Mẹ Kế Ở Cổ Đại Làm Cá Mặn

Chương 101




Lục thị lại nói: "Thiếu chút nữa quên hỏi, cô mẫu có biết người đánh cược với Giang Minh là công tử nhà ai không?”

Từ cô mẫu không cần nghĩ ngợi đáp: "Vậy còn phải nói, không phải là mấy đứa con trai của huynh trưởng nhà Lý thị sao."

Khi tiên đế còn tại vị, huynh trưởng Lý thị dựa vào nịnh nọt ngồi vào chức quan nhị phẩm, trong lúc nhất thời danh tiếng vô lượng, mấy đứa con trai phía dưới y vào thế của lão tử, nên nhiễm thói nghiện cờ bạc.

Ban đầu Từ cô mẫu cho rằng sau khi huynh trưởng Lý gia bị giáng xuống làm chức ngũ phẩm, mấy đứa con trai cũng có thể bớt đi một chút, không nghĩ tới vẫn quá quắt như vậy.

"Trước khi ta đến, bảo tỳ nữ trong phủ đi tìm hiểu, nghe nói bên Lý gia đang tìm Lý thị đòi lời giải thích." Từ cô mẫu nói: "Kẻ giết người tuy là Giang Minh, nhưng mấy người Lý gia kia cũng có hiềm nghi xúi giục, quan sai tới cửa cái gì cũng không nói, trực tiếp bắt đi."

Lục thị nghe xong, nhướng mày nói: "Đại tẩu kia của người vẫn thiên về nhà mẹ đẻ, nếu Lý gia liều mạng cầu tình, khó bảo đảm bà ta sẽ không mặt dày lên Hầu phủ cùng dượng cầu thân, dượng vẫn sẽ cáo bệnh mấy ngày, đợi vụ án kết thúc lại khỏi hẳn."

Từ cô mẫu nội tâm phút chốc cả kinh, cuối cùng nhớ tới còn có Lý thị, vừa dính vào thì sẽ không thoát khỏi phiền toái lớn.

"Con nói đúng, quả thật phải để dượng con bệnh một thời gian." Từ cô mẫu tán đồng, ả Lý thị kia không cần thể diện, điên lên cái gì cũng dám làm.

Ôn Diệp ở một bên yên lặng ăn dưa, lúc này Từ cô mẫu đột nhiên đưa mắt nhìn nàng, nói: "Nói đi cũng phải nói lại, Diệp nương con cũng phải cẩn thận một chút, đại tẩu Hầu phủ của ta không tìm được cách, nói không chừng sẽ đến quấy ray con đấy."

Ôn Diệp không ngờ trên đầu mình còn dính một miếng dưa hấu, nghĩ nghĩ nói: "Không phải là bởi vì chuyện buổi trưa sao?"

Từ cô mẫu nói: "Lúc trước con xung đột với ả, lúc sau Tử Đàn bắt con trai và cháu trai của ả, khó đảm bảo ả ta không phát tán ra ngoài là Tử Đàn vì trút giận cho con nên mới bắt con trai và cháu trai của ả."

Ôn Diệp ngồi thẳng dậy: "Đây chẳng qua là trùng hợp mà thôi."

Nàng không có mị lực lớn như vậy, để cho một nam nhân từ trước đến nay theo lẽ công bằng phá án vì nàng mà phá lệ.

Từ cô mẫu nói: "Chúng ta đương nhiên biết là trùng hợp, nhưng người không rõ chân tướng và không muốn rõ chân tướng thì nhiều lắm, con vẫn phải cẩn thận."

Lục thị cũng nói: "Ta sẽ cho người dặn dò gã sai vặt canh cửa, sẽ không để Lý thị có cơ hội vào Quốc công phủ."

Ôn Diệp vừa nghe, lập tức lộ ra nụ cười nhu thuận: "Vậy vất vả cho tẩu tẩu rồi."

Lục thị: “..."

Đây là lại chuẩn bị phủi tay làm chưởng quỹ đó ư.

Nhưng Lục thị nghĩ lại, cũng không thể trách nàng, loại chuyện này nàng là một tân phụ nếu liên lụy vào, chắc chắn sẽ tổn hại tới thanh danh của nàng.

Sau khi Từ cô mẫu hồi phủ, sự tình quả nhiên giống như Lục thị dự liệu, Lý thị thiếu chút nữa thừa dịp nàng ấy không ở trong phủ mạnh mẽ tiến vào Hầu phủ.

Cũng may Từ cô mẫu trở về kịp thời, cũng lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai nói Giang cô phụ bị "Bệnh nặng, Lý thị không có cửa cầu tình, chỉ có thể xám xịt trở về Giang phủ.

Lúc Ôn Diệp ở Tây viện nghe được tin tức này, đã là hai ngày sau.

Là nàng bảo Đào Chỉ đưa ly trà sữa đến chính viện đặc biệt hỏi thăm tin tức từ chỗ Thanh Tuyết.

Đào Chi thuật lại xong, phẫn nộ nói: "Giang phu nhân này cũng quá xấu xa, con trai bà ta đã giết người!"

Ôn Diệp sâu kín nói: "Người xấu chỉ có Giang phu nhân thôi sao?"

Đào Chi bối rối trong chớp mắt: "Vậy còn có ai khác sao ạ?"

Ôn Diệp buông kịch trong tay, ngước mắt nói: "Chuyện xảy ra đã mấy ngày, chung quanh chỉ có Giang phu nhân cầu xin."

Được Ôn Diệp chỉ điểm, Đào Chi lập tức hiểu ra: "Theo phu nhân nói thì còn có vị Giang đại nhân kia nữa sao?"

Ôn Diệp cười mà không nói.