Sáng hôm sau lúc Du Lệ tỉnh lại tinh thần hơi uể oải suy sụp. Trợ lý Trịnh thấy dưới mắt cô thâm quầng, vội vàng tìm trứng gà luộc về thoa cho cô, lo lắng hỏi, “Chị Du à, tối qua chị ngủ không ngon à? Có phải lại xảy ra chuyện gì rồi không ạ?”
Nói tới, lúc trước vẫn chưa tìm ra kẻ xấu lẩn vào trong phòng Du Lệ, sau đó do có Chử Hiệt vào ở, nên chuyện này coi như không giải quyết được gì. Song bất kể nói thế nào, nghĩ đến chuyện trong thành bảo còn ẩn nấp một kẻ xấu ngấp nghé vẻ xinh đẹp của Du Lệ, đêm nào cũng có thể lẩn vào, trợ lý Trịnh vẫn rất lo.
Vì thế, hành vi Chử Hiệt và Du Lệ cùng ở trong một phòng, cô nàng cũng ngầm cho phép, đây là đoàn làm phim, lại chẳng phải mèo mỡ gì, chỉ cần không lộ ra ngoài, không cho giới bên ngoài biết là tốt rồi.
“Không có chuyện gì đâu, chỉ là chị bị ác mộng thôi”
Trợ lý Trịnh thấy mặt mày tiều tụy của cô, nói, ‘Vậy giấc mộng của chị đúng thật là ác mộng rồi”
Du Lệ nói hàm hồ một câu, ngửa mặt lên để cô nàng thoa giúp, trong đầu lại nhớ tới giấc mộng ma vật bị xé nát hôm qua, cùng người “đàn ông” trong mộng, với giấc mộng này, bắt đầy nảy sinh nghi ngờ.
Hóa ra cảnh trong mộng cũng không phải thật an toàn. Rửa mặt, ăn sáng xong, Du Lệ ra khỏi cửa.
Mưa vẫn chưa ngừng, nhưng mưa hôm nay nhỏ hơn hôm qua nhiều, nhìn tình hình này, chắc tới trưa thì sẽ ngừng.
Do trời mưa, hôm nay đoàn làm phim vẫn không quay như cũ, các diễn viên đoàn làm phim không phải ngồi đợi ngủ nướng trong phòng thì cũng ngồi tán gẫu uống rượu trong đại sảnh, hoặc tìm cách giải trí trong lâu đài.
Lúc Du Lệ đến, không thấy nhóm Luda đâu, cả Marisa cũng không thấy, chắc vẫn còn trên giường, hiện trường chỉ có một ít diễn viên và nhân viên công tác. Cô muốn biết tình hình hôm qua nhóm Luda lên lầu bốn ra sao, nên bảo tiên sinh hộ vệ đến ngồi một chỗ trên sofa trong đại sảnh.
Thấy cô tới, đám diễn viên chính đang trêu đùa nhau không hẹn mà cùng yên lặng. Du Lệ cũng không để ý đến họ, nhìn chút, phát hiện ra có một hầu gái đang quét vệ sinh trong đại sảnh.
Do trời mưa, không có mặt trời, quỷ hút máu khó mà đi ra hoạt động được.
Du Lệ đâu thấy được bộ dáng của hầu gái quét dọn vệ sinh kia, không để ý, dùng ánh mắt sáng rực cứ ngắm liếc mình không ngừng, nên vẫy tay gọi cô ta tới bảo, “Phiền cô pha cho tôi một ấm trà sữa, tiện làm mấy món điểm tâm ngọt tới đây”
Mọi người thấy hành động của cô, bất giác bĩu môi, thầm nghĩ, người hầu trong lâu đài cũng không phải trợ lý của cô ta, cứ thích gọi bừa là được sao? Mấy ngày nay, người trong đoàn phim cũng hiểu rõ những người hầu này cao ngạo thế nào, trừ làm hết phận sự mình ra, thì sẽ không tiếp xúc bừa với người ngoài.
