Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 26: 3 năm sau




3 năm sau

- Linh mau dậy đi làm sắp trễ giờ rồi - Tiếng Nhã Phương vang lên

cô lười biếng nhấc thân vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mắt, ra tới phòng ăn thì đã thấy Nhã Phương đang ăn, ngồi vào bàn cô xửa lý bữa ăn của mình nhanh chóng

- Gâu Gâu - tiếng cậu bé Jun vang lên

- Mẹ cho con ăn ngay đây - Nhã Phương nói rồi đổ ít thức ăn cho chó cho Jun

3 năm nay cậu bé đã to con hơn trước rất nhiều mà ngoan hơn nữa, đi chơi tự biết đường về nhà, tối nào cũng chui vào giường của cô hoặc Nhã Phương ngủ, hôm nào Jun nghịch ngợm lại cắn dép khiến cho Nhã Phương phải mắng cho cậu 1 trận, nhìn cái dáng cúi đầu rồi đầu cứ dụi dụi vào chân Nhã Phương khiến cô buồn cười

3 năm này, cô thỉnh thoảng vẫn tới nhà hắn, tuy không vào chỉ đứng ngoài cổng nhìn vào trong sân thấy 1 cậu bé 3 tuổi đang chơi bóng, trái tim cô thắt lại, con cô đã lớn từng đó rồi, mắt nhìn theo con trai, nước mắt lại rơi, chỉ được đứng từ xa thế này nhìn con trai cô cảm thấy mình thật vô dụng làm sao

Bây giờ công việc ổn định hơn trước, cô đã làm 1 nhân viên giỏi có tiếng được nhiều khách hàng yêu mến, co làm việc trong 1 công ty về trang sức, thực ra công ty còn nhiều chi nhánh khác ở nước ngoài về thời trang, du lịch nói chung đủ mọi thứ

À cô và Nhã Phương sống cùng 1 nhà, ngày đó cô tới mua nhà, rồi Nhã Phương đòi sống cùng cô thế nên 2 đứa góp tiền mua, cô sau 3 năm vất vả làm việc cũng kiếm được đủ tiền mua cho mình 1 chiếc Yamaha Grande để đi làm, rất vừa ý, tuy nhiều lần nhớ con muốn ôm con mỗi dịp Tết đến nhưng cô chẳng thể làm được gì.

Mẹ và anh hai biết chuyện rồi làm ầm lên, mọi chuyện lại xảy ra kiện tụng, cô biết hai người rất khó chịu nhưng phần thắng luôn thuộc về nhà hắn, tuy nhiên, mẹ cô đã cố gắng đưa đề nghị 1 tuần phải cho đứa trẻ gặp mẹ nó 1 lần, hắn không chấp nhận điều này nhất quyết không cho cô gặp con.

Anh cô đã đánh cho hắn 1 trận, nói hắn là đồ không ra gì, rồi cuối cùng anh lại bị hắn kiện về tội đánh người. Quả thật mọi chuyện diễn ra khá là rắc rối, cô chả muốn cả 2 bên gây chiến vì mỗi lần như vầy tim cô đau nhức, cuối cùng thì sao, con của cô vẫn không thể gặp cô

Chỉ biết thở dài, cô đỗ xe vào gara công ty rồi bước xuống xe, chỉnh chu quần áo đi vào công ty. Ai cũng chào cô 1 cách niềm nở, vào chỗ ngồi của mình, cô tiếp tục làm việc.

Bỗng sếp gọi cho cô bảo cần gặp cô. Cô vào phòng gặp sếp thì nghe giám đốc của công ty mẹ muốn ra mắt các nhân viên giỏi của công ty mình để chuyển công tác tới công ty trụ sở làm việc.

Nghe vậy cô cũng vui vẻ nhận lời, công ty trụ sở cách đây cũng không xa lắm rất gần chỉ cần di xe máy 1 tiếng là tới, nhưng cô nghĩ là mình sẽ đi xe buýt cho an toàn và tiết kiệm thêm thời gian ngủ nướng.

Về chỗ thu dọn đồ đạc, cô theo 2 nhân viên nữa tới công ty trụ sở đương nhiên là sếp trở đi rồi, ngồi xe hơi sướng làm sao, bước chân vào công ty trụ sở, không khí nóng nực của mùa hè tan biến mất, đúng là công ty trụ sở có khác, cô đi theo sếp lên tầng cao nhất là tầng 30.

Vào bên trong, 1 gian phòng trống không, cô nghĩ phòng này chắc là dành cho các nhân viên giỏi để làm việc chắc sẽ con mấy người nữa, thầm đếm số chỗ người, wow giám đốc muốn đào tạo 15 người giỏi nhất để đống góp cho công ty sao. Khá thích thú với công việc mới, cô mới tò mò không biết vị tổng giám đốc mới là ai.

