Uy Sắt đi trước dẫn đường, gã có vẻ khá quen thuộc với những nơi gần đây, dẫn họ rẽ trái rồi rẽ phải, càng rẽ càng nhanh, nhanh chóng đi tới một nơi như một phòng bếp, bày đầy đủ loại đồ ăn trên bàn.
“Ăn nào!” Uy Sắt nói xong bắt đầu ra tay ăn, vừa mời họ.
Della và mấy Ma tộc cấp dưới chẳng nói câu nào, tính toán trước khi yến hội bắt đầu vội vàng ăn nó trước, miễn cho lát nữa chẳng rảnh để ăn, rồi có đánh nhau cũng không có sức.
Chử Hiệt kéo Du Lệ ngồi xuống, lấy cho cô một ít đồ ăn, anh cũng chẳng kém gì Uy Sắt vùi đầu vào ăn uống.
Ma tộc ăn cũng không khó coi lắm, nhưng tốc độ tiêu diệt đồ ăn của họ thì nhanh đến dọa người, vừa nhìn đã không phải là con người nữa rồi.
Du Lệ nhìn nhìn quần đám Ma tộc, tuy không thấy đói nhưng mà…..
Cô cầm lấy đũa quyết định ăn no rồi tính sau.
**
Lai Nhân Tư sửa sang lại bộ vét, tự dưng nghĩ tới cái gì hỏi Lock đứng cạnh, “Uy Sắt đâu rồi?”
Lock khom người bẩm bảo, “Vừa rồi thấy ra ngoài rồi ạ”
“Đi làm gì?”
Thần sắc Lock ngưng lại, Lai Nhân Tư nhìn qua thấy thế nghi ngờ hỏi, “Sao thế?”
Lock vội vã đáp luôn, “Để thuộc hạ cho người đi tìm xem sao”
Lai Nhân Tư không nói gì, coi như ngầm đồng ý.
Locks lập tức vội vàng sai người đi tìm Uy Sắt không rõ đang ở đâu, Lai Nhân Tư ngồi bên, nghe cấp dưới báo cáo. Là chủ nhân du thuyền, ông ta có khống chế tuyệt đối với du thuyền, cũng biết người nào lên du thuyền, có thể nói là yêu ma qủy quái cùng tề tụ, đủ loại mục đích sóng ngầm mãnh liệt, chỉ là ông ta thấy nhưng không có ý can thiệp.
Mãi cho đến khi cấp dưới báo cáo gần xong, người đi tìm đám Uy Sắt cũng trở lại nói với ông ta, “Tiên sinh Uy Sắt đang ở khoang bốn ăn cơm, đi cùng còn có Chử tiên sinh và tiểu thư Du nữa ạ”
Lai Nhân Tư “….”
Locks phất tay bảo cấp dưới rời đi, sau đó nhìn về phía Lai Nhân Tư, đợi ông ta sai bảo.
Lai Nhân Tư nói, “Đợi tiếc tối bắt đầu thì lại đi gọi bọn họ đi”
Ý này là gì, là đừng có làm phiền bọn họ ăn cơm à?”
Locks vâng một câu, nhìn Lai Nhân Tư, hỏi lại, “Chủ nhân, nhóm Tắc Long….”
“Tắc Long hẳn đã tới rồi, ta có thể cảm giác được hơi thở của gã” Lai Nhân tư nói lạnh nhạt, “Thật ra TẮc Long không sao, chỉ có con quỷ hút máu A Phất Khắc lạc Tư kia thôi, nhưng không dễ đâu”
Lọcks cau mày, không kìm được bảo, “Chủ nhân, A Khắc Phất Lạc Tư đó thật sự dung hợp với lực lượng của bia Mễ Nại Tư chuyển hóa thành của mình, biến mình thành nửa ma nửa quỷ hút máu sao?”