Thanh niên trong đoàn làm phim cũng nhiều, người trẻ tuổi thì đều khá mơ mộng, thấy người hầu nam hay nữ trong lâu đài đều trông rất xinh đẹp, cũng muốn phát sinh quan hệ từ xa tới thân mật trong lúc quay phim.
Tiếc là những người hầu này ai ai cũng kiêu ngạo và cự tuyệt, sau khi cự tuyệt còn chê dung mạo bọn họ không được đẹp – mắt quỷ hút máu cũng rất cao, mà lấy Du Lệ là vật tham chiếu, người trong đoàn phim không ai có vóc dáng xinh đẹp như cô, đến cả máu cũng không tinh khiết và thơm ngon như cô.
Đã có thứ tốt nhất ở đây rồi, sao còn thấy những tàn phẩm này chứ? Dù là quỷ hút máu cấp thấp cũng theo đuổi.
Điều này khiến những người trẻ tuổi vô cùng tức giận nhưng hết cách rồi.
Lúc này thấy Du Lệ không coi mình là người ngoài, tự dưng sai khiến người hầu lâu đài làm việc, ai cũng mong được giễu cợt cô.
Nào ngờ hầu gái kia khi nghe cô nói xong, không những không vênh mặt lên, mà ngược lại còn lộ ra nụ cười ân cần ngọt ngào, nói nhẹ nhàng, “Tiểu thư Anita, xin chờ một chút, tôi sẽ bảo đầu bếp lâu đài làm. Đúng rồi, ngoài trà sữa và món điểm tâm ngọt còn cần gì nữa không ạ?”
Du Lệ nhìn người hộ vệ bên cạnh chút, cười bảo, ‘Các cô xem cái gì cũng được, làm nhiều chút, chúng tôi có thể ăn được hết’
Người hầu gái vô cùng vui sướng đồng ý luôn, rồi nhanh chóng đi ngay, cứ như sợ đi chậm thì sẽ làm trà của cô muộn vậy.
Những người khác thấy cảnh đó như nằm mơ, hoài nghi hầu gái lâu đài có phải đã đổi tính rồi không, sao lại ân cần với cô ấy như thế.
Càng như nằm mơ hơn chính là một lúc sau, thấy hai người hầu gái tranh nhau lại gần, đưa một bình trà sữa vừa nấu xong, mùi trà sữa thơm lừng ngập tràn trong không khí, chỉ ngửi mùi hương đó thôi cũng biết mùi trà sữa này thơm ngon vô cùng, ngửi thì đã biết là không phải đầu bếp đoàn làm phim mời nấu.
Dù Du Lệ cũng không thích ứng lắm với sự nhiệt tình của quỷ hút máu – đều thích hút máu cô sao, sao có thể nhiệt tình đến vậy chứ? Nhưng rất hài lòng với tốc độ của họ. Cô lúc nào cũng lo lắng nghĩ tới cạnh mình có kẻ thích hút máu mình, bơi vậy cô liền không khách sáo với họ nữa, dù sao những quỷ hút máu này cũng vui vẻ.
Đủ loại bánh gato, bích quy to nhỏ nhanh chóng được mang ra, Du Lệ đẩy miếng bánh gato tinh xảo tới trước mặt Chử Hiệt, nói với anh, “Anh nếm thử xem”
Chử Hiệt cũng không khách sáo, nhận lấy bắt đầu ăn. Người chung quanh trợn mắt nhìn họ chằm chằm, phát hiện ra cái vị diễn viên Đông phương này rõ ràng chẳng mời họ cùng ăn, cũng không hiểu là do cô không biết xử sự, hay ỷ lại nhóm Luda không coi cô là người bình thường nên chẳng coi ai ra gì cả.
Tóm lại, thấy Chử Hiệt ăn ngon lành đến vậy, đám người đó thực sự vừa muốn ăn lại vừa ghen ghét, không xấu hổ đã tiến tới.
