La đầu bếp tất nhiên rất vui vẻ đồng ý, còn chủ động sắp xếp Thiệu An Bình đi theo Bạch Thủy Liễu cùng về nhà giúp đỡ, sau đó cũng đưa thêm một ít quà mừng, để cho Bạch Thủy Liễu cùng mang về.
"Lúc trước ta còn sợ La đầu bếp không cho phép huynh nghỉ, không nghĩ tới là La đầu bếp còn chủ động nói rằng một mình ta không thể làm kịp nên muốn huynh cùng về giúp đỡ một tay."
Trên đường từ phủ thành trở về nhà, Bạch Thủy Liễu vừa hưng phấn vừa hơi ngạc nhiên nhắc đến chuyện này.
"Muội là đồ đệ yêu quý của La đầu bếp nên tất nhiên mọi việc đều sẽ lo lắng thay muội rồi, ta chỉ là người học việc hạng ba ở Hồng Vận Lâu, bên trong có ta hay không thì cũng giống nhau, nên nếu muốn cử người đi thì tất nhiên ta là người phù hợp rồi." Thiệu An Bình giải thích.
"Vậy cũng không đúng, ngày thường huynh vốn dĩ làm nhiều công việc vặt nhất mà." Bạch Thủy Liễu cười hì hì: "Lúc này xem như vất vả cho huynh phải bận rộn một hồi rồi, chờ sau bữa tiệc thì ta nhất định sẽ khao huynh một bữa."
"Khao thì không cần, khi nào rảnh rỗi thì dạy ta hai món ăn là tốt rồi." Thiệu An Bình cười nói.
"Không thành vấn đề." Bạch Thủy Liễu đồng ý ngay lập tức.
Thấy Bạch Thủy Liễu tươi cười như hoa, thì Thiệu An Bình cũng mím môi cười không ngừng.
Về đến nhà thì người trong nhà tụ tập một lúc, gặp Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh rồi Bạch Thủy Liễu liền bắt đầu thu xếp chuyện tiệc đầy tháng.
Trong nhà đã nhiều năm không làm việc vui nên việc sinh được cặp long phượng như vậy thì là một chuyện vui lớn, người trong nhà nhất trí phải ăn mừng một phen.
Cho nên tiệc rượu tất nhiên không thể qua loa được.
Sau khi có được số lượng đại khái mọi người đến tham dự từ bên Bạch Khang Nguyên, thì Bạch Thủy Liễu liền bắt đầu chuẩn bị mua các loại rau củ và thịt, trước tiên bắt đầu công tác chuẩn bị.
Thiệu An Bình thì vẫn luôn đi theo Bạch Thủy Liễu bận trước bận sau, gần như không ngừng nghỉ lúc nào.
"Tiểu ca này có tính tình thật là tốt, cho dù bị sai khiến như thế nào thì cũng không càu nhàu nửa phần." Tô Mộc Lam cảm thán: "Tuy rằng hắn là do La đầu bếp phân công đến, nhưng dù sao cũng là giúp đỡ làm chuyện của nhà người khác, nhiều việc cần làm như vậy thì sẽ phải có chút buồn bực, nhưng nhìn tiểu ca này thì vẫn luôn thành thật tận tâm tận lực, đúng là một người chân thành." "Có lẽ là thế." Bạch Thạch Đường cũng gật đầu: "Làm chuyện nào cũng dốc hết sức lực, không chỉ làm hời hợt bên ngoài."
"Lần trước khi Thủy Liễu cập kê thì La đầu bếp cũng đã cử hắn đến tặng quà mừng, lần này lại phái hắn đến hỗ trợ thì có lẽ cũng cảm thấy hắn là người ổn trọng vững vàng, người cũng chịu khó."
Tuy rằng Bạch Thạch Đường luôn cảm thấy khi Thiệu An Bình không bận rộn thì ánh mắt của hắn luôn nhìn theo Bạch Thủy Liễu, không rời ra được.
Nhưng nếu suy nghĩ cẩn thận lại thì Bạch Thủy Liễu đã nói qua Thiệu An Bình chỉ là người học việc hạng ba ở Hồng Vận Lâu, ngày thường dường như cũng không thể đi theo các đầu bếp học làm đồ ăn, bây giờ có lẽ là đang nhân cơ hội này để đi theo Bạch Thủy Liễu trộm học mấy món đi.
Bạch Thạch Đường liền không nghĩ nhiều lắm.
Dưới sự bận rộn của Bạch Thủy Liễu và Thiệu An Bình, cùng với đám người Phùng thị cũng đến giúp đỡ thì tiệc đầy tháng của Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh được tổ chức vô cùng náo nhiệt và long trọng.
Khách đến tận nhà để chúc mừng ngày hôm đó có thể nói là nối liền không dứt.
Ngoại trừ người của thôn Bạch gia, thì còn có vợ chồng Lưu thị và Thường Đại Lực của thôn Lưu gia, Quế thị của thôn Hà gia, vợ chồng Ngô Trác Viễn và Ngụy thị của cửa hàng Ngô Ký, cùng với những người có quan hệ làm ăn với Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cũng đến trong nhà chức mừng.
Ngoài ra còn có Quách chưởng quầy của Linh Lung Các, Tần ma ma, Hành Chỉ Hiên, và đám người Tần đại phu của cửa hàng dược liệu cũng đều đến cửa.
Ngay cả Lục Cảnh Nghiễn và Vạn Tân Nguyệt, cùng với một số người trong gia tộc Lục gia cũng đến chúc mừng.