Lai Nhân Tư ừ một câu, thần sắc lạnh băng, “Gã vốn đã phải chết từ lâu vào một ngàn năm trước trong chiến tranh với Giáo Đình rồi, nhưng gã lại trốn trong lúc chiến đấu, đúng lúc bị cuốn vào một Ma Cảnh, may mắn cướp được một mảnh nhỏ bia Mễ Nại Tư dung nhập trong cơ thể, không những cứu vớt gã đang cận kề cái chết trở về, thậm chí còn khiến thực lực gã bùng nổ, có được lực lượng thủy tổ của quỷ hút máu…”
Nói đến đây, ông ta khẽ thở dài một cái, “Chẳng trách mà bọn họ đều cần tìm La Tắc A Tư, La Tắc A Tư là vùng đất trung ương của Ma Giới, cũng là nơi bia Mễ Nại Tư ra đời, chỉ có ở đó, lực lượng bia Mễ Nại Tư mới được khắc chế, đến lúc ấy cho dù là Ma tộc hay Quỷ hút máu, thậm chí cả nhân loại cũng đều có thể lợi dụng lực lượng bia Mễ Nại Tư để một tay cường hóa bản thân mình”
Locks mở trừng mắt, hít hà một hơi.
Tuy gã cũng biết một ít nội tình về La Tắc A Tư, lại không biết La Tắc A Tư quan trọng như thế, chẳng trách mà Mai Lợi NHĩ lại dám dùng La Tắc A Tư ra làm mồi nhử, không sợ bị người ta vạch trần.
“Vậy A Khắc Phất Lạc Tư lợi hại như thế, chẳng lẽ ông ta còn muốn cả La Tắc A Tư nữa à?”
Lai Nhân Tư cười nhạt bảo, “Ai có thể cự tuyệt sự dụ hoặc của La Tắc A Tư chứ? Nếu không phải ta biết La Tắc A Tư không dễ tìm ra như vậy, ta cũng muốn có được nó đó”
Locks như suy tư gì đó, lo lắng nói, “Vậy A Khắc Phất Lạc Tư đó chẳng phải là kẻ vô địch rồi ư?”
Lai Nhân Tư cười khẽ, nụ cười lạnh tanh, “Đúng vậy, hiện giờ quả thật gã là vô địch, Trừ phi…”
“Còn gì nữa ạ?”
Lai Nhân Tư nhìn về hướng khoang thứ tư, “Bọn họ muốn lợi dụng La Tắc A Tư, cũng phải nhìn xem chủ nhân La Tắc A Tư có cho phép không nữa chứ?”
“Ngài nói là tiên sinh Áo Phỉ Nick ư? Đó là….” Locks muốn nói lại thôi.
Lai Nhân Tư xua tay, biết gã muốn nói gì rồi, chuyện này ông ta đã có an bài.
**
Lúc Mấy Ma tộc giải quyết gần như sạch sẽ đồ ăn trên bàn thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Nhóm Du lệ quay đầu lại nhìn thì thấy Locks tự mình tới.
Locks khom người hành lễ với bọn họ một cái theo đúng quy củ, bảo, “Đại nhân Áo Phỉ Nick, đại nhân Uy SẮt, tiểu thư Du, tiệc tối đã bắt đầu rồi ạ, tiên sinh Lai Nhân Tư sai tôi đến mời các ngài qua đó ạ”
Uy Sắt nhận lấy khăn lay tay do Della đưa lau miệng, bảo, “À, sắp bắt đầu đánh nhau rồi, chúng ta đi thôi”
Locks, “….”
Du Lệ và Chử Hiệt đứng dậy, nhìn về phía Locks ở cửa, thấy khá đồng tình với ông ta.
Uy Sắt dẫn theo mấy cấp dưới đi lướt qua Locks, đi về hướng hội trường, tự dưng nghĩ đến cái gì, quay đầu lại hỏi, “Tắc Long đến chưa?”
“Đã đến rồi”
Uy Sắt vừa lòng gật đầu, như cơn gió rời đi.
Du Lệ và Chử Hiệt bước thong thả, Locks đi đằng sau họ, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên người Chử Hiệt.
“Ông nhìn anh ấy làm gì thế?” Du Lệ hỏi.
Locks hoảng sợ, chạm phải ánh mắt Du Lệ, tim đập mạnh lỡ một nhịp, đầu óc xưa nay nhanh nhạy khôn khéo ngơ ra, buột miệng bảo, “Không rõ giữa A Khắc Phất Lạc Tư và đại nhân Áo Phỉ Nick thì ai lợi hại hơn ạ?”
Du Lệ thấy hứng thú hỏi, “Thế ông cảm thấy ai trong bọn họ lợi hại hơn đây?”
