Mèo Nhà Tang Thi Vương

Chương 63: 63: Chương 62





" Nhóc con hư đốn, không bao giờ chịu nghe lời...!"
Lúc Phương Hoà tỉnh dậy mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, cậu mơ màng mở mắt, duỗi người, cào móng vào ghế lái phụ, lúc này mới quay đầu tìm Lê Chấn thì lại không thấy hắn trong xe, Phương Hoà tìm một vòng, vẫn không thấy Lê Chấn đâu.

Phương Hoà ngắp một cái, ấn chân mở kính xe định ra ngoài, nhưng mới mở cửa thì đập vào mắt cậu chính là một đôi mắt xanh trắng có nhãn cầu đỏ hồng, doạ cậu suýt nữa thì ném ra dị năng, hoá ra là tang thi đàn em số 2, Phương Hoà thu lại móng vuốt, từ cửa xe chạy ra, đứng trên mui xe, cạnh Lê Chấn.

Mất nửa ngày cuối cùng bọn họ cũng từ thành phố T đến thành Z nhưng mà tình hình ở đây có gì đó không đúng lắm.

Phương Hoà nhìn theo tầm mắt của Lê Chấn, ở đây không được coi là thành thị phồn hoa, nhưng thôn làng rất nhiều, không phải không có tang thi đi lại trên đường, điều không hợp lý là những con tang thi này đều cùng đi về một phias.

Phương Hoà sửng sốt, đôi mắt trừng to nhìn đang thi nối đuôi nhau, hiện tượng này giống hệt như lúc họ gặp thi triều.

Lúc ấy Lê Chấn đã tới chỗ Lê Nguyệt giúp Lương Tư che giấu sức mạnh, hắn chỉ thấy hậu thi triều, chưa biết ban đầu đã xảy ra chuyện gì.

Mà Phương Hoà thì đã chứng kiến thời điểm khởi đầu của thi triều, cậu nhanh chóng nhảy lên vai Lê Chấn, thanh âm có phần ngưng trọng.

" Là thi triều.

"
Lê Chấn nhíu máy.

" Thiên thạch kéo tới thi triều? "
Phươnh Hoà lắc đầu.

" Tôi chỉ biết được đại khái lý do lúc trước thôi, chưa từng nghe nói thiên thạch tạo ra thi triều, tôi cảm thấy, có lẽ là một đứa bé khác giống như Lương Tư.

"
Nói xong lời này, cậu trở nên trầm mặc, Lương Tư là do may mắn có được một người cậu lợi hại và một người mẹ mạnh mẽ.

Nhưng còn đứa bé gây ra thi triều lần này, có lẽ sẽ...!
Lê Chấn duỗi tay nắm lấy móng vuốt của Phương Hoà.

" Chúng ta đi xem.

"
Kỳ thật Lê Chấn không nghĩ rằng có một đứa bé khác xuất hiện, nếu là thế thật thì tại sao bản năng tang thi trong người hắn không nổi lên như trước, nếu không, hắn cũng không đoán thi triều là do thiên thạch gây ra.


" Ừm.

" Phương Hoà gật đầu.

" Để tôi đưa anh đi.

"
Lê Chấn nhìn thấy sự kiên quyết trong mắt Phương Hoà, hắn nhắm mắt, sờ đầu cậu, tạo cho Phương Hoà một lớp chắn bảo vệ, sau đó để tang thi đàn em số 2 trở về thành phố T, nếu tới gần đứa bé có dị năng cấp cao nó sẽ không khống chế được.

Hắn không muốn phải bóp nát đầu đàn em thêm một lần nữa.

Chuẩn bị xong xuôi, cuối cùng, hắn bế Phương Hoà lên hôn trán cậu một cái mới không đành lòng vào không gian.

Phương Hoà đáp xuống đất, hít một hơi sâu, thu xe vào không gian, nhanh như chớp đuổi theo sau đàn tang thi.

Phương Hoà có tốc độ rất nhanh, nhưng cậu lại không có cách nào cảm ứng được đứa bé kia đang ở nơi nào, cho nên, cậu vừa chạy vuqfa cẩn thận quan sát những nơi tụ tập nhiều tang thi.

Nhìn từng đàn từng đàn tang thi, Phương Hoà rất muốn giết chúng, nhưng thời gian có hạn, cậu chỉ có thể dẫm lên đầu chúng mà chạy.

Chạy khoảng hơn mười phút, cuối cùng Phương Hoà cũng tìm được nơi tụ tập nhiều tang thi nhất, cậu đứng trên tường, ném một hòn đá vào không gian.

Lê Chấn đang nóng ruột từ trong không gian lao ra, đứng ổn định trên bờ tường, ôm Phương Hoà lên, coa nắn móng vuốt của cậu.

