Mệnh Kỵ Sĩ

Quyển 4 - Chương 16: Vô địch – chap 5




Đây chính là thực lực của Sun knight sao?

Sau khi bụi hơi tán đi, Aidrizzt trợn mắt há hốc mồm nhìn cái hố sâu hình chữ nhất vắt ngang trước mặt hắn, giống như bóng tối sâu không thấy đáy…

Hắn đang muốn tiến lên một bước, nhìn cho kỹ thì lại đột nhiên bị người ôm ngang lên, khiến cho hắn giật mình một cái, kinh hô: “Neo?”

Sau khi Neo sải bước bắt đầu chạy, mới trả lời tiếng hét gọi của hắn: “Ngươi phụ trách nhiễu loạn đối phương, cho ta chút thời gian chạy cách bọn chúng tám mươi yard, sau đó đã là chuyện của ta rồi.”

Aidrizzt sửng sốt, sau khi đồng tộc mình hồi thần lại, hắn cũng nghe thấy âm thanh bắt đầu truy cùng đuổi tận.

Lúc này hắn cũng chỉ có thể làm theo lời Neo, ngoại trừ đem tấm màn đen bảo vệ hai người gia cố thêm vững chắc, cũng bắt đầu thi triển đủ loại ma pháp. Hắn thi triển ra đều không phải ma pháp lực công kích cao, mà là một số ma pháp có thể nói là bị giới ma pháp gọi là tiểu xảo. Ví dụ như ma pháp làm cho mặt đất trở nên trơn dính, hoặc là ma pháp có thể tạo ra tiếng ồn lớn dọa người.

Những tiểu xảo này cũng rất đơn giản, cho nên hắn có thể một lần thi triển rất nhiều cái, dùng để đối phó kẻ địch hơn năm mươi tên. Quan trọng là, những ma pháp này mặc dù chỉ là tiểu xảo, nhưng có thể đủ hữu hiệu mà kéo chậm tốc độ của đối phương.

Thỉnh thoảng, hắn cũng sẽ xen lẫn ma pháp thật sự có lực công kích vào những tiểu xảo này, để tránh cho đối phương coi toàn bộ ma pháp của hắn đều trở thành tiểu xảo, không thèm để ý nữa.

Khi hai tên cung tiễn thủ bị nổ nát mặt, tốc độ của những hắc ám tinh linh quả thật chậm lại. Bọn chúng cẩn thận mà né tránh những “tiểu xảo” này.

Tốc độ của hắc ám tinh linh mặc dù chậm, nhưng bọn họ lại vẫn còn trong phạm vi tầm bắn ma pháp của đối phương, không ít ma pháp hắc ám thuộc tính đánh về phía bọn họ.

Đối với cái này, Aidrizzt vốn có chút căng thẳng, nhưng về sau phát hiện, những ma pháp lực sát thương lớn này tất cả đều bị Neo tránh né qua, căng thẳng của hắn cũng ít đi, tiểu ma pháp còn lại hoàn toàn là phạm vi hắn có thể đủ ngăn cản.

Aidrizzt không khỏi tán thán: “Đối với một người không thể quay đầu nhìn mà nói, ngươi tránh né thật tinh chuẩn.”

Neo hừ một tiếng, nói: “Quay đầu? Hắc ám thuộc tính đối với Sun knight mà nói, giống như bánh ngọt và con chuột, chỉ ngửi cũng đã ngửi ra được, căn bản không cần dùng mắt nhìn!”

Lúc này, Neo đột nhiên nhảy mạnh một cái, tránh qua một cái đại ma pháp, nhưng khi hắn rơi xuống đất, một thích khách từ trong rừng cây nhảy ra, chủy thủ trên tay mắt thấy sắp đâm vào cánh tay Neo, mà người sau đang rơi xuống đất, hai tay lại đang bế Aidrizzt, căn bản không thể tiến hành né tránh hoặc là rút kiếm ra để đỡ.

Đột nhiên, “ầm” một tiếng, thích khách bị ma pháp hắc ám hình cầu đánh văng, lần nữa ngã về rừng cây, cũng không có bò lên nữa.

Sau khi nổ văng thích khách, Aidrizzt nhìn phía sau một chút, gần như đã không còn ma pháp đánh về phía hai người nữa, nghĩ đến hẳn là đám ma pháp sư đã hoàn toàn theo không nổi rồi. Chẳng qua, thích khách và chiến sĩ đuổi theo sát chung quanh trái lại không ít. Hắn đề nghị: “Neo, để ta trèo đến lưng ngươi, ngươi mới có thể dùng tay dụng kiếm.”