Locks càng ngơ hơn, trong lòng cảm thấy loại phụ nữ con người này rất tà môn, tự dưng thấy bộ dáng càng trở nên đáng sợ, mặt nhăn lại bảo, “Tôi cũng không rõ, có thể là tiên sinh Áo Phỉ Nick chăng…”
Trong lòng lại cảm thấy, quỷ hút máu dung hợp với bia Mễ Nại Tư hẳn lợi hại hơn, rốt cuộc gã chưa bao giờ thấy ai có thể dung hợp mảnh nhỏ bia Mễ Nại Tư, cả Ma tộc cũng chưa từng có, thật sự là do lực lượng bia Mễ Nại Tư quá mức cuồng bạo, không Ma tộc nào lại dại mà đi tìm đường chết. Ai ngờ lại có một con quỷ hút máu dung hợp thành công, cũng trong nháy mắt trở thành một con quỷ hút máu lợi hại nhất.
Có thể nói A Khắc Phất lạc Tư không những có được lực lượng của quỷ hút máu và Ma tộc mà đồng thời còn có thể lợi dụng lực lượng bia ma, ở giữa không ngừng làm mình mạnh mẽ lên, lực lượng của gã là vô bờ bến, chỉ cần một ngày nào đó có được bia Mễ Nại Tư thì A Khắc Phất lạc Tư gần như vô địch.
Du Lệ đột nhiên dừng bước nhìn Locks chằm chằm. Chử Hiệt dĩ nhiên cùng đi cùng cô, không dừng chân trước.
Locks bị họ nhìn chằm chằm, mồ hôi lạnh tự dưng tuôn ra.
Du Lệ đột nhiên cười, cười đến cực kỳ xinh đẹp, lộ ra tám chiếc răng trắng tiêu chuẩn, nói đầy thân thiết, “Tiên sinh Locks, ông biết cái gì thì cứ nói với chúng tôi đi”
Locks, “….”
Đợi lúc nhóm Du Lệ trở lại hội trường thì tiệc sinh nhật đã bắt đầu rồi.
Lai Nhân Tư đang trò chuyện vui vẻ với nhóm hợp tác làm ăn, thấy Locks dẫn Chử Hiệt và Du Lệ tới, nụ cười trên mặt không đổi, vội vàng đón tiếp họ, cũng nhiệt tình giới thiệu họ với những người ở đây.
Du Lệ và Chử Hiệt được giới thiệu đã trở thành tiêu điểm gây chú ý nhất trong toàn hội trường.
Nụ cười trên mặt Du Lệ là nụ cười của nữ thần, trong lòng lại thầm mắng Lai Nhân Tư đến điên.
Còn Chử tiên sinh thì ngược lại, vẫn bộ dạng cao ngạo lạnh nhạt, hờ hững, nhưng Lai Nhân Tư không để bụng, giữ gìn mọi chỗ, nói rõ thân phận vị này không tầm thường.
Vẻ mặt mọi người ở đây ngơ ngác, cố sức nghĩ ngợi mà không nhớ nổi cái vị được Lai Nhân Tư đối đãi tử tế ấy là ai. Còn phi nhân loại khác thì lại ngửi được một tin tức khác từ trong hành động của Lai Nhân Tư, hai mắt nhìn Chử Hiệt chằm chằm, cũng hiểu rõ cái vị thoạt nhìn có mùi vị của con người này vốn không phải là con người.
Một người có thể được một Cổ Ma như Lai Nhân Tư vô cùng coi trọng và đối đãi cẩn thận phải là Cổ Ma.
Uy Sắt đứng cách đó không xa bưng ly rượu trắng rót ra, xì một cái, may mà gã thông mình, sớm đã cảnh cáo Lai Nhân Tư trước rồi.
Mạch nước ngầm đầy quỷ dị trong Tiệc sinh nhật Lai Nhân Tư đã bắt đầu rồi.
Nửa bữa tiệc lúc đầu diễn ra rất thuận lợi, ngay lúc nhân viên phục vụ đẩy ra một chiếc bánh kem lớn cao mười mấy tầng, đột nhiên có một tiếng nổ ầm vang lên, cả hội trường rung rẩy, đèn trần lay động mãi, rơi xuống đất vỡ tan tành, phát ra tiếng bang thật lớn, tiếng gào thét chói tai trong hội trường vang lên hết lần này đến lần khác.
