Ansel tưởng bản thân mình nhìn nhầm, vội dụi mắt rồi xem xét lại lần nữa.
Rõ ràng bên tay phải có vết thương và phần vải này còn vết rách và vệt máu rỉ ra.
Nhưng phần da thì lại lành lặn một cách kỳ diệu, Fay cũng chưa để ý nhiều:
- Ngài bá tước, có chuyện gì vậy ạ?
- Fay, khi nãy nàng có thấy đau ở tay không?
Vẻ mặt hoảng hốt này của ngài là ý gì? Cảm nhận được câu hỏi này có phần lạ thường, Fay chợt nhớ cái ngày nàng hồi sinh nhánh hoa nhỏ ở phần vườn hoa trước dinh thự.
Nàng đưa tay lên che miệng rồi lắc đầu:
- Em...!em...
Lúc này, bác sĩ cũng được mời cũng vừa đến nơi.
Nhìn thấy nữ bác sĩ, lòng cô cảm thấy khó chịu, e dè rụt rè hẳn:.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
- Jeshattu...
Nữ bác sĩ cúi đầu chào bá tước và công nương.
Fay vội đưa tay trái lên, che đi chỗ vết thương ở tay phải.
Vội vàng từ chối được khám:
- Jeshattu, ta không sao.
Nữ bác sĩ dường như bỏ ngoài tai lời nói ấy, Rihas mở hộp đồ nghề ra và yêu cầu xem xét vết thương:
- Thưa công nương, dù sao tôi cũng đã cất công đến đây.
Xin hãy để tôi kiểm tra vết thương của người.
Bông gòn, băng gạc, thuốc thoa đều được bày ra sẵn.
Tay của Fay run lên, nàng sợ bí mật của mình bị nữ bác sĩ vạch trần trước mặt ngài bá tước.
Không hẳn là nàng sẽ giấu chuyện này mãi mãi, nàng dự tính sẽ tìm một ngày nào đó để nói về chuyện này.
Nữ bác sĩ Rihas cầm lấy tay trái của Fay:
- Thưa công nương, thần vừa thấy bên tay này có máu, hình như bên tay trái có vết thương.
Ansel chìa tay ra, xoa nhẹ mái tóc đen nhánh của Fay mà an ủi:
- Không sao đâu, nàng yên tâm.
Fay bắt đầu hạ tay trái xuống để lộ phần khủy tay có vết thương đã lành.
Rihas xem xét tay phải của Fay một lúc rồi lục tìm trong hộp thuốc:
- Thưa ngài bá tước, thần nghĩ từ giờ về sau khi công nương có gặp bất trắc gì về thân thể thì không cần phải cho gọi thần đâu.
Chỉ cần sai người đến chỗ của thần lấy thuốc bổ sung là được rồi ạ.
Rihas lấy ra một túi thuốc được cột kĩ lưỡng đưa cho Dox đang đứng gần cửa.
- Thuốc này sắc vào sáng sớm và đưa công nương uống sau khi dùng bữa sáng.
Dox tiến đến gần cầm lấy gói thuốc.
Ngài bá tước vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, ngài không biết tại sao vết thương trên tay công nương lại biến mất, bác sĩ thì từ chối điều trị.
- Rihas Jeshattu, ngươi nói rõ tình trạng của công nương ta nghe.
Tại sao ngươi từ chối điều trị?
- Thần nghĩ nên để cho công nương tự giải thích ạ, thưa ngài.
Fay bối rối, nàng mím chặt môi không biết nên giải thích như thế nào.
Nữ bác sĩ Rihas mở lời:
- Thưa ngài bá tước, trong cơ thể của công nương có ma pháp, là một dạng điều trị.
Điều này không hợp lý chút nào
- Làm sao ngươi biết?
- Thưa ngài bá tước, lúc nãy thần nữ vừa bước vào.
Nhìn thấy vết thương trên cổ và ngực của công nương đều đã biến mất, nói đúng hơn là lành lặn một cách thần kỳ mà không để lại một vết sẹo nào.
Hôm người cho gọi thần nữ đến để chăm sóc vết thương thì cũng không lâu, những vết thương đó cũng phải mất vài tháng để lành và mất sẹo....
- Đúng vậy, trong cơ thể của ta có ma pháp...!thì sao? / Fay không muốn nghe Rihas nói thêm một lời nào nữa.
Cho dù ngài bá tước có ruồng bỏ, mọi người sẽ tiếp tục khinh bỉ lạnh nhạt thì đây chính là sự thật.
Fay nghĩ nàng sẽ phải trở về với cuộc sống như trước, bị cô lập, mọi người sẽ bắt đầu thêu dệt những câu chuyện không có thật về công nương.
Ansel vẫy tay ra hiệu bảo Rihas và Dox ra ngoài.
Tâm trí của Fay dường như đang ở một khoảng không nào đó, trống rỗng, tối tăm, không quan tâm đến sự vật xung quanh.
Ansel nhích vào một chút, ngài đưa tay ôm chặt lấy Fay:
- Điều đó hoàn toàn bình thường, nàng cũng giống như những pháp sư ngoài kia thôi.
- Ngài...!sẽ không bỏ em chứ?
- Sẽ không, trong tim ta nàng vẫn là Fay.
Ta vẫn yêu nàng.
Những lời nói này có phải là thật không? Fay vòng tay ôm chặt Ansel, được một lúc liền bật khóc.
Ban đầu, vì nhớ lại lời nói của cha, của người hầu ở dinh thự Doruss nên nàng sợ hãi, cảm thấy ghê tởm với chính bản thân mình.
Tự trách tự hỏi tại sao từ khi sinh ra Fay lại thiệt thòi đến như vậy.
- Ngài bá tước...
- Hửm? Nàng nói đi.
- Em không phải Medusa...
- Ta biết / Ngài cảm nhận rõ Fay đang bất an nên vòng tay của ngài siết chặt hơn.
Ansel cúi mặt, áp sát vào và hôn lên trán công nương.
* CHỤT *
- Nàng nghỉ ngơi đi.
Ngài bá tước ân cần đỡ Fay nằm xuống giường, bàn tay ngài vuốt nhẹ từ mái tóc xuống bên má của nàng.
Fay nhắm mắt, môi nàng nhẹ cong lên rồi ngủ một lúc.
Vài chục phút sau ngài bá tước cùng nữ bác sĩ ra khỏi phòng, San đã đứng chờ bên ngoài, vừa thấy ngài bá tước liền bước theo sau báo cáo:
- Chủ nhân, bữa trưa đã chuẩn bị xong hết rồi ạ.
- Ừ, ta cần phải làm việc ngay.
Bữa trưa có thể dời lại hoặc ngươi đem đến phòng làm việc cho ta.
Căn dặn Ziin chừa lại phần ăn và đem lên tận phòng cho công nương.
//.