Neo thoáng nhìn hắn, mỉa mai nói: “Ngươi trèo đi! Chỉ là phải nắm chắc, nếu như té xuống, ta thế nhưng sẽ không quay lại nhặt ngươi.”

Aidrizzt chỉ là khinh khỉnh nhìn hắn một cái, liền bắt đầu động tác.

Động tác của hắc ám tinh linh thật là khéo léo! Neo thầm khen một tiếng. Động tác trèo lớn như thế lại không chút nào ảnh hưởng đến bước chạy của mình, hơn nữa tốc độ nhanh đến kinh người.

Aidrizzt chỉ là bám vào cổ Neo, sau đó xoay một vòng lớn, cả người liền đã chuyển đến sau lưng Neo rồi.

Sau khi rảnh tay, Neo liền lập tức rút kiếm ra, đem những hắc ám tinh linh đang giơ kiếm và chủy thủ lên công kích này, toàn bộ một kiếm chém thành hai phần, thỉnh thoảng có cá lọt lưới, cũng bị ma pháp của Aidrizzt đánh văng.

Hai người cứ như thế bị truy sát hơn nửa ngày, lúc này, thích khách và chiến sĩ đều đã bớt đi một chút, chẳng qua lại vẫn đều đuổi theo sát ở phía sau, chỉ cần bọn họ dám ngừng lại nghỉ ngơi, lập tức liền có hắc ám tinh linh có thể đuổi tới.

Mặc dù, Neo ở trên thể lực thì không có vấn đề, chẳng qua cõng theo người chạy luôn không phải là chuyện sung sướng. Hắn khó chịu hỏi người trên lưng: “Aidrizzt, lúc ngươi trốn nhà có làm cái chuyện tốt lành gì sao? Bọn chúng truy đuổi cũng quá bạt mạng rồi đi?”

“Eh… Ta đã phá hủy một gian điện đường, vài con phố, một ngôi cổng thành và một cái cầu.”

“Ngươi thì không thể an an tĩnh tĩnh mà đào tẩu được sao?” Neo nói móc: “Làm cho oanh oanh liệt liệt như thế, cho dù người ta không muốn đuổi giết ngươi cũng phải đuổi, nếu không trên thể diện cũng nhịn không được!”

Aidrizzt bật cười, không nhịn được cãi lại: “Đành phải vậy, bọn họ nhốt ta ở điện đường, ta đành phải phá hủy điện đường, bọn họ lại không mở cổng thành cho ta đi, ta đành phải phá hủy cổng thành; tiếp theo lại vẫn đuổi ta, ta đành phải sau khi qua cầu, phá nổ cầu thôi.”

Neo đảo mắt khinh khỉnh, khó chịu nói: “Ngươi dứt khoát thiêu hủy cả khu rừng rậm này luôn cho rồi!”

“Đốt rừng rậm là kĩ năng của ngươi, không phải của ta, ta chỉ biết nấu cơm mà thôi.”

“Ngươi cũng coi như biết nấu cơm? Cơm ngươi nấu nhiều lắm coi như có thể ăn mà thôi.”

“Dù sao vẫn tốt hơn nhiều so với đống… cặn bã ngươi nấu ngay cả ném cho slime, slime cũng không ăn đi!”

“Là con slime đó đúng lúc không muốn ăn cái gì…”

Hai người đấu võ mồm với nhau, đường sá nhất thời ồn ào lên.

__________

Không biết bao lâu sau, Aidrizzt đột nhiên bị cú xóc mạnh khiến cho giật mình tỉnh dậy, vừa tỉnh, hắn lại bị hù dọa, hoảng hốt kêu khẽ: “Ta đã ngủ? Ta, ta…”

Neo vất vả mà cõng hắn chạy, mà hắn lại có thể còn ngủ thiếp đi!

Neo lại không thèm để ý nói: “Dù sao ngươi không ngủ cũng không thể làm được cái gì.”

“Để cho ta hạ xuống chạy đi, ngươi hẳn là cũng mệt rồi.”

Mặc dù, Aidrizzt cảm thấy phương pháp công bằng hơn hẳn là hắn phải đổi lại cõng Neo, nhưng hắn lại cũng biết lấy thể lực của mình, nếu như cõng theo một người chạy, sợ rằng chạy nửa phút đã muốn đổ rồi. Cho nên điều duy nhất hắn có thể làm cũng chỉ là hạ xuống chạy bộ mà thôi.

