Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 471: Bày mưu tính kế




Lục Tề Thuận trước đây đã đoạt công việc làm ăn của Thuận Ý Trai, bây giờ lại đột nhiên tìm đến Ngô Ký, nên Lục Văn Tình theo bản năng có chút sợ hãi.

Lục Cảnh Nghiễn nhấp một ngụm nước trà trong chén, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đã nhiều ngày nay ta nghe ý tứ của các trưởng bối trong gia tộc là đến đầu năm sau để gắn kết chặt chẽ công việc kinh doanh ở các chi trong Lục gia, và làm cho gia tộc Lục thị càng thêm phồn vinh thì bọn họ muốn thành lập thương hội Lục thị, bất cứ chi nào của Lục thị chỉ cần có tham gia công việc buôn bán thì đều có thể tham gia…"

"Đến lúc đó sẽ bầu ra mấy trưởng bối đức cao vọng trọng để làm chủ trì các công việc lớn nhỏ trong thương hội, hơn nữa ta còn nghe nói vì muốn nâng đỡ hậu bối nên cũng chọn ra một số người trẻ tuổi có năng lực xuất chúng, cũng có công việc kinh doanh làm ăn vững chắc, ổn định và có đặc sắc để nâng đỡ thêm."

"Điều thứ nhất thì coi như là tập trung lại lực lượng của Lục thị để làm nên một vài công việc kinh doanh xuất chúng, còn điều thứ hai là để biểu hiện ở thế hệ trẻ của gia tộc Lục thị cũng xuất hiện nhân tài đông đảo."

"Cũng có lý." Lục Văn Tình gật đầu: "Gia tộc Lục thị chúng ta dù đã vang danh trên huyện thành nhưng nếu đi ra ngoài thì vẫn chưa phải là cái gì cả."

"Có thế hệ trẻ đầy tài năng hứa hẹn thì cũng có thể làm cho người ngoài nhìn gia tộc chúng ta với ánh mắt khác xưa, cũng biết dòng tộc của chúng ta từ đời này qua đời khác vẫn luôn phát triển không ngừng."

"Đúng là như vậy."

Lục Cảnh Nghiễn nói: "Ta vốn dĩ còn đang điều tra xem việc này là thật hay giả, đợi đến khi có kết quả chính xác thì sẽ thương lượng với muội, nhưng bây giờ nghe nói những hành động này của Nhị thúc thì ta đoán chắc việc này cũng đúng đến tám chín phần rồi."

"Nếu tình trạng của ông ta còn như lúc trước thì chắc Nhị thúc cũng có lòng tin để trợ giúp đường đệ Lục Cảnh Thắng lần này, nhưng bây giờ Thất Lý Hương của chúng ta buôn bán phát đạt như vậy, ông ta lại đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, không dám động tay động chân đối với Thất Lý Hương nữa, nên chỉ có thể nghĩ biện pháp thúc đẩy công việc làm ăn của Tề Thuận Trai, vì vậy nên mới phải đi tìm Ngô chưởng quầy."

"Dù sao những món ăn của Ngô Ký cũng coi như là có chút danh tiếng ở trên huyện thành, cũng được rất nhiều người công nhận, nếu có thể hợp tác thì đúng là cực kì có ích đối với Tề Thuận Trai." "Chắc là như vậy rồi." Lục Văn Tình cảm thấy Lục Cảnh Nghiễn nói chuyện rất có đạo lý, sau đó lại cười nói: "Nói đến nguyên nhân mà Nhị thúc không dám ra tay với Thất Lý Hương thì thật sự ít nhiều cũng nhờ đại ca bày mưu tính kế đấy."

Từ sau khi Thất Lý Hương khai trương thì công việc làm ăn khá náo nhiệt, Lục Văn Tình cũng hơi lo lắng rằng Lục Tề Thuận sẽ cố ý nhắm vào và âm thầm làm chuyện xấu xa.

Nhưng Lục Cảnh Nghiễn lúc đó đã dặn dò Lục Văn Tình không cần quá mức lo lắng, hắn sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện.

Lúc đầu, Lục Văn Tình cũng có chút tò mò Lục Cảnh Nghiễn cuối cùng sẽ sử dụng biện pháp gì để ứng phó, mãi cho đến khi nàng ở bên ngoài nghe được rất nhiều lời bàn tán.

Thậm chí ở trong gia tộc Lục thị ở huyện thành cũng đều bàn luận ở sau lưng rằng Lục Tề Thuận đã sớm theo dõi Thất Lý Hương từ lâu, đang âm thầm muốn làm chuyện xấu.

Sau đó, Lục Cảnh Nghiễn lại khóc lớn tìm tới cửa cầu khẩn Lục Tề Thuận tha cho huynh muội bọn họ một con đường sống.

Kể từ đó Lục Tề Thuận đã bị đặt lên trên lò nướng.

Nếu Thất Lý Hương có bất kì sơ suất nào, bất kể là ai làm thì mọi người đều sẽ cho rằng việc này là do ông ta làm ra, đến lúc đó cho dù ông ta có kêu to oan uổng, thậm chí nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Có thể nói là Lục Tề Thuận chẳng những không dám ra tay làm điều xấu với Thất Lý Hương, mà ngược lại còn là một trong những người không hy vọng Thất Lý Hương xảy ra chuyện nhất.

Cũng vì vậy nên Thất Lý Hương đã khai trương được hơn một năm, ngay cả sau khi Thất Lý Hương mở thêm cửa hàng ở trên phủ thành thì mọi việc vẫn vô cùng thuận lợi, vẫn chưa gặp được chuyện gì khó giải quyết cả.

"Chỉ là kỹ năng nhỏ, không đáng nhắc đến." Lục Cảnh Nghiễn cười cười, rồi lại nói tiếp: "Nhị thúc không dám ra tay với Thất Lý Hương, nhưng nếu chó cùng rứt giậu thì ông ta chắc chắn ngay cả chuyện rút củi dưới đáy nồi cũng sẽ làm được."