- Chào buổi sáng, Aki...ra-san...anh sao vậy?
Tới trường mà không đi ngang qua nhà Misao đón cô giống như là 1 cực hình
với anh, anh thấy khó chịu...với lại sáng nay thằng cha Kazuo đứng gác
ngoài cổng, trừng trừng cản anh không không chàng Romeo gọi nàng Juliet
dậy, anh đã đứng từ
thấy mặt cô, nhưng thằng cha đó ngăn cấm tình yêu đôi lứa và rồi đẩy anh vào trường... =^=
- Sao lại cười? - Tatsuki nhìn.
- Không, em vui thôi.
Hana nghe xong, lại có vẻ vui, cô mừng khi 2 người này có thể hòa thuận trở lại...và...
Có lẽ cô nàng thích Kazuo.
Không phải chỉ vì cái mã ngoài của anh, cũng không phải vì vật chất anh có
quá dư thừa, và cũng không phải vì anh nổi tiếng khiến cô bị thu hút. Cô bị thu hút vì tính cách tốt bụng, suy nghĩ ân cần, khả năng bảo bọc của anh. Từ khi anh tới trường, cô đã bị anh cuốn vào đầy mãnh liệt, mặc dù không nói gì, nhưng cô vẫn nhìn theo anh. Kazuo có cái tính không giống ai, vui vẻ, dễ hòa đồng, hay dễ ghen tỵ, rất trẻ con. Và Hana cũng
biết: Kazuo rất thích Misao.
Cô nghĩ tình cảm này không thể kéo dài được. Nhưng ít nhất...
- Em cũng phải tỏ tình đi chứ.
Tatsuki vỗ đầu cô, rồi bỏ đi.
Cô giác ngộ ra, rồi cười, gật gật đầu:
- Vâng!
Ít ra cũng phải bày tỏ tình cảm của mình đã, rồi tính gì thì tính, giữ mãi trong lòng, có ngày hóa khùng luôn.