Mê Vợ Không Lối Về

Chương 385: Cô ấy tuyệt đối không hợp với anh




Lý Chiến tự hỏi mà không sợ ba cũng không sợ mẹ, rõ ràng trong lòng anh ấy sợ Tông Cảnh Hạo.

Từ nhỏ anh ấy có chuyện gì, Tông Cảnh Hạo cũng đều ra mặt giúp anh ấy, từ nhỏ anh cũng không hiểu tình cảm anh em là gì, anh chỉ biết rằng anh rất thích Tông Cảnh Hạo.

Sau này lớn lên anh ấy càng thêm kính nể Tông Cảnh Hạo.

Anh ấy có thể làm hài lòng mọi người, không có sự giúp đỡ của Tông Cảnh Hạo, anh không thể nào có được ngày hôm nay.

“Em sai rồi.” Anh ấy nhận sai rất nhanh, trong lòng anh vẫn rất hiếu kỳ về mối quan hệ của Lâm Tân Ngôn và Tông Cảnh Hạo.

“Anh, anh và Lâm Tân Ngôn có quan hệ gì vậy? Có vẻ như anh rất thân với Lâm Tân Ngôn.” Lý Chiến cười híp mắt.

Không đánh mặt đang cười bao giờ, dù cho lúc này Tông Cảnh Hạo có không vui như thế nào thì anh cũng không thể làm gì Lý Chiến.

Tông Cảnh Hạo dùng câu hỏi để đáp lại: “Em biết cô ấy à?”

Nhìn vào mối quan hệ của Lâm Tân Ngôn và Lý Chiến thì có vẻ như đây là lần gặp mặt đầu tiên của họ.

Thân thuộc quá.

Lý Chiến không cần nghĩ nhiều, anh ấy đáp: “Anh không biết được đâu, em làm giáo viên ở AC, anh giúp em vào làm ở đó, em là thấy của con trai cô ấy, vậy nên chúng em quen biết.”

Lâm Tân Ngôn đứng một bên, ánh mắt liếc đi nơi khác, lúc này cô cũng không thể đoán ra thân phận của Lý Chiến.

Anh ấy chắc chắn không phải con cháu nhà họ Tông.

Chỉ có nhà họ Văn, Văn Khuynh có một người con trai có tuổi tác sêm sêm như Lý Chiến.

Nhưng vì sao anh ấy lại tên là Lý Chiến, cô nghĩ đó chỉ là tên gọi khác của anh, dù gì có rất nhiều người ca sĩ, diễn viên muốn tiếng, họ sẽ tìm người bói toán để tìm một cái tên phù hợp.

Lý Chiến đứng trước mặt Tông Cảnh Hạo, anh ấy thấp giọng nói: “Người phụ nữ này á, đừng nhìn bề ngoài cô ấy trẻ trung, cô ấy đã có hai con rồi đó. Anh, em nói thực với anh, sao anh lại quen cô ấy? Anh và cô ấy chưa phát sinh tình cảm chứ?”

Tuy Lý Chiến rất thích Lâm Hi Thần, anh ấy cũng rất tán thưởng Lâm Tân Ngôn, nhưng quan hệ của anh ấy và Tông Cảnh Hạo không chỉ là quan hệ người thân đơn giản, đó là tình anh em vô cùng thân thiết, trong lòng anh ấy đương nhiên thiên vị cho Tông Cảnh Hạo hơn.

Trong lòng anh ấy, Lâm Tân Ngôn đã từng có con, như vậy là không xứng với Tông Cảnh Hạo.

Tông Cảnh Hạo nhàn nhạt gạt anh ấy ra.

Trong lòng anh cũng cảm thấy rất kinh ngạc về mối quan hệ loằng ngoằng này.

Trùng hợp quá đi mất.

Lý Chiến hoảng: “Anh, anh nói đi mà.”

Cộc...cộc...

Lúc này tiếng gõ cửa phòng kêu lên làm ngắt lời Lý Chiến, cũng làm phá vỡ bầu không khí đầy tế nhị.

