Neo lại không có ý vùng vẫy khỏi Aidrizzt nữa, hắn lặng yên một chút, sau đó không hề báo trước mà chém ra một kiếm, một đường đấu khí hình cung thoát khỏi thân kiếm mà ra, không nghiêng lệch mà đánh ở phía trước đoàn người.
Thấy thế, Aidrizzt thở phào một hơi lớn, hắn còn tường rằng Neo sẽ trực tiếp bổ người mắng hắn thành hai mảnh.
Lúc này, hiện trường một mảnh tĩnh lặng, chỉ có tro bụi bay lên đầy trời, cùng một cái hố sâu rạch ngang mặt đất. Mấy người như là dân chúng bình thường sợ đến nhũn chân ngã xuống đất, nhưng lại cũng có mạo hiểm giả lão luyện lập tức hô to: “Mọi người đừng sợ! Chi viện sắp tới rồi, bọn chúng chỉ có hai người, hơn nữa trong rừng rậm còn có tinh linh sẽ giúp chúng ta.”
Cung dài của tinh linh hiển nhiên khiến cho đoàn người có chút dũng khí, mặc dù bọn họ cũng không biết chỉ cần Neo và Aidrizzt không bước vào rừng rậm, những tinh linh này cũng sẽ không ra tay công kích.
Tinh linh… Aidrizzt đột nhiên hiểu mình nên làm thế nào! Hắn buông Neo ra, lập tức xoay người chạy về hướng rừng rậm… Neo sửng sốt, tức khắc quay người lại, phóng một cái, không chút phí sức đã bắt được cánh tay của ma pháp sư.
Sau đó hắn lạnh lùng mà trừng Aidrizzt, người sau bị ánh mắt nghiêm khắc của hắn nhìn đến chột dạ, quay đầu qua chỗ khác.
Neo nhìn hắn, mang theo mười phần chắc chắn hỏi: “Ngươi muốn phóng vào rừng cây, khiến cho tinh linh bắn chết ngươi, để kết thúc mọi chuyện này sao?”
Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng hắn căn bản không cần nhận được trả lời, Aidrizzt toàn thân đột nhiên cứng ngắc một cái, cũng đã đủ coi như là trả lời rồi.
Neo hừ lạnh một tiếng rồi gầm lên: “Nghĩ hay quá nhỉ, ta Neo Sun, vẫn chưa từng để cho bất cứ một đồng bạn nào chết ở trước mắt ta! Ta nói cho ngươi biết, ở đây mặc kệ là loài người, tinh linh hay là hắc ám tinh linh, không có một kẻ nào có thể giết chết đồng bạn của ta!”
Aidrizzt lập tức căng thẳng nói: “Ngươi không thể giết chết toàn bộ bọn họ, ta cũng không hi vọng ngươi làm như thế.”
Neo nhàn nhạt nói: “Ta sẽ cố hết sức không giết chết bọn họ, đó cũng không phải quá khó.”
“Cho dù ngươi không muốn giết bọn họ, nhưng tộc nhân của ta ẩn núp ở bên cạnh, bọn họ nhất định sẽ không lẳng lặng ở bên cạnh xem mà thôi, đến lúc đó, có lẽ ngươi và ta cùng với những loài người này, thậm chí là những tinh linh kia tất cả đều sẽ chết dưới tay bọn họ!”
Aidrizzt khẩn cầu: “Neo, làm ơn! Ta không bước vào rừng rậm cũng được, vậy để cho tộc nhân của ta mang ta trở về đi! Bọn họ chưa chắc giết ta, bọn ta là đồng tộc…” Hắn lại càng nói càng nhỏ giọng, những lời này ngay cả chính hắn cũng thuyết phục không được.
Neo hừ lạnh một tiếng, hắn thế nhưng hoàn toàn không cho rằng những hắc ám tinh linh kia sẽ bỏ qua Aidrizzt. Tạm thời không giết hắn trái lại có khả năng, nhưng đó có lẽ là bởi vì muốn dùng cực hình để hành hạ hắn trước đi!
“Neo…” Aidrizzt nhìn thấy biểu tình của Neo, liền rõ ràng hắn hoàn toàn không có ý định làm theo lời của mình.
