Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 612: Làm phiền




Thế giới củba người lớn quả thật phức tạp hơn thế giới của trẻ con rất nhiều.

Lục Văn Tình mím môi, động tác trên tay cũng nhanh hơn một ít.

Buổi tối hôm đó, những điểm tâm tinh xảo và ngon miệng đã được đưa đến nhà của Cố gia.

"Ăn thật là ngon." Cố Vân Khê ăn bánh xốp hoa sen thơm ngon, nhịn không được phải cảm thán: "Tay nghề của Lục tỷ tỷ thật là giỏi, có thể làm ra bánh xốp hoa sen ngon như vậy, cha có muốn thử một chút không?"

"Cha vừa ăn bánh phục linh rồi, không tệ." Cố Tu Văn nói: "Thuận Ý Trai lúc trước là cửa hàng do nhà Lục tỷ tỷ của con mở ra, điểm tâm do nàng tự làm thì tất nhiên là vô cùng thơm ngon rồi."

"Đúng vậy." Cố Vân Khê nghiêng đầu, chờ đến khi đã ăn xong tất cả bánh xốp hoa sen thì lại mon men đến gần Cố Tu Văn: "Cha, con thấy người cũng rất thích ăn mấy điểm tâm này, đợi đến lúc rảnh thì con sẽ đi tìm Lục tỷ tỷ để nhờ tỷ ấy làm thêm một chút mang tới đây nhé."

"Nghịch ngợm." Cố Tu Văn nói: "Lục chưởng quầy phải bận rộn công việc trong Thất Lý Hương, còn phải chăm sóc đại ca trong nhà nữa, con còn muốn nàng ấy làm điểm tâm cho mình thì không phải là đang làm phiền người khác rồi sao?"

"Cũng đúng…." Cố Vân Khê bắt đầu gãi lỗ tai: "Vậy đợi đến lúc nghỉ học vào tháng sau, có thể đón ba tỷ muội Bạch Lập Hạ đến nhà ta ở vài ngày được không? Ta nghe nói là trước và sau ngày Tết Đoan Ngọ thì nhà nông phải đi thu hoạch lúa mì, học đường trong gia tộc của thôn Bạch gia sẽ phải cho các học sinh nghỉ học, vừa lúc có thời gian rảnh."

"Có thể." Cố Tu Văn gật đầu: "Khi đó để cho Trương ma ma dẫn người đi làm chút trứng vịt muối, cũng gói một ít bánh chưng, chờ đến khi con đi đón Lập Hạ thì mang sang tặng."

Gia đình Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam chắc hẳn là không thiếu đồ ăn, nhưng phong tục của Tết Đoan Ngọ bên này là phải ăn bánh chưng, tỏi hấp và ăn trứng vịt muối, đây đều là quà lễ, không phải là thiếu hay không, ăn ngon hay không, mà chủ yếu là ở tình nghĩa."

"Vâng." Cố Vân Khê thấy Cố Tu Văn đồng ý dứt khoát như vậy nên cũng vô cùng vui vẻ: "Được, con và Trương ma ma sẽ cùng nhau làm thêm một ít túi hương cùng mang qua luôn."

Trong túi hương có bỏ nhiều hương liệu và thảo dược, có thể dùng để đuổi muỗi, khi đi chơi Tết Đoan Ngọ thì trẻ em thường xuyên cầm theo.

"Được." Cố Tu Văn cười tủm tỉm đồng ý.

Tháng tư, đã mưa lớn hai trận rồi.

Đúng lúc lúa mì đang phát triển mạnh mẽ, cây bông cũng đã được gieo xuống, hai cơn mưa này đến vừa đúng lúc.

Không cần phải đi tưới nước cho ruộng đất, cây trồng cũng có thể phát triển tốt thì đó là dấu hiệu của mưa thuận gió hòa.

Đã nhiều ngày nay, bắp cải vụ xuân đã dần dần phát triển, cũng có thể bắt đầu thu hoạch được rồi, xưởng đang thu mua bắp cải trắng và sản xuất số lượng bắp cải muối cay cố định, tình hình bán hàng cũng vô cùng ổn định.

Và mấy ngày nay, ở trước xưởng cũng náo nhiệt hơn trước rất nhiều.

Thường xuyên có người đứng chờ ở cửa với vẻ mặt vô cùng lo lắng.

"Những người đó đang làm gì vậy?" Người làm việc trong xưởng buồn bực nhìn những người đứng ở bên ngoài.

"Còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn là muốn đến mua bắp cải muối cay rồi." Một người khác nói: "Còn không phải sao, mấy người có vẻ mặt khổ sở đứng ở bên kia ta cũng nhận ra rồi, là Tôn chưởng quầy trên trấn, lúc trước cũng mua bắp cải muối cay của chúng ta để bán mà."

"Ngươi nói như vậy thì ta càng không hiểu, Tôn chưởng quầy này lúc trước cũng đã mua bắp cải muối cay ở xưởng chúng ta rồi thì không phải vẫn luôn sẽ mua à, sao bây giờ lại phải khổ sở đứng chờ ở kia?"

"Chuyện này chắc là ngươi không biết rồi, ta lúc trước cũng chỉ nghe Bạch Kim Bắc nói rằng người bên ngoài muốn tranh giành việc làm ăn của xưởng chúng ta, học chúng ta làm bắp cải muối cay để bán."