“Mệt? Ngươi cho rằng ta là ai hả?” Neo hừ một tiếng, giọng điệu không hề che đậy kiêu ngạo, nói: “Ta thế nhưng là Thánh kỵ sĩ nổi tiếng về lực chịu đựng, mà còn là Sun knight đầu đỉnh nhất! Thứ chuyện cỏn con này làm sao có thể khiến ta thấy mệt.”

Thấy thần sắc của Neo thật sự không có một chút gắng gượng, Aidrizzt lúc này mới yên lòng, nhưng vẫn nói: “Để cho ta hạ xuống chạy một lát đi, bằng không nếu ta cứ bảo trì tư thế này, toàn thân đều sắp cứng ngắc rồi.”

Lúc này, Neo mới dứt khoát dừng lại bước chân, để cho Aidrizzt từ trên lưng hắn hạ xuống.

Aidrizzt hơi duỗi tay chân một chút, mà Neo cũng tranh thủ gặm vài miếng lương khô, sau đó, hai người mới lại bắt đầu chạy trốn.

Mặc dù biết phải tiết kiệm thể lực, nhưng Aidrizzt vẫn không nhịn được tò mò, hỏi: “Nói thật, ngươi rốt cuộc có thể cõng ta chạy bao lâu?”

Neo nhún vai nói: “Nếu đều không nghỉ ngơi, vậy khoảng chừng ba ngày đi.”

Thật là lợi hại… Aidrizzt cảm giác cái này thật có chút khó tin. Cõng một người chạy ba ngày? Hơn nữa còn là trong rừng rậm đường đi gập ghềnh, cho dù là chiến sĩ lợi hại nhất trong tộc, chỉ sợ cũng làm không được.

Hắn nhìn xung quanh, vốn là định xem tình huống đường đi như thế nào, nhưng sau khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, sắc mặt lại đột nhiên đại biến, vội vàng kéo đồng bạn, nói: “Mau dừng lại, Neo!”

Neo không hiểu gì cả dừng chân lại hỏi: “Làm gì… Ah! Ngươi muốn đi vệ sinh sao? Đi đi! Đi xa một chút!”

“Ai muốn đi vệ sinh chứ!” Aidrizzt khó chịu nói. Thật là! Ở cùng một chỗ với Neo thật sự rất khó bảo trì tâm tình căng thẳng.

Sau khi Neo nhướn mày để biểu đạt dò hỏi của hắn, Aidrizzt mới giải thích: “Cứ đi tiếp chính là lãnh địa của tinh linh rồi.”

“Oh?” Neo biết rõ còn hỏi: “Tinh linh nếu ghét hắc ám tinh linh như thế, hẳn là sẽ không vui khi có nhiều hắc ám tinh linh như thế chạy lung tung trên địa bàn cùa bọn họ đi?”

Aidrizzt sửng sốt, gật đầu rồi nói: “Uh, vậy chúng ta tới đi, bọn họ hẳn là sẽ hỗ trợ đuổi tộc nhân của ta đi.”

Trên dọc đường, hai người đi đi dừng dừng, mặc dù Neo không ngại cõng người, chẳng qua Aidrizzt lại nói làm sao cũng không muốn được hắn cõng đi nữa, thà rằng gắng gượng tự mình tiếp tục chạy, chạy đến thở không ra hơi.

Nhìn thấy bộ dạng chạy đến sắp tắt thở của Aidrizzt, nhưng lại không chịu mở miệng nói muốn nghỉ ngơi. Neo nhướn mày nói: “Ta mệt rồi, dừng lại ăn chút gì đi.”

Aidrizzt lúc này mới dừng chân lại, hổn hển đến nói không ra lời, lại nhìn người nói mệt bên cạnh, căn bản mặt không đỏ hơi thở không gấp, nào có chút dáng vẻ mệt mỏi? Điều này khiến cho Aidrizzt thật sự không biết nên vui khi đồng bạn có thể lực tốt như thế, hoàn toàn sẽ không liên lụy đến mình, hay là nên oán hận hắn có thể lực tốt như vậy, khiến cho mình chạy đến muốn chết?

Neo ung dung lấy ra lương khô, đưa một miếng cho Aidrizzt, sau đó tự mình cũng bắt đầu gặm, vừa gặm vừa hỏi: “Còn phải bao lâu mới đến lãnh địa của tinh linh?”

