Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 658: Khuyên nhủ Lưu thị




Đặc biệt là ở phương diện gia vị, bảo đảm không bị tiết lộ bất kì thứ gì ra ngoài.

Tô Mộc Lam đang bận rộn ở trong xưởng, đại ca của Lưu thị tới.

"Lưu đại ca tới sớm như vậy." Tô Mộc Lam nói, "Thứ này còn chưa dọn dẹp ổn thỏa, có lẽ ca phải chờ một lát."

"Không có việc gì, ta đặc biệt tới hơi sớm, muốn thương lượng với đệ muội chút chuyện." đại ca của Lưu thị hơi ngượng ngùng nói, "Lúc này có lẽ phải làm phiền đệ muội giúp chúng ta một chuyện."

"Chuyện gì? Có thể giúp được thì chắc chắn muộn sẽ giúp." Tô Mộc Lam cười nói, "Lưu đại ca đừng khách khí với muội là được."

Đại ca của Lưu thị ngó trái ngó phải, ngồi xuống bên cạnh chỗ không có ai ngồi, "Chính là muốn đệ muội giúp đỡ nhà chúng ta, khuyên nhủ tiểu muội."

"Khuyên nương thằng Hổ sao?" Tô Mộc Lam kinh ngạc hỏi, "Nàng ấy làm sao? Xảy ra chuyện gì?

"Cũng không phải là xảy ra chuyện gì, chính là có một chuyện quan trọng, để ta nói cho muội nghe …"

Đại ca của Lưu thị nói chuyện liên quan tới Thường Đại Lực cùng Lưu thị cho Tô Mộc Lam nghe.

"Dù sao, Đại Lực này coi như là hiểu tận gốc rễ, tính cách cũng đôn hậu thật thà, lại ở cùng một thôn, coi như có thể quan sát lẫn nhau."

"Cha mẹ trong nhà và cả hai huynh đệ chúng ta đều thương lượng một chút, cảm thấy Đại Lực vẫn khá tốt, sau này có chuyện gì, cũng có thể giúp đỡ tiểu muội cáng đáng, tóm lại có người có thể chăm sóc cho tiểu muội."

"Hơn nữa chính là cái tên Bạch Hữu Quang kia tuy nói mang theo nương hắn đi tìm Bạch Hữu Lượng, nói là Bạch Hữu Lượng kêu hai mẹ con bọn họ đi, nhưng người sáng suốt đều nhìn thấu chuyện này, hai người kia là vội vàng đi làm con đỉa hút máu, nếu Bạch Hữu Lượng giữ lại mẹ con bọn họ còn tốt, nếu không giữ lại thì chỉ sợ hai người kia sẽ phải xám xịt trở về."

"Lúc này đã nghèo đói tay trắng, sợ là muốn nghĩ đủ mọi cách, tuy tiểu muội đã ly hôn với Bạch Hữu, nhưng Đại Hổ với Nhị Hổ rốt cuộc còn phải gọi Bạch Hữu Quang một tiếng cha, không chừng đến lúc đó Bạch Hữu Quang lại muốn mặt dày mày dạn bám lấy."

"Trong nhà cũng suy nghĩ, nếu tiểu muội vẫn một mình mang theo con nhỏ, người bên ngoài người khó tránh khỏi sẽ nói dăm câu ba điều, nói nào là ân tình kết tóc phu thê......, nói người vô trách nhiệm, chi bằng để tiểu muội gả cho người khác, có cuộc sống sinh hoạt bình thường, cũng hoàn toàn cắt đứt niệm tưởng của Bạch

Hữu Quang kia, bớt một ít chuyện phiền toái."

"Chẳng qua chỉ có chúng ta nghĩ như vậy, cũng hỏi ý của tiểu muội, nhưng tiểu muội lại không đồng ý, chỉ nói hiện tại nàng có thể buôn bán, có thể nuôi sống được con cái, còn bên phía Bạch Hữu Quang, muội ấy bảo đến lúc đó hãng hay."

"Nếu tiểu muội nói như vậy, chúng ta cũng không thể hỏi lại thêm, bằng không có vẻ như trong nhà không muốn tiểu muội ở lại nhà cũng nên, cũng sợ nói nhiều khiến tiểu muội tự ái trong lòng, cho nên không dám lại khuyên bảo tiếp nữa."

"Nhưng chuyện này trong lòng cha mẹ vẫn rất lưu tâm, cũng lo lắng sau này tiểu muội có tuổi rồi thì cuộc sống hàng ngày sẽ chật vật, liền nghĩ khi ta tới kéo hàng hóa thì nói một tiếng với đệ muội nói, nhờ đệ muội giúp đỡ hỏi tiểu muội một câu, cũng khuyên nhủ tiểu muội nữa."

"Xem tiểu muội là vì sợ người khác nói mà không muốn tái giá, hay là bởi vì lo lắng cho con cái mà không muốn tái giá, hay là muội ấy coi thường Đại Lực…"

"Sau khi hỏi ra được nguyên do, trong nhà cũng biết được sau này nên đi theo hướng nào."

Tô Mộc Lam nghe hiểu những lời mà đại ca của Lưu thị nói, hơi hơi gật đầu, "Chuyện này muội đã biết, rảnh rỗi muội sẽ thử hỏi một câu, xem nương thằng Hổ có ý thể nào."

Đúng như lời đại ca của Lưu thị nói, phải biết nguyên do ầm Lưu thị không muốn tái giá, như vậy người nhà họ Lưu mới biết được sau này làm thế nào.