Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 44: Tôi làm sao bỏ được giết cô




Tiêu Tiêu nghiêng mắt nhìn dụng cụ pha trà trên bàn, mỉm cười: "Phu nhân, tôi cho rằng, tôi không cần nỗ lực đạt tới tiêu chuẩn bà suy nghĩ, cũng xin bà đừng dùng tiêu chuẩn để cân nhắc tôi. Bà thừa nhận không thừa nhận đối với tôi mà nói cũng không có bao nhiêu quan hệ. Bất quá... Bà là trưởng bối. Thay bà châm trà, là vãn bối tôi nên làm." Cô ngồi xuống, tư thế tiêu chuẩn, qua trà, lấy lá trà, đun nước, vừa đúng. Một tay nắm chén trà cơ sở, một tay hai ngón tay nhẹ đỡ chén trà. Cung kính đẩy tới.

Dáng vẻ Hồng Tuyết Mai có ngắm biến hóa, bà phát hiện, muốn đối phó Mộ Tiêu Tiêu cũng không phải là một chuyện đơn giản. Vừa mới trà đạo cũng vô cùng hoàn mỹ, đừng nói tìm không ra thiếu xót, người phụ nữ này còn trước buông xuống lời nói, không cho bà đến soi xét, tiếp nhận trà, nhẹ uống một ngụm, cảm giác nhiệt độ nước, vừa vặn, quả nhiên tốt.

Chạng vạng tối. Ánh đèn mờ nhạt, bầu không khí ở giữa hai người trở nên kiềm chế mười phần...

Lúc này, Miêu Miêu ôm mèo Ba Tư từ trên lầu chạy xuống dưới.

Trông thấy con trai, Tiêu Tiêu nhất thời giãn thở ra một hơi, cuối cùng là điều giải một chút không khí nơi này. Ánh mắt Hồng Tuyết Mai nhìn thấy con trai cũng biến thành nhu hòa.

"Mẹ, chú... Cha để cho con tới hỏi mẹ, muốn nên cùng cha đi tắm rửa không." Nhất thời không có quen, bé kém chút lỡ lời gọi sai, còn kịp phản ứng rồi.

Oanh!

Một câu, đơn giản đánh Tiêu Tiêu vào trong vực sâu không đáy, con trai ngoan, vậy mà ngay trước mẹ Hiên Viên Liệt nói loại lời này, để cho cô căn bản không có biện pháp cự tuyệt.

Xem xét Hồng Tuyết Mai! Lại nhìn con trai của cô "Mười phần" không chịu thua kém.

"Ai nha, vừa vặn, mẹ cũng rất mệt mỏi, là nên đi tắm rồi. Vẫn là Liệt thân mật. Phu nhân... Rất xin lỗi, tôi không thể lại cùng bà, đi trước một bước rồi." Nói chuyện, cô di chuyển lên lầu. Dù sao, lên lầu, có đi phòng tắm hay không cũng sẽ không có người biết.

Ôm loại tâm lý này, nhưng vừa lên lầu: "Tiểu thư, chủ nhân ở chỗ này đợi cô, xin mời đi theo tôi." Người làm nữ lớn tiếng nói với cô. Thanh âm lớn bao nhiêu, tối thiểu Hồng Tuyết Mai dưới lầu có thể nghe được.

Sau đó...

Cô bị người làm nữ kéo xuống phòng tắm, thân thể cứng ngắc, quả thực là bị nhét vào phòng tắm. Hơi nước nóng hôi hổi đập vào mặt.

"Đừng nói cho tôi, thân thể cô cứng ngắc như thế, là đang khẩn trương." Trong hơi nóng, thanh âm của anh lạnh lùng như cũ.

Tiêu Tiêu hoàn hồn trở về: "Anh làm cái gì, tôi hảo tâm cùng anh diễn kịch, anh cứ như vậy hại tôi?!" Cô tuyệt đối có lý do tin tưởng Hiên Viên Liệt cố ý để Miêu Miêu xuống dưới truyền lời, cũng không kiên định bình thường, vừa mới người làm nữ nói chuyện lớn tiếng như vậy, cũng là cố ý vì để cho Hồng Tuyết Mai dưới lầu nghe được.

Khóe miệng của anh cong lên: "Diễn trò, không hẳn chính là muốn làm đến cùng sao?"

Mi nhíu một cái, anh tới gần, cô bỗng nhiên duỗi quyền, đè vào trên ngực anh, bảo trì cự ly hai người: "Tôi giúp anh, cũng mời anh tôn trọng ý kiến của tôi, chí ít, tuyệt đối không thể đùa giả làm thật. Muốn không phải vậy, tôi cùng mẹ anh nói thật."

Hiên Viên Liệt cũng không vội, giống như đã nghĩ đến cô có thể nói như vậy, cái người phụ nữ này, ý đồ anh muốn ăn cô rất nhiều lần, lại đều bị cô đào thoát, a...

Anh chỉ là mang theo ý cười, cũng không trả lời.

Tiêu Tiêu cũng làm như là chấp nhận, lại hiếu kỳ mà nói: "Đúng rồi, tôi rất hiếu kì, vì cái gì mẹ anh lúc đầu hoàn toàn không tin, làm sao lại lại đột nhiên tin tưởng anh nói rồi hả?"