Du Lệ chẳng thèm để ý đến họ, nếu bình thường cô dĩ nhiên cũng muốn tạo quan hệ tốt với người đoàn làm phim, cũng không keo kiệt trong chuyện ăn uống. Nhưng giờ có Chử Hiệt, những thứ này chẳng đủ cho anh ăn, nào dám mang chút khẩu phần của Chử Hiệt hào phóng cho họ chứ?
Thế là cô giả vờ như không thấy.
Ngay lúc cô cười híp mắt bưng trà sữa uống, vừa nhìn Chử Hiệt ăn, Luda, Guzman và trợ lý Yuna từ trên lầu đi xuống.
Nhóm Luda tự giác ngồi vào ghế cạnh Du Lệ, thấy trà sữa và bánh gato trên bàn, bất giác cười hỏi, “Ai làm cái này thế?’
Du Lệ không đáp, giơ ngón tay chỉ về trước.
Luda quay đầu, đúng lúc gặp hầu gái lâu đài đang bưng một bàn bánh quy nhỏ đã nướng chín mang tới.
Hầu gái thấy Luda và Guzman, sắc mặt hơi e ngại chút, nhưng vẫn dũng cảm bưng bánh quy bơ tới, dùng ánh mắt lưu luyến nhìn Du Lệ không rời chút rồi nhanh chóng rời đi.
Luda và Guzman thấy cảnh này lập tức trầm mặc.
Khoảng thời gian này họ phát hiện ra Du Lệ có lực hấp dẫn với quỷ hút máu, nhưng không ngờ những quỷ hút máu này cũng không nổi giận, không hút máu được, lại gần ngửi mùi hương cũng được.
Cô gái này gần lớn thật, biết rõ đây đều là quỷ hút máu, còn dám sai khiến họ nữa.
“Các anh có muốn ăn không?” Du Lệ mời họ.
Guzman lắc đầu, anh ta không ăn đồ ăn của con người.
Còn Luda thì ngược lại muốn nếm thử, song thấy người hộ vệ cạnh Du Lệ liếc mắt nhìn, đôi mắt xanh băng không chút cảm xúc, trực giác bảo mình tốt nhất là đừng có tìm đường chết, quả quyết lắc đầu, “Chúng tôi ăn sáng rồi, không đói”
Yuna thì không có phản ứng, lúc này hai tay bưng mặt, mắt nhìn hai người đối diện chằm chằm không chớp, nhìn thấy sao cũng không đủ.
Thấy bộ dạng hoa si này của cô nàng, Guzman cười nhìn Luda một cái, như ngầm ám chỉ đức hạnh của người Giáo đình lúc này vậy
Luda….. lặng yên đối mặt, người Giáo đình bọn họ vẫn rất bình thường mà.
Du Lệ cũng không khuyên họ nữa, rót cho Chử Hiệt một ly trà sữa, hạ giọng hỏi hai người, “Đã tìm được người mất tích chưa?”
“Tìm được rồi, là Shyia tìm ra” Luda đáp, “May tìm được kịp thời, không để ma vật đưa người vào trong bức họa, có muốn cứu ra cũng không dễ”
Lần trước có thể thuận lợi cứu Marisa ra, cũng bởi có vị Du Lệ trợ giúp, nếu không hầu hết mọi lúc, họ nhất định phải vào trong tranh chiến đấu với yểm ma, mới có thể cứu được người ra, vừa hao phí tốn sức, biết đâu còn nguy hiểm đến cả tính mạng nữa.
Du Lệ nói vui vẻ, “Vậy thì tốt rồi. Tiên sinh Owen đâu? Anh ấy có hỏi được gì từ con ma Nimos kia không?”
Luda ngừng chút, lúc đầu là vẫy tay với hầu gái đang đứng bồn chồn cách đó không xa, trong lòng hầu gái đó miễn cưỡng chậm lề rề tới, khác hẳn lúc ân cần với Du Lệ, ai ở đây cũng biết trong lòng cô ta không nguyện ý.