Neo lạnh lùng nói: “Giải quyết loài người trước, rồi giải quyết những hắc ám tinh linh kia. Bây giờ bắt đầu chuẩn bị ma pháp giúp ta, nếu không, cứ yên lặng mà đứng ở một bên!”
Aidrizzt đương nhiên không thể để cho Neo một mình đi đánh đấu, hắn chỉ có cố gắng suy nghĩ có những ma pháp nào có thể giảm thương tổn đến thấp nhất.
Neo chỉ cần có kiếm trên tay, liền bằng với làm xong chuẩn bị chiến đấu. Lúc này, đoàn người cũng hết sức hừng hực lên rồi, mắt thấy song phương thật sự sắp đánh tới nơi…
“Tất cả dừng tay.”
Trong căng thẳng, lại truyền đến một tiếng ngăn cản lãnh đạm, giọng điệu hết sức lãnh đạm, nhưng lại có uy nghiêm khiến người không thể lơ là.
Không ít người quay đầu qua, lúc này mới nhìn thấy phía sau vậy mà đứng một hàng người, số người không nhiều lắm, chỉ có mười một người. Bọn họ mặc đủ loại kỵ sĩ phục, vũ khí cầm trên tay cũng rất không giống nhau, vừa có kiếm cũng có cung, thậm chí còn có tấm khiên khổng lồ, nhưng giống nhau chính là, đều nghiêm túc trang nghiêm đến khiến cho người không chuyển được mắt.
Những người này mặc kệ là vũ khí hay trang phục đều không giống như mạo hiểm giả thông thường, thậm chí là đứng đó thôi đã cho người một loại khí thế không thể xem nhẹ, đều khiến cho người ở đây hiểu những người này tuyệt đối không dễ chọc.
Người lĩnh đầu đứng ở chính giữa những người này là một người toàn thân đều đen như mực, hắn chẳng những tóc đen mắt đen, còn mặc một bộ y phục đen, cả người tỏa ra một loại áp lực nặng nề, nhất là ánh mắt của hắn sắc nhọn như tên, người bị ánh mắt hắn quét qua đều dâng lên một loại cảm giác bản thân đang bị thẩm vấn.
Người lĩnh đầu này dẫn theo những người khác, một mạch vượt qua đoàn người, đi đến đâu, đoàn người lại tự động lánh ra một con đường cho bọn họ đi… Cuối cùng, bọn họ đứng ở giữa hai người Neo và đoàn người.
Lúc này, Aidrizzt không hiểu gì hết, không rõ làm sao đột nhiên xuất hiện thêm những người này, đồng thời bởi vì bọn họ thoạt nhìn hết sức có thực lực mà theo phản xạ nổi lên cảnh giới.
Ánh mắt Neo lại phiêu đi xung quanh, nhìn trời nhìn dất nhìn cỏ nhìn tinh linh nhưng chính là không nhìn hàng người đó, nhất là vị đầu lĩnh ăn mặc một thân đen kia.
Người đầu lĩnh trừng Neo một cái, sau đó quay người đối diện đoàn người, dùng giọng nhàn nhạt nói: “Bọn ta là Mười Hai Thánh kỵ sĩ Thần Điện Ánh Sáng. Ta là Judge knight. Bây giờ, có người nào có thể nói cho ta biết, các ngươi vì sao bao vây Sun knight của bọn ta?”
Sun knight? Mọi người đầu tiên là ngỡ ngàng, nhưng lập tức nhớ tới đặc điểm của Sun knight mà “toàn đại lục đều biết” —– tóc vàng, mắt lam, tuấn mỹ cùng với tư thái ưu nhã.
Ngoại trừ tinh linh, ở đây chỉ có một người phù hợp với những đặc điểm này, chính là cái người đứng ở bên cạnh hắc ám tinh linh.
Lúc này, Aidrizzt kinh ngạc mà nhìn Neo, người sau cuối cùng không thể giả bộ mình không quen biết những người này nữa, tỉnh bơ nói: “Chasel, còn có những người khác… các cậu làm sao lại tới đây?”
