Mê Thất

Chương 77




Đêm hôm đó, cả người ta nóng ran, như bọc trong lông vũ, tay chân mềm nhũn vô lực, sờ trán cảm thấy nóng vô cùng! Bên cạnh giường không có ai. Chắc hẳn Lâm Nam vẫn còn ở trong thư phòng. Mục đích khi tới nơi đây là để khai sáng sự nghiệp, Lâm Nam ở phương diện này vô cùng dụng tâm.

Miễn cưỡng dồn hết sức lực, định xuống lầu lấy cốc nước. Cổ họng khô rát.

Đi tới cửa mới phát hiện bản thân sớm đã mất đi tự do, đành phải quay lại. Giờ đã là đêm khuya, nhóm người hầu đã đi vào giấc ngủ từ lâu. Ta không muốn gọi điện bảo bọn họ mang nước cho ta, chỉ có thể nhẫn nại.

Đến khi Lâm Nam vỗ hai má ta, ta đã hồn hồn ngạc ngạc[47], thần du[48] Thái Hư!

“Tỉnh lại nào!” Lâm Nam sốt ruột nói.

Ta miễn cưỡng phát ra âm thanh yếu ớt: “Nước!”

Lâm Nam lập tức lao xuống mang cho ta cốc nước ấm. Đem tất cả đổ hết vào trong yết hầu để làm dịu cơn khát, ta mới chậm rãi nói: “Ta hơi lạnh ……” Có lẽ vì chịu đả kích quá lớn……

“Ta đi mời bác sĩ cho ngươi!” Lâm Nam nói.

“Không cần! Chỉ là phát sốt mà thôi. Chờ ta ra mồ hôi, ngủ một giấc thì sẽ ổn. Hiện tại đã quá nửa đêm, không nên làm phiền người khác!” Ta nói.

Lâm Nam có bác sĩ tư nhân, một là thời gian vừa rồi hắn bệnh chưa khỏi hẳn, hai là hắn vừa trải qua phẫu thuật đổi thận, thường xuyên đi đến bệnh viện thì quá mức phiền toái.

“Không được! Nếu bị bệnh cần phải để bác sĩ khám, bằng không thuê hắn làm gì!” Lâm Nam có chút không cam lòng.

Nhưng trên thực tế, trước kia, chúng ta cho dù có ốm đau cũng chỉ lén mua chút dược và ít đồ ăn. Đến lúc này có tiền, lời nói của Lâm Nam mặc dù đúng lý hợp tình, nhưng khi ta nghe thấy khó tránh khỏi hơn vài phần lạnh lẽo!

Ta nắm lấy tay hắn, “So với mời bác sĩ làm khổ ta, không bằng ngươi để ta ngủ một giấc đi! Khi trời sáng nếu không hạ nhiệt, ngươi lại mời cũng không muộn, bất quá chỉ vài giờ thôi mà.”

Nghe ta nói vậy, Lâm Nam miễn cưỡng đáp ứng.

Uống xong viên thuốc hạ sốt Lâm Nam lấy từ trong hộp cứu thương, ta mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Trong mơ màng cảm thấy trên trán một mảng lạnh mát, thật thoải mái! Sau mới biết rằng Lâm Nam một đêm không ngủ giúp ta chườm khăn.

Buổi sáng, nhiệt độ trong người đã muốn hạ bớt. Lâm Nam mệt mỏi ghé vào đầu giường ngủ, dưới đất là một chậu nước lạnh.

Hốc mắt hắn thâm quầng, thỉnh thoảng lông mi khẽ run run vài cái, gương mặt tái nhợt mệt mỏi.

Thấy hắn như thế, ta có chút đau lòng! Tình cảm trước kia xuất phát từ đáy lòng, cho dù hắn thay đổi như thế nào cũng từng là người yêu của ta!

Hiện tại hận không thể, yêu cũng không thể! Tình cảnh khó xử khiến ta cơ hồ sụp đổ!

Hoàn đệ thất thập thất chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