Trong nháy mắt yêu ma quỷ quái bắt đầu hành động.
Uy Sắt một tay kéo cà vạt trên cổ ra, nụ cười tươi nở rộ trên mặt, sương mù ma mị lan tràn khắp mọi nơi, gã bước vào trong màn sương mù, cứ vậy biến mất ở trong đó.
Chử Hiệt kéo Du Lệ tới bên cạnh, đưa cho cô một cây kiếm gỗ đào, môi dán sát tai cô nói câu gì đó, sau đó nện bước đuổi theo Uy Sắt.
CẢ hội trường hỗn loạn, ngoài những nhân loại đang kinh hoàng mờ mịt đứng tại chỗ, cứ lắc lư trái phải theo du thuyền ra, những người khác và phi nhân loại đã chạy ra khỏi hội trường, chạy đến chỗ có tiếng nổ mạnh.
Nụ cười không đổi Trên mặt Lai Nhân Tư bỗng cong lên.
Sau đó không lâu, một đám vệ sĩ mặc vét đén, bảo vệ cả đám nhân loại bình thường sang một bên, đề phòng họ xảy ra chuyện.
Mặt đất vẫn rung lắc, có thể để một con thuyền to lớn như du thuyền này lắc lư tới mức này, thì thấy tình hình nghiêm trọng đến mức nào.
Lai Nhân Tư trầm mặt xuống, cởi áo vét ra, đang định rời khỏi thì thấy một cây kiếm gỗ đào chắn trước mặt không cho đi.
Lai Nhân Tư nhìn theo cây kiếm gỗ đào thì thấy người ngăn cản đường đi của mình, ánh mắt lóe lên.
“Tiểu thư Du?”
Du Lệ mỉm cười nhìn ông ta hỏi, “Tiên sinh Lai Nhân Tư, ngài định đi đâu thế?”
Lai Nhân Tư cũng cười theo, nụ cười vẫn ưu nhã thân thiết rất dễ gây thiện cảm với người khác, ông ta bảo, “Sao tiểu thư Du không đi cùng đi? Chẳng nhẽ cô không lo lắng à?”
Du Lệ nhún nhún vai, “Lo lắng chứ, nhưng tôi là một người bình thường, lại chẳng giúp được gì, đi theo thì có ích lợi gì chứ? Chẳng bằng đi bên cạnh tiên sinh Lai Nhân Tư thì tương đối an toàn hơn, ít ra tiên sinh Lai Nhân Tư cũng sẽ không để cho tôi bị thương, có phải không?”
Lai Nhân Tư, “…. Tiểu thư Du nói đúng lắm” Có Ảo Phỉ Nick đây rồi, ông ta dám để cho cô bị thương sao?
Vì thế Du Lệ thu kiếm lại, cười tủm tỉm đi theo Lai Nhân Tư, lặng lẽ đi ra một cánh cửa bên hông hội trường rời đi.
Sau khi rời khỏi hội trường, sự chấn động rung lên không còn kịch liệt như cũ nữa.
Lai Nhân Tư đi trước, Du Lệ đi theo sát phía sau, Locks thì dẫ n mấy chiến sỹ Ma Tộc đi sau cùng.
Đi xuyên qua một con đường, đột nhiên có một đám ma khí đen kịt vọt tới, có mấy con ma vật Cabela cao lớn nhảy ra từ trong đám ma khí, gào rống nhào tới.
Lai Nhân Tư thò tay chộp lấy cây kiếm bạc, vung lên chém về phía đám Cabela đó.
Cabela vốn là một trong những ma vật có sức chiến đấu mạnh mẽ nhất trong Ma tộc, nhưng trước mặt vị Cổ Ma này thì chưa kịp đến trước mặt đã bị cây kiếm bạc trong tay vị đó chém thành mấy mảnh, rơi đầy đất, máu chảy lênh láng.
Du Lệ nhìn cảnh máu tanh này, mặt căng cứng, cố gắng ép cái mùi máu ghê tởm xuống cho khỏi nôn ra.
Một đường giải quyết xong đám ma vật chặn đường, họ lại tiếp tục tiến lên phía trước.