Lúc Tông Cảnh Hạo nhìn ra thì cũng là lúc Thẩm Bồi Xuyên đi vào, anh nói đi vào.



Cửa phòng làm việc bị mở ra, tay Thẩm Bồi Xuyên cầm một chùm chìa khoá, vừa vào cửa anh ấy đã hỏi: “Ai bị còng...”

Lời còn chưa nói xong, anh ấy đã nhìn Lý Chiến và Lâm Tân Ngôn.

Anh ấy bước vào, rồi đánh giá Lâm Tân Ngôn và Lý Chiến một lượt, tình hình gì thế này?

“Chị dâu, mọi người đang làm gì đó?” Thẩm Bồi Xuyên hỏi.

Lâm Tân Ngôn còn chưa kịp nói gì, Lý Chiến đã mở to mắt, anh nhăn mặt: “Anh gọi ai là chị dâu cơ?”

Thẩm Bồi Xuyên nhìn anh ấy như một tên ngốc: “Trong phòng còn có người phụ nữ nào khác à?”

Lý Chiến biết hai người bạn tốt của Tông Cảnh Hạo, một người là Tô Trạm, người còn lại là Thẩm Bồi Xuyên.

Nhưng tuổi tác của Tông Cảnh Hạo lớn nhất.

Thẩm Bồi Xuyên xếp thứ hai, Tô Trạm là nhỏ nhất.

Anh ấy gọi chị dâu?

Lý Chiến tỏ ra khó hiểu, anh ấy sợ hiểu ra, không phải Tông Cảnh Hạo và Lâm Tân Ngôn ở cùng với nhau đó chứ?

Tông Cảnh Hạo biết hoàn cảnh của Lâm Tân Ngôn không?

Bị vẻ ngoài trẻ trung của cô ấy lừa à?

“Thẩm Bồi Xuyên, anh mau tháo còng ra.” Ngoài Tông Cảnh Hạo ra, ai anh cũng sẽ không xưng anh em.

Thẩm Bồi Xuyên cố ý không mở, anh nói: “Cậu gọi tôi một tiếng anh, tôi sẽ mở cho cậu.”

Anh ấy biết tính khí của Lý Chiến nên mới cố tình trêu chọc anh ấy.

Lý Chiến rũ mặt xuống, gương mặt đang đẹp đẽ rạng ngời lúc này lại trở nên vô cùng nghiêm túc: “Tôi còn có việc rất quan trọng, anh mau giúp tôi tháo nó ra.”

Anh ấy muốn nói chuyện riêng với Tông Cảnh Hạo, cứ ở bên cạnh Lâm Tân Ngôn như vậy, anh rất khó để nói ra, bởi vì việc anh ấy muốn nói với Tông Cảnh Hạo chính là về Lâm Tân Ngôn.

Thẩm Bồi Xuyên nhìn dáng vẻ gấp gáp của anh ấy, anh không trêu Lý Chiến nữa mà qua đó để mở còng ra, anh tìm chìa khoá thích hợp rồi mở còng ra cho Lý Chiến.

Khi lấy lại tự do, Lý Chiến gạt Thẩm Bồi Xuyên ra ngoài, sau đó đóng ngay cửa lại.

Thẩm Bồi Xuyên ngây ngốc đứng ngoài cửa nói: “Chuyện gì đây chứ?”

Lâm Tân Ngôn thì ngược lại, cô lại không cảm thấy kinh ngạc, lúc này Lý Chiến chắc là đang nói về chuyện của cô đây mà.

“Trước đây tôi và Lý Chiến có quen nhau, cậu ấy không biết mối quan hệ của tôi và Tông Cảnh Hạo, vậy nên khi biết chúng tôi quen nhau, lại biết được cách xưng hô của tôi với anh nên cậu ấy bị bất ngờ quá đó mà...”

Thẩm Bồi Xuyên hiểu ra: “Vậy chúng ta cùng ra sofa ngồi đi.”

Lâm Tân Ngôn gật đầu.



Trong phòng làm việc, Lý Chiến khoá trái cửa lại.