Thậm chí còn có cả vợ chồng Cố Tu Văn và Lục Văn Tình cũng mang theo Cố Vân Khê đến tặng quà.
Chuyện này khiến cho toàn bộ mọi người trong thôn Bạch gia đều sôi sục.
Tiệc đầy tháng mà lại có thể khiến cho Huyện thái gia tự mình đến chúc mừng thì phải có bao nhiêu thể diện và vinh quang đây, chỉ cần một điểm này thì bọn họ cùng là người của thôn Bạch gia, khi nói ra bên ngoài đều cảm thấy là chuyện vô cùng hãnh diện.
Mà chuyện càng khiến mọi người khen ngợi trong tiệc đầy tháng này đó là các món ăn trong bữa tiệc.
Tất cả đều tinh xảo, sắc hương vị đầy đủ, mỗi một món nếu lấy ra so sánh với các món ăn ở trong tiệm rượu trên huyện thành thì chỉ có hơn chứ không kém.
Mọi người khen Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam hào phóng, cũng khen tay nghề nấu ăn của Bạch Thủy Liễu.
"Thủy Liễu này cũng thật sự có tiền đồ, tay nghề nấu ăn này thật sự là không thể chê."
"Còn không phải sao, ta nghe đương gia nhà ta nói, như món cá này thì ngay cả tiệm rượu trên huyện thành cũng không làm ra được ngon như Thủy Liễu làm đâu."
"Ta đã nghe nói, Thủy Liễu chính là người học việc hạng nhất trong Hồng Vận Lâu ở phủ thành đấy, qua hai năm nữa thì có thể làm đầu bếp ở bên trong Hồng Vận Lâu rồi, có khi còn có thể đến Hồng Vận Lâu trên kinh thành nữa đấy."
"Chậc chậc, thật đúng là có tiền đồ, trong thôn chúng ta không có nhiều bé gái có khả năng, mà nhà Bạch Thạch Đường đã chiếm hơn phân nửa rồi, thật sự là khiến người khác hâm mộ."
"Nhắc đến Thủy Liễu thì muốn vẻ ngoài có vẻ ngoài, muốn tay nghề cũng có tay nghề, tính tình lại ôn nhu hiền hòa, gia đình Bạch Thạch Đường cũng có của cải dày dặn, nếu ai có thể cưới được Thủy
Liễu thì thật sự là đã tích đức từ đời trước rồi."
"Mà hình như Thủy Liễu đã qua lễ cập kê rồi, đã mười lăm tuổi rồi, hình như cũng chưa nghe nói đã định ra nhà nào, cũng không biết là chuyện tốt này sẽ rơi vào nhà ai đây…."
Trong tiệc đầy tháng, những phụ nhân đến ăn tiệc ngoại trừ khen ngợi mấy chuyện như Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh sinh ra thật là đẹp mắt, trẻ con thật là hoạt bát đáng yêu, thì việc được bàn luận nhiều nhất chính là hôn sự của Bạch Thủy Liễu.
Thậm chí có mấy phụ nhân có quan hệ tốt với Bạch Thủy Liễu còn trực tiếp trêu ghẹo nàng, hỏi nàng có người trong lòng hay chưa.
Mà câu trả lời của Bạch Thủy Liễu thì với ai cũng giống nhau.
"Còn chưa có, còn phải xem sự sắp xếp của cha nương, mấy ngày nữa sẽ gặp mặt một lần xem có ai thích hợp hay không, nếu có người phù hợp thì sẽ quyết định hôn sự."
Còn những phụ nhân kia sau khi nghe xong câu trả lời của Bạch Thủy Liễu thì cũng thẳng thắn khen Bạch Thủy Liễu ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Dù sao đối với phụ mẫu thì nữ nhi có thể sớm ngày thành thân, thành lập gia đình thì trong lòng của phụ mẫu sẽ có thể sớm ổn định hơn, sớm ngày thành gia lập nghiệp cũng là một loại hiếu thuận.
Hành động này của Bạch Thủy Liễu không những không có vấn đề gì mà còn được nhiều người khen ngợi.
Thiệu An Bình nghe những lời như vậy thì trong lòng bị đâm từng đợt vô cùng khó chịu.
Nhìn thấy Bạch Thủy Liễu nói chuyện vui vẻ với người khác, hơn nữa nhắc tới chuyện này cũng vô cùng thản nhiên, không hề có chút nhăn nhó nào, rõ ràng là nàng không hề kháng cự chuyện cha nương giúp nàng thu xếp hôn sự, mà ngược lại còn có chút chờ mong.
Như vậy thì có lẽ hắn ở trong mắt của Bạch Thủy Liễu cũng chỉ là một người bạn bình thường mà thôi.
Nhiều nhất cũng chỉ vì hắn làm việc chăm chỉ, chịu khó, giúp đỡ được nhiều công việc vặt nên nàng dùng thuận tay mà thôi….
Trong ánh mắt của Thiệu An Bình mang theo vài phần ảm đạm.
Tiệc đầy tháng được hoàn thành trọn vẹn, sau nghỉ nghỉ ngơi một ngày thì Tô Mộc Lam liền dẫn Bạch Thủy Liễu ra cửa một chuyến.
Còn về nguyên nhân vì sao phải đi ra ngoài thì trong nhà cũng không ai nói gì cả, nhưng đến buổi trưa, khi hai mẹ còn trở về thì đều vô cùng hớn hở, đến buổi chiều thì Bạch Thủy Liễu thậm chí lại dẫn theo cả Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp cùng ra cửa, đến khi chạng vạng mới trở về và mọi người đều vui vẻ ra mặt.