Aidrizzt nhìn xung quanh một chút nói: “Xấp xỉ đã đến lãnh địa của tinh linh rồi. Nhưng ta cũng chỉ là xem qua ở trong sách, bọn họ sẽ để lại ký hiệu trên cây mà thôi, ta không biết phải đi sâu nhiêu, bọn họ mới xuất hiện.”

“Xấp xỉ chính là xa như thế đi!”

Neo bỏ miếng lương khô cuối cùng vào trong miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn rừng cây, tay đã đặt ở trên thân kiếm rồi.

Aidrizzt sửng sốt, sau đó cũng nghe thấy tiếng lá cây xào xạc, hắn nhìn vào trong rừng cây, đầu tiên là từ kẽ hở của lá cây nhìn ra manh mối, sau đó, bọn họ liền hiện thân.

Đây là kẻ thù của hắc ám tinh linh, tinh linh sao?

Bọn họ gầy và thon dài, vóc dáng trái lại có phần na ná Aidrizzt, nhưng khác biệt lớn nhất hiển nhiên là làn da, màu da của tinh linh thoạt nhìn hết sức trắng muốt, đồng thời cũng không có tinh linh tóc trắng, hơn nửa là tóc màu nâu vàng.

Hai người quan sát tinh linh, nhưng những tinh linh đồng thời cũng nhìn Aidrizzt, thần sắc bọn họ thoạt nhìn rất là kinh ngạc, nhưng, dần dần trầm mặt xuống, xuất hiện biểu tình phẫn nộ và ghê tởm.

Thấy thế, Aidrizzt cũng không kinh ngạc, tinh linh và hắc ám tinh linh vốn là kẻ thù, trên cơ bản, các tinh linh không có vừa đến đã vung kiếm, hắn đã cảm giác được bản chất lương thiện của đối phương rồi. Nếu là tình huống ngược lại, là một nhóm hắc ám tinh linh gặp phải một tinh linh, sợ rằng chết ngay tại chỗ, đối với tên tinh linh kia mà nói đã coi như là kết cục tốt nhất rồi.

Neo đứng dậy, đồng thời, những tinh linh hình như bị hành động này kích thích, bọn họ đồng loạt giơ vũ khí lên, hơn phân nửa là cung tên, sau đó đối vào Neo.

Lúc này, Aidrizzt cũng đứng lên, hắn đến gần Neo hai bước, cùng hắn đứng sánh vai, sau đó ngẩng đầu, kiêu ngạo mà nhìn tinh linh xung quanh.

Giống như Neo nói, hắn không có bất cứ chỗ gì phải xấu hổ.

Bị đông đảo cung tên chỉa vào, kẻ cầm cung còn là tinh linh mà trong truyền thuyết nói mỗi một người đều là thần tiễn thủ, Neo lại còn có thể dùng giọng điệu an nhàn thoải mái nói: “Đầu tiên là thấy được hắc ám tinh linh, sau đó lại thấy được tinh linh, nếu như biết mạo hiểm thú vị như thế, ta hẳn nên đem công việc ném cho Grisia đi làm sớm hơn hai năm.”

Nghe vậy, Aidrizzt quay đầu, khinh khỉnh nhìn hắn một cái, nói: “Ta chân thành vì học sinh của ngươi cảm thấy bi ai.” Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía tinh linh, lớn tiếng nói: “Ta là một hắc ám tinh linh, nhưng loài người bên cạnh ta là vô tội, xin đừng động thủ với hắn.”

“Aidrizzt, ngươi đang nói nhảm cái gì? Ta là vô tội không sai, nhưng ngươi cũng không phải có tội!”

Trách mắng đến đó, Neo quay đầu đối mặt với hàng loạt tinh linh, cao giọng hô: “Bọn ta bị một bầy hắc ám tinh linh lớn đuổi giết, tìm kiếm sự che chở của các người!”

Đám tinh linh đều ngẩn người, sau đó quay đầu nhìn Aidrizzt.

“Hắn là hắc ám tinh linh…” Neo ngừng lại một chút, mới tìm được từ thích hợp: “Kẻ phản bội bỏ trốn, các người hẳn sẽ không giết một hắc ám tinh linh từ bỏ cái ác hướng thiện cùng một loài người vốn đã rất thiện lương chứ?”

Ngươi thiện lương? Vậy hắc ám tinh linh đại khái không tính là tà ác đi? Aidrizzt cố gắng bảo trì vẻ mặt không biến dạng.