Phương Hoà duỗi cái móng vuốt còn lại lên chỉ về phía tang thi tụ tập, " Có lẽ là ở trong đó.

"
Nơi này là một kho hàng của xưởng luyện thép, tường xanh vây quanh, trong sân đất chật kín tang thi, chúng nó dẫm lệ nhau, con nào con nấy dường như liều chết xông lên.

" Làm sao bây giờ? Anh có thể giết được bao nhiêu? " Tang thi ở đây nhiều tới hàng ngàn hàng vạn,hơn nữa giờ không giống lần trước, tang thi bây giờ đã tiến hoá.

Lê Chấn cũng nhăn mi, những con tang thi này dù không mạng bằng hắn nhưng hắn cũng không thể dễ dàng bóp nát như trước mữa, tang thi tiến hoá ra tinh hạch sức chiến đấu và phòng thủ đều mạnh lên.

Nhìn mặt Lê Chấn căng chặt, Phương Hoà biết chuyện này là rất khó, hàng ngàn hàng vạn tang thi không phải giết trong chốc lát là xong.

Phương Hoà nhìn kho hàng bị tang thi bao vây chặt chẽ, cậu muốn nhìn bên trong xem chút cũng không nhìn thấy gì.


" Nếu không thì chúng ta mở một đường máu trước, vào xem thử.

"
Lê Chấn gật đầu, "Chỉ có thể như vậy."
Phương Hoà lấy ra một quả cầu điện, đột nhiên nhìn về phía Lê Chấn.

" Anh...!khống chế được đúng không? "
Lê Chấn gật đầu, " Được mà.

"
Cảm giác không giống lúc ở gần cháu trai, không có ham muốn nổi lên, hắn vẫn có thể giữ bản thân tỉnh táo được.

Sau đó, Lê Chấn còn nói thêm.

" Chỉ được vào xem tình hình, nếu thấy có gì đó không ổn thì phải trốn vào không gian ngay, biết chưa? "
Phương Hoà không hiểu ý Lê Chấn lắm.

" Sao phải vậy? "
Lê Chấn căng thẳng, nhìn về phía nhà kho.

" Thứ trong đó không giống Lương Tư, Mèo Con, em phải biết tự bảo vệ mình.

"
Phương Hoà gật đầu.

" Biết rồi ạ.

"
Lê Chấn tập trung cao độ, quả cầu điện có lực sát thương vô cùng lớn hắn biết, nhưng cũng phải chuẩn bị bất cứ chuyện gì có thể xảy ra.

Phương Hoà hít sâu một hơi, dị năng hệ phong đánh về vị trí tụ nhiều tang thi nhất, lựa một vị trí không ảnh hưởng đến kho hàng, ném một quả cậu điện ra.

Bỗng nhiên, một ánh sáng loé lên khiến Phương Hoà chói mắt, phải lấy móng vuốt che mắt lại, từ khẽ hở của móng vuốt nhìn ra ngoài, quả cầu điện có lực công phá vô cùng kinh người, bùm một cái đánh cho cả đám tang thi trở thành tro bụi, nháy mắt đã mất xác.


Phương Hoà bị doạ sợ, đột nhiên nhớ ra gì đó nhìn về phía Lê Chấn, chẳng trách lúc cậu lấy cầu điện ra mặt hắn lại thối như vậy, sức mạnh của quả cầu điện rất lớn, Phương Hoà nghĩ mà sợ, may mắn cậu còn nói chuyện với Lê Chấn trước, bằng không cứ vậy mà ném vào hắn, cậu đi đâu tìm lại một Lê Chấn đây huhu.

Lê Chấn xoa đầu Phương Hoà, đạp lên trên tro tàn trên mặt đất, chạy nhanh xông vào kho hàng, gần đó tang thi đã không còn bao nhiêu, Lê Chấn không ngừng dùng tinh thần lực ném chúng ra ngoài, mà Phương Hoà trong lòng hắn cũng không ngồi im, cậu gọi ra gió lốc, cuốn bay tang thi.

Chờ lúc hai người vào được bên trong, Phương Hoà thấy cửa chính đã bị tang thi cạy ra một khe hở, nhanh chóng chui vào trong.

Tốc đôn của cậu rất nhanh, Lê Chấn không đuổi kịp, hắn đành vào không gian rồi xuất hiện bên cạnh Phương Hoà lần nữa, chỉ mất khoảng vài giây, nhưng Lê Chấn vừa ra tới nơi đã bị doạ một trận, hắn lao nhanh chụp được Phương Hoà, cậu bị caig gì đó đánh mạnh, lúc Lê Chấn giữ được cậu còn phải luo lại vài bước.