Cô ta chẳng qua chỉ nghĩ đợi ở chỗ có tiểu thư Anita thôi, thấy nhiều biết rộng ngửi nhiều mùi của cô, cái vị cha xứ không biết điều này lại bảo cô ta làm gì nữa đây?
”Làm phiền lấy cho tôi một ly cà phê” Luda nhìn cô ta cười ôn hòa, dùng một giọng trêu ghẹo bảo, “Chỉ cần các cô không tập kích nhân loại, làm trái quy tắc mà gia tộc quỷ hút máu định ra, tôi sẽ không làm gì các cô cả, yên tâm đi”
Người hầu gái cười giả tạo rồi nhanh chóng rời đi.
Đợi sau khi cô ta rời đi, Luda mới lên tiếng, “Owen đã hỏi ra bốn ma vật ẩn nấp trong thành từ Ma Nimos rồi, có hai con là Ma Nimos am hiểu ẩn nấp, hai con còn lại là Ma Ankas, một là ma ảnh, chuyên ẩn nấp trong bóng con người. Nghe bảo ma Ankas có nhiệm vụ ẩn trong bóng của người nhìn chằm chằm, Nimos thì phụ trách bắt người bị lạc đi, mang lên lầu bốn….”
Du Lệ nghe mà nổi cả da gà, vô thức nghĩ đến cái bóng của mình.
Luda cười bảo, ‘Anita đừng có lo, có Chử tiên sinh ở đây, cô không có việc gì đâu”
Hôm qua một đá của Chử Hiệt khiến một con ma Nimos biến thành nửa sống nửa chết, đã hình thành ấn tượng sâu trong nhóm người này, cũng hiểu rõ chút thực lực của anh.
Thấy có Chử Hiệt ở đây, những Ma tộc cấp thấp này chắc chắn chẳng làm gì được họ.
Du Lệ cảm ơn anh ta an ủi, không để anh ta nói lảng sang chuyện khác, “Vậy mục đích bốn con ma đó là gì?’
“Dĩ nhiên là muốn phóng thích yểm ma trong tranh rồi, lực lượng yểm ma càng mạnh, dễ dàng thoát khỏi sự ràng buộc của bức họa, chẳng phải sao?’
Du Lệ luôn cảm thấy họ như che giấu gì đó, nhưng Guzman làm như chẳng liên quan gì đến mình, Luda lại là một người hòa hợp, vốn không hỏi ra cái gì.
Không đợi cô hỏi tiếp, Luda chuyển đề tài, “Anita, có hứng làm việc thêm không?”
“Làm thêm gì?’ Du Lệ có dự cảm xấu.
Luda cười vô cùng mê người, “Kiêm chức nhân viên thần chức đó, hai người yên tâm, chúng tôi sẽ trả thù lao xứng đáng’
Du Lệ không ngờ được là anh ta đánh chủ ý này, chẳng chút nghĩ ngợi bảo, “Cảm ơn, nhưng tôi không cần….” Cho dù cô cũng muốn kiếm tiền, nhưng nhận đóng phim trong giới giải trí, phải nói là tiền đã đủ, không cần đi liều mạng chuyện đó nữa.
Liên hệ với những phi nhân loại nguy hiểm kia, là minh tinh thật tốt biết bao, chỉ mệt chút nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Luda vội nói ngay, “Aizz, đừng vội cự tuyệt chứ! Anita, cô nghĩ thêm chút nha, chỉ cần cô chịu làm thêm, chúng tôi chắc chắn sẽ trả thù lao cho cô. Là bạn bè, chẳng lẽ cô không tin tôi ư, không chịu giúp chút nào sao?’
Du Lệ, ….. Họ trở thành bạn từ bao giờ nhỉ? Sao cô không biết thế?
Thiếu niên quỷ hút máu đứng cạnh không ngờ Luda lại mặt dày đến vậy, bất giác cười phì một cái.
