"Xưởng kia làm bắp cải muối cay không ngon bằng chúng ta, nhưng là hương vị lại gần giống, vì muốn cạnh trạnh công việc kinh doanh với chúng ta nên đã ép giá tới cực thấp, nghe nói là không thể kiếm tiền mà còn mất tiền nữa, làm như vậy chính là muốn ép xưởng của chúng ta phải đóng cửa, để sau này sẽ chỉ còn một mình nhà bọn họ độc chiếm thị trường, như vậy thì tất cả đều do bọn họ quyết định."
"Người này cũng quá xấu xa rồi, việc làm ăn buôn bán thì mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình chứ, nhà ai có giá rẻ hơn thì đi mua nhà đó vốn dĩ là chuyện bình thường, nhưng nếu người này cố tình không kiếm tiền cũng muốn đuổi đi người khác thì không phải là muốn phá hoại quy củ rồi sao?"
"Còn không phải sao, người này chính là muốn phá hoại, còn đi khắp nơi lôi kéo những cửa hàng bán bắp cải muối cay khác nhập hàng của hắn, giá cả nhà hắn thấp nên những cửa hàng kia thấy có lợi hơn, nên đã dứt khoát bỏ bên xưởng chúng ta để nương tựa vào xưởng bên kia."
"Nhưng mà xưởng của chúng ta cũng không phải là dễ bị bắt nạt, Kim Bắc đã thương lượng với nương tử nhà Bạch Thạch Đường, cũng không chờ những cây cỏ đầu tường kia nói thêm gì, dứt khoát ngừng làm ăn với toàn bộ những cửa hàng nhập bắp cải muối cay giá rẻ của bên kia."
"Những cửa hàng kia cảm thấy dù sao cũng vẫn có bắp cải muối cay để bán, ngừng lại thì cũng ngừng thôi, không chậm trễ đến việc kiếm tiền của bọn họ, hoàn toàn không coi xưởng chúng ta ra gì, kết quả thì chưa được hai tháng, bên xưởng kia bắt đầu tăng giá, đến giờ vẫn còn đang tăng đấy."
"Ban đầu vì muốn cướp việc kinh doanh nên đã chịu lỗ nặng, bây giờ chắc chắn muốn kiếm trở về, giá cả lúc này còn cao hơn giá của chỗ chúng ta đấy, mấy cửa hàng kia liền không ngồi yên được, bây giờ ai nấy đều vội vàng đến xưởng của chúng ta muốn nhập hàng bắp cải muối cay thêm lần nữa."
"….
Mấy người này cũng là đáng đời, lúc trước thì làm cỏ đầu tường, lúc này lại mong ngóng mà tới, bắp cải muối cay này có nói gì cũng không thể bán cho bọn họ."
"Yên tâm, Kim Bắc và nương tử nhà Bạch Thạch Đường cũng không phải là đồ ngốc, bọn họ biết phải làm như thế nào, chúng ta bây giờ không cần phải nghĩ gì cả, chỉ cần đứng chờ xem náo nhiệt, sau đó vui vẻ kiếm tiền công là được rồi."
"Đúng vậy…."
ên trong xưởng thảo luận náo nhiệt bao nhiêu thì những người đứng chờ ở bên ngoài lại lạnh lẽo trong lòng bấy nhiêu.
Bắp cải muối cay của bên kia tăng giá, khiến cho bọn họ bây giờ vẫn mua về bán thì chỉ kiếm được ít thậm chí còn không kiếm được đồng lãi nào, nếu không nhập về bán thì trước đây bắp cải muối cay giúp cho công việc kinh doanh tốt lên, giờ không bán bắp cải muối cay nữa thì việc buôn bán càng thêm không tốt.
Nghĩ đi nghĩ lại thì bọn họ chỉ có thể đến xưởng bên này thử vận may xem sao, nhìn xem có thể dựa vào việc ngày xưa cũng từng hợp tác làm ăn để bọn họ lại được nhập hàng từ bên xưởng này hay không.
Nhưng mà đã đến đây hai ba chuyến rồi, Bạch Kim Bắc thì ngay cả lời khách sáo cũng không muốn nói, chỉ bảo là việc hợp tác giữa hai bên đã cắt đứt rồi, lúc trước cũng đã nói sẽ không hợp tác nữa, giấy trắng mực đen viết rõ ràng, bây giờ nhất định không có đạo lý nuốt lời.
Mỗi câu đều khiến bọn họ nghẹn lời không nói được gì.
Người làm ăn thật sự không thể có tầm nhìn quá nông cạn, nếu không thì thật sự có thể giết chết con đường đang tốt đẹp của mình.
Vài người nhìn nhau một cái và đều thở dài ngán ngẩm.
Sau khi Tô Mộc Lam nghe được chuyện này thì chỉ nở một nụ cười và không phát biểu thêm bất cứ điều gì.
Hai ngày này nàng đang bận rộn làm thử ít thịt heo khô.
Thời tiết nóng bức, đồ ăn gì cũng không dễ bảo quản, nghĩ đến Bạch Mễ Đậu đang ở trong huyện học, Cố Vân Khê cũng mời ba tỷ muội Bạch Thủy Liễu lên huyện thành làm khách vào thời điểm thu hoạch lúa mì, nên Tô Mộc Lam liền muốn làm thêm chút đồ ăn có thể bảo quản lâu được để cho bọn nhỏ mang đi.
Băm nhỏ, nêm thêm gia vị, nướng lên….
Từng miếng thịt heo cuối cùng cũng biến thành từng mảnh thịt heo khô có vị ngọt nhẹ, và ăn rất thơm ngon.