôn quá...

Mắng một hồi liên tục xong cô cảm thấy tâm trạng đã ổn hơn rất nhiều nên liền cho anh ăn bơ mà trực tiếp đi vô nhà.

Thấy cô đi vào mà không để ý đến mình anh liền chợt tỉnh táo lại mà bước đi theo cô.

Khi vừa bước vào nhà anh liền bị một thứ gì đó to lớn, có bộ lông mềm mềm mà nhảy lên người! Nên anh liền đá nhẹ lên thứ đó một cái với chủ ý không muốn nó nhảy lên người mình...

Ẳng!!!

Một tiếng kêu lớn vang lên sau khi anh đá cái thứ to lớn đó! Và một tiếng hét lớn và dài vang lên khắp nhà:

- Peter!

________ Hết chương 17 ________