Đêm đen như mực.
Vạn thanh yên tĩnh.
Mọi nơi trong hoàng cung đều được canh phòng nghiêm ngặc, bên trong bao trùm một bầu không khí quỷ di…
Xuyên qua lớp màn, truyền đến thanh âm ôn nhu nhưng mơ hồ toát ra sự u ám ——
“Tất cả mọi chuyện đều xử lý tốt?”
“Hồi bẩm hoàng hậu, tất cả đều dựa theo lời dặn dò của quốc sư mà xử lý tốt.”
“Sao? Đại pháp sư dặn dò thế nào? Nói cho ai gia nghe một chút.”
“Hồi bẩm hoàng hậu, quốc sư căn dặn, Vân Phi sinh tiểu hoàng tử, mệnh cách kỳ quý không gì sánh được, là bậc cửu ngũ chí tôn, nếu sống sót, tương lai nhất định có thể kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, độc tôn thiên hạ!”
“Phi! Ả Vân Phi kia là hạng gì chứ?! Tiện nhân sinh nghiệt chủng mà cũng muốn lên ngôi hoàng đế? Ai gia có chết cũng sẽ không để ả tiện nhân đó đạt được nguyện vọng!”
“Hoàng hậu xin yên tâm, bần đạo đã làm y theo chỉ thị của quốc sư, đem thi thể đứa trẻ mới sinh chôn ở tà giáo thánh địa 『 Thất tà tháp 』rồi. Để đề phòng hắn chuyển thế đầu thai đến hoàng gia, phá hủy đại kế của hoàng hậu, bần đạo đã giam hồn phách của hắn vào đại pháp, cam đoan hắn vĩnh viễn không được siêu sinh!”