Cô vẫn luôn rất khó hiểu, lúc ban ngày, mẹ của Hiên Viên Liệt còn kiên quyết, không tin hoang ngôn này, có thể... Lại nhìn Miêu Miêu sau, lại lập tức tin đây? Thái độ thực sự chuyển biến nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Nghe Mộ Tiêu Tiêu, Hiên Viên Liệt ngược lại nắm cằm của cô lên, trái xem phải xem ngắm: " tiểu gia hỏa là cô sinh, trái lại cô hỏi tôi, tôi làm sao biết?" mắt đen lạnh lẽo.

Tiêu Tiêu cũng không vội, nhẹ nhàng lấy ngón tay Hiên Viên Liệt ra: " ý tứ này, chẳng lẽ còn là bởi vì Miêu Miêu nhà tôi mẹ anh mới tin tưởng anh hoang ngôn đó." Lườm anh, ngẫm lại cũng được rồi, cô đi truy cứu nhiều như vậy làm gì? Dù sao chuyện trở thành đã định, không bằng suy nghĩ thật kỹ làm sao vượt qua đi.

"Không phải vậy, cô cho rằng đâu?" Anh nói qua, tay nâng lên, trực tiếp bắt lấy cổ áo cô, dùng sức, Tiêu Tiêu còn không có làm ra phản ứng lúc, trực tiếp ôm cô cùng nhảy vào trong phòng tắm.

"Phốc..." "Ô..."

Bỗng nhiên bị rơi vào trong nước, làm hại cô kém chút bị sặc chết ở bên trong, đầu từ trong nước chui ra, đối mặt khuôn mặt anh lạnh lùng: "Anh muốn giết ôi sao?"

"Giết cô? Cô hiện tại là quân cờ quan trọng nhất, tôi lại thế nào bỏ được giết cô?" Mắt đen hiện lên một tia giảo hoạt, tay lướt qua khuôn mặt Tiêu Tiêu.

Đối với chuyện Hiên Viên Liệt nói quân cờ, Tiêu Tiêu cũng không có cảm thấy nửa điểm không ổn, đối với Hiên Viên Liệt nói, cô hiện tại cũng là một quân cờ, một quân cờ trợ giúp anh tránh né hôn sự, đồng dạng, cô muốn tìm ra hung phạm báo thù, cũng nhất định phải đi một bàn cờ này. Tính toán ai cũng không thua thiệt...

"Chúng ta vừa mới vừa nói qua, muốn gặp nhau như tân..." Nói, ánh mắt của cô nhìn trên thân Hiên Viên Liệt, quần áo anh cũng đều bị thấm ướt, vải vóc dán tại trên lồng ngực, như ẩn như hiện nhìn thấy cơ ngực của anh...

Xoát...

Khuôn mặt nhỏ đỏ lên, không khỏi nghĩ chuyện phát sinh lúc trời tối hôm qua.

"Thật nóng, người phụ nữ, tầm mắt của cô khao khát tôi." Hiên Viên Liệt lạnh lùng nói, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cái cổ cô trắng nõn, đụng chạm đến bên trên xương quai xanh cô.

"Lấy tay ra." Cô tức giận muốn đứng lên, lại vừa mới đứng lên, bị anh giữ lại hai vai, quả thực lại bị đè xuống: "Hiên Viên Liệt, anh..."

Môi mỏng khẽ mở, anh đang muốn mở miệng nói chuyện.

"Cộc cộc cộc." đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.

Mày kiếm vặn lên, không có để ý tới.

"Cộc cộc cộc." tiếng đập cửa tiếng càng ngày càng lớn.

Hiên Viên Liệt giống như vẫn không có muốn đi quản, ánh mắt Tiêu Tiêu uyển chuyển, là thời cơ trốn, lớn âm thanh hô: "Ai vậy, chuyện gì? Tiến đến."

Tiếng đập cửa dừng lại. Nhưng người gõ cửa cũng không có tiến đến.

"Chủ nhân, lão phu nhân, té xỉu rồi."

Bên ngoài thanh âm người làm nữ truyền đến, Tiêu Tiêu sửng sốt, lão phu nhân? Mẹ của Hiên Viên Liệt, té xỉu chuyện gì xảy ra. Nhìn về phía Hiên Viên Liệt, anh đột nhiên từ trong nước đi ra, cầm lấy áo choàng tắm một bên mặc vào lập tức ra ngoài.

Tiêu Tiêu còn trong nước mới tỉnh hồn lại, vừa mới người còn thật tốt, làm sao lại té xỉu rồi hả? Chẳng lẽ cố ý trở ngại cô và Hiên Viên Liệt tắm rửa cho nên giả té xỉu sao? Vậy coi như bất quá rồi...

Đứng lên, kéo thân thể ẩm ướt cộc cộc trở về phòng, đổi một thân quần áo. Bất quá quần áo nơi này chỉ có nam trang.

Nguyên nhân Kkhông có buộc ngực, áo sơ mi phổ thông màu trắng trở nên có một hương vị khác. Chỉnh lý tốt, cô cũng vội vàng đi phòng ngủ Hồng Tuyết Mai ở tạm.

Giường lớn bên cạnh, một đám người làm nữ đứng đấy, đều cúi đầu, Miêu Miêu nằm sấp cạnh giường, trên mặt Hiên Viên Liệt băng sương lại thêm nặng mấy phần.