Tông Cảnh Hạo không ngăn hành động vừa rồi của anh ấy, anh chỉ đứng đợi, đợi xem Lý Chiến muốn nói gì.

Trong đầu của Lý Chiến rất hoang mang, anh ấy dường như không phản ứng kịp.

Anh ấy ngưng lại một hồi rồi mới mở miệng hỏi: “Vừa rồi Thẩm Bồi Xuyên gọi Lâm Tân Ngôn là chị dâu, chuyện này là như thế nào?”

Tông Cảnh Hạo ngồi dựa vào mép bàn, anh xỏ tay vào túi, tay kia thì chỉnh lại cúc áo, anh nhàn nhạt nói: “Em cũng phải gọi như vậy.”

Khoé miệng Lý Chiến giật giật, lời này chính là để nói lên mối quan hệ của anh và Lâm Tân Ngôn à?

“Anh, anh và cô ấy...” Lý Chiến hít thở thật sâu: “Anh hiểu cô ấy không?”

“Đúng, cô ấy nhìn trông trẻ trung xinh đẹp, nhưng nói thật em cũng không ghét cô ấy, hơn nữa em còn khá tán thưởng cô ấy, nhưng cô ấy không hợp với anh...”

“Tại sao lại không hợp với anh?” Tông Cảnh Hạo ngắt lời anh ấy, ánh mắt anh khẽ lướt qua Lý Chiến.

“Cô ấy đã có hai đứa con, đều đã...” Lý Chiến dùng tay để biểu thị: “Năm nay đã sáu tuổi, sáu tuổi rồi.” Anh ấy nhấn mạnh tuổi của bọn trẻ.

“Hơn nữa em nghe con trai cô ấy nói, bọn họ không có ba, cô ấy chính là mẹ đơn thân.”

“Vậy thì sao?”

Lý Chiến lau trán, không biết sự thông minh của anh trai đi đâu mất rồi.

Như vậy còn chưa hiểu à?

“Con của cô ấy không có ba, như vậy sao có thể giải thích được chứ? Trừ phi lúc còn trẻ cô ấy không đủ kinh nghiệm, hoặc có thể nói rằng cô ấy ly dị rồi mới mang thai xong rồi bạn trai lại chạy mất, tóm lại là cô ấy đã từng có người đàn ông bên cạnh, người phụ nữ như vậy sao có thể xứng với anh, sao có thể làm chị dâu của em được chứ?”

Trong mắt của Lý Chiến, người phụ nữ có thể xứng với Tông Cảnh Hạo, dù người ấy không có tài hoa xuất chúng, không có thân phận bằng anh nhưng ít nhất cũng phải có thân thể trong sạch.

Lâm Tân Ngôn có gì?

Chẳng có cái gì cả.

“Cô ấy tuyệt đối không phù hợp với anh.” Lý Chiến chắc như đinh đóng cột.

Nếu Lâm Tân Ngôn chưa sinh con, chưa từng có người đàn ông nào, dù cho gia đình cô ấy có kém thế nào thì cũng không khó chấp nhận như vậy.

Tông Cảnh Hạo cụp mắt, đôi lông mi dài che lấp đi tất cả những cảm xúc của anh, anh nhàn nhạt nói: “Nếu anh thích cô ấy thì sao?”

Lý Chiến trừng mắt, điên đến mức như vậy rồi à, hay phụ nữ trêи đời này chết hết rồi?

“Anh tìm người phụ nữ đã có con rồi, chúa ôi...” Nói được một nửa thì Lý Chiến dừng lại, Tông Cảnh Hạo đã quyết định, Tông Khải Phong cũng không thể nào ngăn nổi.

“Cô ấy đã sinh con, anh muốn làm dượng của hai đứa trẻ à? Anh, đó không phải tác phong của anh, anh yêu thích cô ấy lắm à, nên mới có thể tiếp nhận cả hai đứa con của cô ấy?”

Tông Cảnh Hạo ngẩng lên nhìn anh ấy: “Nếu anh nói, hai đứa trẻ đó là của anh thì sao?”