Tô Mộc Lam nếm thử, sau khi xác định được hương vị cũng không tệ thì mới đặt từng miếng thịt heo khô vào trong một cái bình gốm nhỏ, đóng chặt nắp để đảm bảo có thể bảo quản lâu dài mà không bị biến chất.
Chỉ để lại một ít để chờ sau khi bọn nhỏ tan học có thể ăn vặt thêm.
Tô Mộc Lam cũng không quên đưa cho Bạch Thạch Đường một ít để ăn thử.
"Ừm, hương vị không tồi, ngon hơn so với loại thịt heo khô mà ngày trước ta đã từng ăn trên phủ thành." Bạch Thạch Đường vừa khen ngợi vừa đưa miếng thịt heo khô trong tay bỏ vào trong miệng.
Thịt heo được nướng lên có độ khô vừa phải, hương vị vừa cay vừa thơm, ăn rất ngon miệng, nhưng lại bởi vì có cho thêm mật ong, nên vị ngọt hòa cùng với vị cay khiến cho hương vị trong miệng càng thêm thoải mái, sau khi nhai vẫn còn dư vị vô cùng.
Tóm lại, ăn cực kì ngon.
"Vậy ngươi giữ lại ăn đi." Tô Mộc Lam đưa thêm một bình thịt heo khô cho Bạch Thạch Đường: "Chờ lúc sau ta sẽ làm thêm nhiều hơn, ngươi cũng có thể mang đến cửa hàng cho bọn tiểu nhị cùng nếm thử."
Ông chủ phải xử lý tốt mối quan hệ với nhân viên, tặng đồ ăn nhẹ là một cách tạo mối quan hệ rất tốt.
"Nói đến cửa hàng…."
Bạch Thạch Đường cầm bình thịt heo khô kia vào phòng, sau đó khi đi ra ngoài thì cầm theo một cái hộp gỗ, đưa cho Tô Mộc Lam: "Ngươi nhìn thử xem mấy thứ này có thấy thích không, ta đoán là ngày thường ngươi cũng có thể dùng một ít." "Đây là cái gì?"
Tô Mộc Lam nhận lấy và mở ra xem.
Trong hộp gỗ bày rất nhiều loại bình và hộp sứ nhỏ.
Tô Mộc Lam cầm lên nhìn cẩn thận một chút thì phát hiện là các loại kem dưỡng da và son phấn gì đó.
Hơn nữa mỗi loại đều có kết cấu tinh tế, hương thơm nhè nhẹ, giống như có trộn thêm hỗn hợp các loại hoa tươi, những bình sứ đựng những đồ này cũng rất tinh xảo, so với những son phấn mà trước kia nàng nhìn thấy ở cửa hàng trên trấn và huyện thành thì có vẻ còn cao cấp hơn nhiều.
Cho dù là bình đựng hay là kết cấu bên trong cũng khiến Tô Mộc Lam rất thích thú, cười nói: "Vậy ta đây không khách khí nữa, sẽ nhận mấy thứ này, ngươi mua những đồ này ở đâu vậy?"
"Cửa hàng mới nhập vào một số lượng hàng hóa mới, ta thấy chất lượng cũng không tệ lắm nên đã cầm về nhà một ít." Bạch Thạch Đường trả lời.
"Lúc trước ngươi nói muốn mở thêm một cửa hàng mới, chính là cửa hàng son phấn này sao?" Tô Mộc Lam cười, cất đồ đạc đi.
"Ừm, tìm thêm mấy thợ thủ công, đồ vật làm ra cũng có chất lượng không tệ lắm, chi phí cũng không cao, giá bán ở trên huyện thành cũng không quá đắt, đồ vật cũng đa dạng." Bạch Thạch Đường nói: "Chắc là hai ngày nữa sẽ khai trương."
Nếu hai ngày sau sẽ khai trương rồi nhưng nàng lại không thấy Bạch Thạch Đường chạy thêm hai chuyến lên trên huyện thành để lo liệu.
Tô Mộc Lam có chút ngạc nhiên, nhưng nhớ tới Liêu chưởng quầy của Linh Lung Các vừa khôn khéo vừa có năng lực thì lại nghĩ rằng chắc hẳn là hắn cũng có một thuộc hạ dùng được trong tay, vì vậy nên hắn có thể làm một chưởng quầy nhàn hạ.
Nhưng mà, Bạch Thạch Đường đúng là có nhiều con đường làm ăn.
Dù sao chỉ riêng việc tìm thợ thủ công làm son phấn đã không dễ dàng có thể làm được rồi.
Đầu tiên có nguồn cung cấp Linh Lung Các, sau đó là có phương pháp bàn bạc việc trồng nấm, bây giờ lại có việc kinh doanh cửa hàng son phấn….
Xem ra, lúc trước khi ở thương hội thì Bạch Thạch Đường cũng tích góp được khá nhiều mối quan hệ.
Không tồi, không tồi, sau này Bạch Thạch Đường kiếm được càng nhiều tiền thì cuộc sống sau này của bọn nhỏ cũng không cần buồn rầu nữa, tiền bạc mà nàng kiếm được cũng có thể tích góp để trở thành vốn riêng, thuận tiện cũng chuẩn bị dự phòng vài thứ cho bọn nhỏ, sau này có thể đối phó với bất cứ tình huống nào xảy ra.
Tô Mộc Lam mím môi: "Trước tiên chúc Bạch chưởng quầy khai trương cửa hàng thuận lợi, tài nguyên đến cuồn cuộn."
"Cảm ơn." Bạch Thạch Đường cũng cười, đi đến bên cạnh bếp lò nhỏ cầm ấm trà lên, rót hai chén trà sau đó đưa một chén cho Tô Mộc Lam.