Có tiếng bước chân đi vào, cô cùn mọi người quay mặt muốn nhìn xem đó là ai. Đó là......hắn gương mặt có chết đi cô cũng không thể quên, mọi người kính cẩn chào chỉ riêng cô nhìn chằm chằm vào hắn, mắt xẹt qua hận ý, theo sau hắn là mấy nhân viên nữa cả nam lẫn nữ

- Khụ Khụ - sếp ho nhẹ nhắc nhở cô

Cô cũng biết ý cúi đầu chào, rồi ngẩng mặt lên không nói gì chỉ im lặng, nếu phải làm việc với hắn cô thà làm đánh giầy còn hơn. Cô quyết định sau khi ra về sẽ xin nghỉ việc

- Vậy mọi người làm việc luôn nhé - hắn nói rồi đi vào phòng làm việc,

Thấy vậy cô đặt ngay hộp đồ đạc của mình xuống chiếc bàn gần đó, rồi lấy 1 tờ giấy ra viết viết rồi đi vào phòng làm việc của hắn

- Giám đốc tôi muốn nghỉ việc - cô lạnh lùng buông 1 câu rồi thả tờ đơn xin thôi việc xuống bàn

Quay lưng đi bước được mấy bước rồi hắn lên tiếng

- Đứng lại - hắn nói giọng nghiêm nghị

Cô vẫn như xưa, à không con đẹp hơn trước, hắn nhìn cô 1 lượt rồi nhắm nghiền mắt lại, tại sao khi nhìn thấy cô tim hắn lại đập anh đến thế, trong lòng còn dâng trào cả xúc muốn ôm lấy cô bao bọc. Tựa như 2 người yêu sau nhiều năm mới gặp lại được

- Tôi không có gì để nói - vẫn thế không thèm quay lưng, lạnh lùng buông 1 câu bước tiếp

- Nếu cô muốn gặp Hạo Minh ? - hắn vừa nói, bước chân cô khẽ dừng lại

Cô biết hắn đang lấy Hạo Minh ra để đe dạo cô, hắn nắm được điểm yếu của cô, cô biết mình không nên quay lưng lại, nhưng lại không kiềm được lòn muốn gặp con trai, cô xoay lưng lại

- Anh muốn gì ? - cô hỏi anh

- Đơn giản chỉ muốn cho cô gặp Hạo Minh 1 lần, tôi nay tới nhà tôi, Kiều My đã đi nước ngoài chơi cô đừng lo, thằng bé cũng đã biết cô là mẹ của nó tôi chả thể ngăn cấm sau này nó gặp co cho nên muốn cho cô gặp nó - hắn nói

Cô chỉ gật đầu rồi bước ra bên ngoài, cùng lúc hắn xé đơn thôi việc, nghe thấy tiếng cô biết hắn muốn cô tiếp tục làm việc, an phận cô về chỗ ngồi rồi sắp xếp lại đồ đạc của mình với công việc mới, cái bàn cô vô ý đặt đồ xuống lại là chỗ ngồi lý tưởng, ở gần cửa sổ mà lại không thể nhìn được hắn nếu không quay lưng lại, ưng ý với chỗ làm việc, vô ngồi xuống.

Sau khi cô vừa bước ra, hắn liền gọi điện về nhà rồi bảo người giúp việc thu hết đồ đạc, liên quan tới cô cất vào nhà kho, rồi thay lại đồ mới, làm xong rồi đi chợ mua ít đồ ăn để vào tủ lạnh không cần nấu. Cúp máy xong hắn đưa mắt tìm kiếm vị trí của cô.

Thấy cô chọn vị trí khiến hắn không thể nhìn thấy cô, là cho hắn bức mình, trong suốt thời gian làm việc thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn cô nhưng mà lại không thấy đâu, hắn bèn đứng lên, cuối cùng cũng thấy mặt cô, cô đang cười tươi với 1 đồng nghiệp nam ngồi bên cạnh tự dưng hắn thấy khá bực mình.

Nuốt cơn giận vào lòng, anh quyết định sẽ kiếm lý do để chàng trai đó nghỉ việc ròi chuyển chỗ cho cô có thể ngồi ở vị trị mà hắn ngày ngày có thể ngắm được.

Mới vừa rồi anh nghĩ lại hành động của mình thì khá giật mình trước hành động đó, anh cố tìm ra 1 cái cơ thích đáng nhưng không được cuối cùng anh đưa ra được 1 lý do là chỉ là muốn mẹ con đoàn tụ mà thôi, tìm được lý do thích đáng, hắn hài lòng rồi tiếp tục làm việc, thỉnh thoảng vẫn giả vờ đứng dậy lấy cốc nước rồi lén nhìn cô