Chỉ có Chử Hiệt và Yuna thì ra vẻ chẳng liên quan gì đến mình, một thì bận ăn gì đó, một thì hoa si, chẳng đếm xỉa gì đến thứ khác.
Luda để Du Lệ nghĩ thật kỹ, Du Lệ lại từ chối, cô biết sức mình, nếu không lúc trước phát hiện ra ma vật chung quanh càng ngày càng càn rỡ, sẽ không nhanh bảo An Như tìm hộ vệ trong Huyền Môn giúp làm gì.
Đúng lúc Marisa cũng từ trên lầu đi xuống, thấy rõ Luda và Guzman đang ngồi cùng một chỗ với nữ nhân Đông Phương kia, chẳng cam lòng yếu thế tiến tới, Luda đành ngừng đề tài này lại, bắt đầu trò chuyện từ lúc bắt đầu quay phim đến giờ, chia sẻ chút kinh nghiệm quay phim tâm đắc của mình.
Chủ đề vô cùng bình thường.
Không bao lâu, người hầu gái lề mề cũng mang cà phê ra cho Luda, dáng vẻ miễn cưỡng, kẻ ngốc đến mấy cũng nhìn ra được.
Hầu gái bưng ba ly cà phê tới, cả Guzman, Yuna đều có.
Marisa ngửi được mùi thơm cà phê, nói với cô ta, ‘Cũng cho tôi một ly”
Hầu gái khinh bỉ liếc cô ta một cái, quay đầu nhìn Du Lệ nói, “Tiểu thư Anita, còn cần gì nữa không ạ?”
Du Lệ đáp, “Bánh ngọt gato ngon lắm, mang thêm mấy phần nữa đi”
Hầu gái cười đáp vâng một tiếng, bước chân nhẹ rời đi, vốn chẳng thèm nhìn Marisa cái nào.
Marisa, “….” Mắt chó này dám coi thường người khác!
Hầu gái nhanh chóng mang bánh gato tới cho Du Lệ, lại lưu luyến không muốn rời đi, vốn chẳng lấy cà phê cho Marisa.
Marisa tức giận vô cùng, tức giận bất bình mắng người hầu lâu đài mắt chó coi thường người khác.
Guzman không nghe nổi, kiên nhẫn đẩy cà phê của anh ta sang, nói lạnh lùng, “Cho cô uống, câm miệng lại”
Marisa ngạc nhiên nhìn anh ta, giọng đầy dịu dàng, ‘Guzman, vẫn là anh tốt với tôi nhất’ Hoàn toàn không thấy hành động của Luda muốn đẩy cà phê cho cô ta.
Guzman lại tiếp tục mặt lạnh, “Chỉ cần cô không làm loạn là tốt rồi’
Marisa coi như không nghe thấy, mừng khấp khởi uống cà phê, rõ ràng định ở lì chỗ này không đi.
Có thêm Marisa ở đây thì không thể trò chuyện được nữa, cô ta sẽ phá hỏng bầu không khí mất, Luda vội đứng dậy rời đi. Guzman khó chịu vì Marisa ở cạnh cũng rời đi theo, chỉ có Yuna thì vẫn ngồi xổm ở đó, vẫn si ngốc nhìn hai người Du Lệ.
Thấy Du Lệ đưa bánh quy bơ cho Chử Hiệt, cô nàng nhìn Chử Hiệt cười, Chử Hiệt cũng đưa một chén trà sữa cho cô nàng, Yuna như gặm được kẹo đường ngọt ngào, nói thật lòng, “Tiểu thư Anita, hai người thật xứng đôi quá”
Vì vậy cũng muốn cứ ngọt ngào mãi như thế tiếp!
Du Lệ: Σ( ° △°|||), cô gái này có phải hiểu nhầm gì rồi không?
Chử Hiệt ngẩng đầu, thận trọng ừm một câu với Yuna.
Du Lệ:??????!!!!!