Hôm nay là ngày họp hội đồng quản trị, Thẩm Trì và Hạ Uyển Đình đã có mặt tại công ty từ sớm. Thông báo đã được gửi đến Cố gia, người nhận là Hạ Uyển Lâm. Cô ta vẫn không biết tình cảnh hiện nay của Cố Thần, vui vẻ ký tên tham dự.
Hạ Uyển Lâm ngồi chễm chệ trên ghế cao, luôn tỏ ra vênh váo không coi ai ra gì. Hôm nay cô ta ăn vận rất đẹp, khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng không nhìn ra chút khuyết điểm, bộ sườn xám cách tân trên người khiến cô ta trông có khí chất hơn.
Về khoản này Hạ Uyển Đình phải công nhận.
Cánh cửa phòng họp được mở ra, Thẩm Trì dắt tay Hạ Uyển Đình vào. Các cổ đông lập tức đứng dậy thể hiện thành ý với hai người. Hạ Uyển Đình liếc đến bộ dáng Hạ Uyển Lâm chỉ cười khẩy không nói gì.
Về phần Hạ Uyển Lâm, khi cô ta ngước mắt lên đã trông thấy Hạ Uyển Đình và người đàn ông hôm nọ ở bữa tiệc. Mà càng ngạc nhiên hơn khi chứng kiến Hạ Uyển Đình chậm rãi tiến đến vị trí của người chủ trì, thong dong ngồi xuống.
“Cô! Sao lại là cô?” Hạ Uyển Lâm quá đỗi kích động đến mức la lên thành tiếng. Hai mắt cô ta trố ra, bàn tay siết lại thành nắm đấm, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Uyển Đình.
Hạ Uyển Đình cũng nhìn sang cô ta, cô đưa mắt nhìn cô ta từ đầu xuống chân, quay mặt đi cười khẩy một cái rồi mới nói: “Cố phu nhân có ý kiến gì với tôi sao?”
Giám đốc Hàn cũng ở một bên phụ họa: “Cố phu nhân! Phiền cô cẩn trọng lời nói.”
Cô ta đối với người đàn ông này vẫn là sợ hơn. Hạ Uyển Lâm mỉm cười lấy lệ với giám đốc Hàn, ngoan ngoãn ngồi xuống. Cô liếc mắt nhìn Hạ Uyển Đình đầy coi thường.
Cô ta ở đây tỏ vẻ thanh cao làm gì, không biết đã giở thủ đoạn gì mới có thể trèo lên giường của Thẩm tổng.
Hạ Uyển Lâm lại đưa mắt về phía người đàn ông anh tuấn bên cạnh Hạ Uyển Đình. Cô ta xuýt xoa không ngớt, liên tục cảm thán người đàn ông cực phẩm như này còn tồn tại trên đời sao?
Anh ta có vẻ ngoài anh tuấn, khuôn mặt với những đường nét như tượng tạc. Vẻ lạnh lùng cấm dục toát ra càng khiến người khác không nhịn được muốn lại gần. Hơn nữa sự nghiệp thành đạt là thứ khiến người ta ngưỡng mộ không thôi. Mới hơn 27 tuổi đã dẫn dắt Thẩm thị trở thành công ty hàng đầu trong nước.
Duy chỉ có một điều cô ta cảm thấy khó hiểu, người đàn ông như vậy khẳng định bên cạnh không thiếu phụ nữ, sao lại có thể nhìn trúng cóc ghẻ như Hạ Uyển Đình.
Hạ Uyển Đình thấy cô ta đã bắt đầu im lặng liền ra lệnh thư ký phát cho mỗi người một tờ giấy.
Khi đến lượt Hạ Uyển Lâm, cô ta cầm tờ giấy lên xem mà hai mắt trố ra, dáng vẻ kinh ngạc hiện lên trên gương mặt.
Chấm dứt hợp đồng!
80% cổ phần Cố thị rơi vào tay Hạ Uyển Đình.
Từng câu từng chữ in trên tờ giấy như quật thẳng vào mặt cô ta.
80% cổ phần công ty, Cố Thần kí loại hợp đồng này khác gì hắn ta một tay dâng Cố thị lên cho người khác.
Mà người khác ở đây không ai khác chính là Hạ Uyển Đình.
“Như cô đã thấy, ý trên mặt chữ, tôi cảm thấy mọi thứ đã quá rõ ràng.” Hạ Uyển Đình cũng lười giải thích với cô ta.
“Tôi không cần biết, Cố Thần là người trực tiếp kí hợp đồng với công ty các người. Giờ anh ta không có ở đây, tôi cũng không làm được gì.” Cô ta cầm túi xách đứng phắt dậy toan muốn ra về.
Hạ Uyển Đình vẫn không lộ chút biểu cảm, cô dửng dưng nhìn cô ta, một lúc sau mới chậm rãi nói tiếp: “Cố phu nhân chắc nhận ra chữ mình? Cô đã ký vào giấy ủy quyền, giờ cô là người đại diện hợp pháp có tiếng nói của Cố thị.”
Hạ Uyển Lâm ngây người, tờ giấy đó là lúc thư ký mang qua có nói là bản hợp đồng thương thảo đã có hiệu lực nên cô ta mới trộm con dấu của Cố Thần, lén ghi tên mình vào.
Cô ta cười khẩy.
Hạ Uyển Đình! Cô được lắm! Còn dám mua chuộc người bên tôi. Cô vì tính toán với tôi mà không tiếc công sức, giăng bẫy, âm thầm chờ đợi rồi giật dây vào lúc đối phương đang sung sướng nhất.
Cô ta thẳng tay lôi họ từ trên cao xuống không hề nương tay.
“Giờ cô muốn gì?” Hạ Uyển Lâm cảnh giác.
“Haha.” Hạ Uyển Đình bật cười, cô phẩy tay khiến cho những người khác rời khỏi đây: “Tôi muốn gì hẳn cô là người rõ nhất chứ? Phải không, Cố thiếu phu nhân?”
Khi nhìn vào ánh mắt Hạ Uyển Đình, cô ta không rét mà run. Linh tính mách bảo cô ta Hạ Uyển Đình đang bắt đầu trả thù.
Mục tiêu đầu tiên là Cố Thần sắp gục ngã, vậy tiếp theo không phải đến cô ta sao?
Huống gì cô ta còn là người trực tiếp dính dáng đến việc Hạ Uyển Đình sảy thai mà mất con.
“Tôi không biết gì hết! Cô đừng hòng lừa được tôi.” Hạ Uyển Lâm nhìn cô cảnh giác, cô ta bất giác lùi lại đằng sau, tay nắm chặt túi xách, cố gắng bắt ép bản thân không được tỏ ra yếu thế trước mặt Hạ Uyển Đình.