Phương Hoà phun ra một búng máu, cậu chỉ một thân hình nho nhỏ trên đất, nói.

" Nó đã bị thi hoá.

"
Lê Chấn nhìn chất lỏng màu đỏ vô cùng chói mắt, tim giống như bị ai đó xé ra từng mảnh, nhanh chóng truyền năng lực trị liệu qua, Phương Hoà bị tổn thương nội tạng, Lê Chấn cũng đau giống cậu.

Nhóc con hư đốn, không bao giờ chịu nghe lời, đã nói phải cẩn thận.

Hay là nhóc con này ỷ nào năng lực trị thương của hắn mà làm càn? Lê Chấn rất muốn đánh đòn cậu một trận.

Đợi khi Phương Hoà đã bình phục hoàn toàn, Lê Chấn mới nhìn đến thứ trên mặt đất mà cậu chỉ, ở đó không phải một đứa trẻ, mà là một con mèo con, nhìn rất nhỏ, có lẽ là mới sinh ra không lâu.

" Mèo tang thi? " Lê Chấn để ý cử động của con mèo, hắn cảm nhận được, dù nó còn rất nhỏ nhưng cấp bậc dị năng lại rất cao, nếu tính theo quy tắc Phương Hoà từng nói thì nó ít nhất cũng là một con mèo tang thi cấp năm.

" Meo? " Phương Hoà nhìn nhóc mèo bé tí nằm trên đất, nó chẳng khác gì một con chuột, nói thật, ban đầu cậu nghĩ nó là một con chuột, vừa vào cửa đã chạy đốn đáo tìm em bé, ai ngờ bị một sức mạnh vô cùng lớn đánh bay ra ngoài, bấy giờ cậu mới nhìn rõ con thú trên mặt đất.

Vấn đề là trước nay cậu chưa nghe đến động vật có thể biến thành tang thi được không, trừ phi có động vật chủ động tiếp xúc với thiên thạch, chạy tới đây.

Nếu không, nếu có một con tang thi động vật ở quanh đây thì những tiểu đội dị năng đã sớm bị diệt không còn manh giáp rồi.

Lê Chấn ôm Phương Hoà lùi lại phía sau, đến khi cảm ứng được sức mạnh của mèo tang thi không còn uy hiếp nữa mới ngừng lại.

" Chúng ta đi thôi.

"
" Đừng mà.

" Phương Hoà phản đối.

" Chúng ta nuôi nó đi.

"
Đây là thú cưng cấp SSR đó.


Nếu có thể để nó làm đàn em của Lê Chấn thì quá hoàn hảo.

Lê Chấn cuối cùng không nhịn được nữa, dùng chút lực nhéo tai Phương Hoà.

" Nó quan trọng hay mạng quan trọng? "
" Ui đau đau " Móng vuốt túm lấy tay Lê Chấn.

Lê Chấn bất đắc dĩ buông ra, sau đó lại nhẹ nhàng vuốt ve vành tai cậu.

Phương Hoà vung vuốt đập tay Lê Chấn, tức giận nói.

" Không nuôi được thì cũng không thể để nó tồn tại, sau này càng khó giết hơn! Anh không nghĩ nhân lúc nó còn đang bé xíu giết nó luôn, chờ lúc nó lớn lên được thì có khi nó có thể diệt một toà thành.

"
Điều Phương Hoà nói, Lê Chấn đương nhiêm cũng đã nghĩ tới, hắn bế Phương Hoà lên đối diện mình, nhìn cậu giận dỗi.

" Em rất muốn sao? "
Phương Hoà gật đầu thật mạnh.

" Cứ thử trước đã, nếu không được thì chạy, sau mạnh hơn thì lại tới.

"
" Chính miệng em nói nhé, nếu nguy hiểm thì phải biết chạy trốn, đừng có làm liều.

" Lê Chấn nghiêm túc nhìn Phươmg Hoà.

Phương Hoà lại gật đầu, Lê Chấn ôm cậu lại gần chỗ của mèo tang thi.

" Nó rất mạnh, nhưng ý thức lại không có bao nhiêu.

"
" Đương nhiên rồi, nó mới được sinh ra, một con mèo sữa thì làm được gì động trời chứ? "
" Em quên rằng mình mới bị nó đánh đến mức nội tạng cũng bị lệch à? " Lê Chấm cầm móng mèo của cậu lên xoa bóp.

" Mèo Con, không được khinh địch.

"
Phương Hoà hậm hực lườm Lê Chấn một cái.

Vừa nãy bị đánh đúng thật là rất đau, nếu không có Lê Chấn thì không biết cậu phải dưỡng thương đến khi nào nữa..