Chúng Thánh kỵ sĩ vừa nghe, tới tấp xoay người tống cho Sun knight nhà mình một cái lườm mắt. Bọn họ xuất hiện ở chỗ này, ngoại trừ đến giúp hắn, chẳng lẽ còn sẽ là mười một người đồng thời đi ngang qua sao?
“Mười Hai Thánh kỵ sĩ?” Đoàn người bắt đầu kích động lên.
“Không phải giả chứ?”
“Không sai đâu!” Có người nhận ra bọn họ, kích động kêu lớn: “Tôi từng đi qua Diệp Nha thành, bọn họ đúng là Mười Hai Thánh kỵ sĩ!”
“Mười Hai Thánh kỵ sĩ lại có thể xuất hiện ở ngôi tiểu trấn này! Ôi thần Ánh Sáng ơi!”
“Nhưng hắc ám tinh linh…”
Mọi người trầm mặc xuống.
Chasel Judge đợi cho đến khi mọi người xao động xong, mới mở miệng giải thích: “Tên hắc ám tinh linh kia nhận được cảm hóa của thần Ánh Sáng, từ bỏ cái ác hướng thiện. Mặc dù ta đối với cái này vẫn ôm hoài nghi và cho rằng tội nhân thì nên tiếp nhận thẩm phán, nhưng Sun knight lại mang theo lòng nhân từ bao dung tiếp nạp hắn, hơn nữa vì để cho hắn cảm nhận được càng nhiều lòng nhân ái của thần Ánh Sáng, cho nên đặc biệt để hắn đi theo bên cạnh mình lắng nghe giáo hối, cảm nhận càng nhiều tình thương của thần Ánh Sáng.”
“Thì ra là thế.” Mọi người bừng tỉnh, nhao nhao tán thưởng: “Sun knight thật sự là nhân từ, ngay cả hắc ám tinh linh cũng bằng lòng tha thứ.”
Neo lần đầu tiên phát hiện, công lực nói nhảm của Chasel thì ra có mạnh như thế à!
Aidrizzt dùng ánh mắt vạn phần hoài nghi nhìn Neo, nghĩ thầm, gã này ngay cả loài người cũng muốn chém hết cho xong chuyện, rốt cuộc chỗ nào nhân từ?
Đến lúc này, đoàn người hơn phân nửa cũng đã buông vũ khí xuống. Bọn họ dù có dũng khí thế nào, cũng không dám vung kiếm với Mười Hai Thánh kỵ sĩ.
Neo đi tới bên cạnh Mười Hai Thánh kỵ sĩ, trước dùng ánh mắt chào hỏi mỗi người, sau đó quay người qua, lại không phải đối mặt với đoàn người, cũng không phải đối mặt rừng rậm, mà là đối mặt bụi cỏ… Hắn trầm giọng nói: “Hắc ám tinh linh ẩn núp ở bên cạnh nghe đây cho ta, Aidrizzt đã ở dưới sự chiếu rọi của thần Ánh Sáng rồi, nếu các ngươi dám dùng hắc ám nhiễm bẩn hắn lần nữa, Thần Điện Ánh Sáng nhất định không bỏ qua các ngươi!”
Nghe thấy có hắc ám tinh linh ẩn núp, đoàn người đều hít mạnh một hơi, không ít người bắt đầu đến gần về phía Mười Hai Thánh kỵ sĩ.
Lúc này, những tinh linh vẫn luôn lặng yên không nói cũng phát ra tiếng kinh hô hết sức khẽ, sau đó bắt đầu nhỏ giọng thảo luận. Lần này, những tinh linh hình như rất nhanh chóng đã đạt tới thống nhất, bọn họ thử bắn ra vài mũi tên dò xét, trong bụi cỏ cũng truyền đến vài tiếng kêu rên.
Cung tên của tinh linh không còn đối vào Neo và Aidrizzt nữa, mà là toàn bộ chuyển hướng vào bụi cỏ, ngay cả ánh mắt đều trở nên vô cùng sắc bén.
So với một hắc ám tinh linh đơn lẻ, bọn họ hiển nhiên càng ghê tởm cả một bầy hắc ám tinh linh hơn.
“Neo, muốn đánh không?” Chasel hỏi.
