Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 760: Mấu chốt




Bạch Thạch Đường nghĩ như vậy nhưng vẫn nhịn xuống không nói ra những lời này, chỉ nói: "Cha ngươi sẽ phái người tới, chắc là đang trên đường đến rồi."

"Có lẽ chính huynh ấy cũng sẽ tự mình đến."

Vạn Bằng Vân cực kì coi trọng Vạn Tân Nguyệt, bây giờ Vạn Tân Nguyệt lại một mình trộm chạy ra thì hắn khẳng định sẽ lòng nóng như lửa đốt, sẽ tìm kiếm khắp nơi nên khả năng hắn tự mình tới cửa tìm nàng thì thật sự rất lớn.

"Vậy chẳng phải là không mất bao lâu thì cha ta sẽ tìm đến được nơi này sao?" Vạn Tân Nguyệt hô to không tốt.

"Chắc là vậy." Bạch Thạch Đường vẫn thản nhiên trả lời một câu.

Giống như là việc này không liên quan gì đến hắn cả.

Tuy rằng trên thực tế thì cũng thật sự không có quan hệ gì.

"Chuyện này….

." Vạn Tân Nguyệt lập tức như kiến bò trên chảo nóng, xoay quanh tại chỗ vài vòng, sau đó tội nghiệp nhìn về phía Bạch Thạch Đường: "Tứ thúc thúc, thúc có thể giúp ta được không?"

"Không cần phải ngăn cản chuyện này lại, chỉ cần ít nhất hãy khuyên bảo cha ta một chút, đừng có lúc nào cũng tìm mấy người dưa vẹo táo nứt cho ta được không, dù sao cũng phải tìm người mà ta vừa mắt mới đúng chứ."

Bạch Thạch Đường không nói lời nào, chỉ sùm sụp húp cháo.

Vạn Tân Nguyệt thấy nói không thông bên Bạch Thạch Đường, nên chỉ có thể năn nỉ Tô Mộc Lam: "Tứ thẩm thẩm, thím đáng thương ta được không, giúp ta đi mà, đây chính là hôn nhân đại sự cả đời của ta mà, cứ quyết định qua loa như vậy thì thật sự là…."

Bộ dạng đáng thương, giọng điệu mềm nhũn, thật sự khiến cho người ta mềm lòng.

Cuối cùng thì nàng vẫn có tư tưởng từ thời hiện đại, lại nhìn thấy thời đại này rất nhiều người manh hôn ách gả (*hôn nhân không được gặp và nói chuyện trước), nhiều nữ tử thương tâm vì tuân theo mệnh lệnh của phụ mẫu, nên Tô Mộc Lam cũng có chút không đành lòng.

Kéo tay áo của Bạch Thạch Đường, Tô Mộc Lam thấp giọng nói: "Nếu thật sự Vạn hội trưởng đến đây thì chàng cố gắng khuyên bảo một chút?"

"Dù sao sau này phải đi theo trượng phu sống hơn nửa đời người, nên một nữ tử xuất giá cũng không khác gì đi đầu thai lần nữa, nếu thật sự trong lòng không vui thì sau này cũng có rất nhiều phiền toái…."

"Cũng không phải là muốn quyết định thay Vạn hội trưởng, cũng không can thiệp vào, mà chỉ ở bên cạnh khuyên bảo vài câu thôi, cũng tránh cho hai cha con bởi vì chuyện này mà trở thành kẻ thù, nếu thực sự náo loạn hơn thì đến lúc đó hôn sự cũng không được vui vẻ mà."

Thấy nương tử nhà mình đã mở miệng nên Bạch Thạch Đường cũng liền gật đầu: "Ừm, nếu đại ca đến đây thì ta sẽ ở bên cạnh khuyên bảo hai câu."

"Cảm ơn Tứ thúc thúc." Vạn Tân Nguyệt thấy Bạch Thạch Đường đồng ý thì lập tức vui vẻ.

"Mau ngồi xuống ăn cơm đi, đã sắp nguội hết rồi." Tô Mộc Lam kéo Vạn Tân Nguyệt ngồi xuống.

Bạch Thạch Đường đồng ý nói chuyện giúp nàng nên Vạn Tân Nguyệt cũng đã cảm thấy yên ổn trong lòng, nhanh chóng vui vẻ ngồi xuống ăn sáng.

Tô Mộc Lam giúp nàng gắp vài đũa đồ ăn.

Bạch Thạch Đường thấy Tô Mộc Lam chỉ lo gắp thức ăn cho Vạn Tân Nguyệt, còn bản thân thì không ăn được mấy nên liền gắp cho nàng mấy món ăn.

Vạn Tân Nguyệt ngồi bên cạnh thấy Bạch Thạch Đường đối xử với Tô Mộc Lam thân mật như vậy, lại nghĩ lại vừa rồi bản thân năn nỉ mãi mà Bạch Thạch Đường không thèm để ý, nhưng sau khi Tô Mộc Lam lên tiếng thì hắn lại không chút do dự đồng ý việc này….

Sao lại đột nhiên có cảm giác đã nắm vững được con đường sống sót mấu chốt vậy.

Vạn Tân Nguyệt chớp chớp mắt.

Vì vậy, vài ngày ở lại trong nhà của Tô Mộc Lam thì Vạn Tân Nguyệt vẫn luôn vây quanh nàng.

"Tứ thẩm thẩm, thím vất vả rồi, chuyện này để cho ta làm đi."

"Tứ thẩm thẩm, thím khát hay không, ta đã pha một chén trà cho thím rồi, mau uống thử một ngụm xem."

"Tứ thẩm thẩm, thím làm món ăn thật là ngon, cho dù là mấy món ăn mà cha ta mang về từ kinh thành cũng không ngon như thím làm đâu."

"Tứ thẩm thẩm…."