Neo nhíu mày suy nghĩ, sau đó nói: “Không, những hắc ám tinh linh đó rơi vào tình thế xấu, hẳn sẽ không lựa chọn phản kích, mà là sẽ bỏ trốn, không cần phải đuổi cùng giết tận.”
Chasel gật đầu. Hắn lúc này cũng nhìn thấy, bụi cỏ có động tĩnh, nhưng hướng di động hình như là muốn rời khỏi mà không phải tới gần. Các tinh linh hình như cũng không muốn đại khai sát giới, cách bọn họ bắn tên như là đang xua đuổi mà không phải giết hại.
Lúc này, một tinh linh đi ra, chính là nữ tinh linh tên là Aftelier kia, cô ta cũng không có mang bất cứ vũ khí gì, chỉ là đi tới trước mặt Neo, nói: “Thật là thất lễ rồi. Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng. Nếu ngay cả Thần Điện Ánh Sáng căm ghét hắc ám nhất cũng đã tiếp nạp hắc ám tinh linh này, chắc hẳn hắn nhất định đã quay vào ánh sáng, tinh linh tộc cũng cảm thấy vui mừng với điều này.”
Nói tới đây, Aftelier thậm chí quay đầu cười cười với Aidrizzt, sau đó nói với hắn: “Hết sức xin lỗi, bọn ta lúc trước đề ra yêu cầu vô lý, xin ngươi đừng để ý, sau này mời tự do ra vào rừng rậm.”
Aidrizzt mấp máy môi, lại không nói ra lời, tâm tình kích động tràn trề mà lấp đầy ở ngực, khiến cho hắn gần như sắp không nhịn được trào nước mắt.
Neo vỗ vỗ vai Aidrizzt, căn dặn với tinh linh: “Hắn là Aidrizzt, nhận tướng mạo và tên của hắn cho kỹ, sau này đừng ra tay với hắn, nếu không cho dù các ngươi là tinh linh, bọn ta cũng thay hắn lấy lại công bằng.”
Aftelier gật đầu, trở về trong rừng rậm.
Aidrizzt đưa mắt nhìn cô ta rời khỏi, đồng thời cũng nhìn về hướng tinh linh trong rừng rậm, phần lớn tinh linh vừa phát hiện ánh mắt của hắn, đều mỉm cười lại, điều này làm cho hắn cảm động đến không thể cảm động hơn…
Neo xoay người đối mặt Chasel, nhướn mày hỏi: “Cậu dùng danh hiệu của Thần Điện Ánh Sáng và Mười Hai Thánh kỵ sĩ, có sao không? Chúng ta đã về hưu rồi mà?”
“Cậu cũng biết lo loại chuyện này sao?” Chasel dùng giọng điệu chế nhạo nói, lập tức nhận được trừng mắt của Neo, hắn mới cười giải thích: “Trước lúc tôi đến đã nhờ người gửi lời nhắn cho Grisia, đơn giản nói rằng cậu đã gặp phải chuyện phiền phức, cũng nói qua lúc cần thiết, có lẽ sẽ sử dụng danh hiệu của Mười Hai Thánh kỵ sĩ. Tôi tin nó sẽ có biện pháp đè xuống những chuyện này. Kiếm thuật học sinh đó của cậu mặc dù không được, nhưng mánh khóe xử lý sự việc cao minh, đó cho dù là cậu cũng kém xa.”
Nghe vậy, Neo hừ một tiếng, nói: “Là các cậu lo lắm chuyện không đâu, cho dù các cậu không tới, một mình tôi cũng có thể giải quyết!”
“Phải, phải.” Chasel thuận miệng qua loa xong, xoay người đối diện hắc ám tinh linh, mở miệng hỏi: “Ngươi chính là Aidrizzt sao?”
“Phải…” Aidrizzt giật mình một cái.
So với Neo người từng là thủ lĩnh Thánh Điện này, Aidrizzt trái lại càng sợ hãi Judge knight tiền nhiệm hơn, dù sao người trước cũng sớm đã sống chung một thời gian rồi, cái gã ngoại trừ kiếm thuật, hầu như cái gì cũng không biết này thực sự khiến người sợ không nổi.
Mà Chasel thoạt nhìn hết sức nghiêm túc, đồng thời, Judge knight thế nhưng không phải lấy lòng nhân từ mà nổi tiếng