Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 470: Cẩn thận




Bạch Thạch Đường vào trong phòng bếp bận rộn, đợi cho đến khi bọn trẻ trở về thì liền thu dọn để ăn cơm tối.

Ngày hôm sau, Ngô Trác Viễn tới nhà…

Đối với việc nhìn thấy Bạch Thạch Đường trở về thì Ngô Trác Viễn cũng có chút ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy cả gia đình hòa thuận vui vẻ thì lại cảm thấy vui vẻ thay cho Tô Mộc Lam.

Nhưng mà mục đích chính khiến hắn tới đây là thương lượng với Tô Mộc Lam chuyện ngày hôm qua Lục Tề Thuận tới Ngô Ký.

"Việc buôn bán của Tề Thuận Trai vẫn luôn rất tốt, bây giờ đột nhiên đến Ngô Ký nói những lời này khiến ta bây giờ cũng không dám chắc ông ta muốn làm cái gì, vì thế dứt khoát dùng cách không theo lẽ thường để trả lời ông ta."

"Ngươi ứng phó rất tốt." Tô Mộc Lam nghe xong lời kể của Ngô Trác Viễn liền hé miệng nở nụ cười: "Chuyện xảy ra khác thường thì chắc chắn là có nguyên nhân, Lục Tề Thuận này đột nhiên tìm tới cửa, mục đích của ông ta chắc chắn là không đơn thuần."

"Nếu ngươi ôn hòa khách khí thì người ta chỉ coi là ngươi dễ bắt nạt, sau đó sẽ thăm dò từng bước, không ngừng gây thêm phiền toái, nhưng nếu ứng xử không giống như lẽ thường như vậy thì ông ta sẽ có chút kiêng kỵ, không dám dễ dàng ra tay."

"Ta cũng nghĩ như vậy, vì vậy dứt khoát hành động ngang ngược một phen." Ngô Trác Viễn cười ha ha: "Nhưng mà nếu Lục Tề Thuận này đã tìm đến Ngô Ký thì ta vẫn hơi sợ là ông ta sẽ lại làm thêm chuyện gì khác."

Lúc trước, Lục Tề Thuận ngay cả việc làm ăn của ca ca mình cũng dám đoạt, loại người này chỉ sợ là vì tiền thì chuyện gì cũng làm ra được.

"Cái này thì cũng chưa chắc chắn được." Tô Mộc Lam cũng nhướng mày: "Phải nói chuyện với Lục chưởng quầy trước xem bên nàng ấy nói như thế nào, coi như là nhắc nhở Lục chưởng quầy cẩn thận, nếu có chuyện gì thì cũng sớm có biện pháp đối phó."

"Ngày mai ta sẽ đi lên huyện thành một chuyến, sau đó nói chuyện rõ ràng với Lục chưởng quầy về việc này." Ngô Trác Viễn nói.

"Được."

Nói xong chuyện này thì hai người lại bàn bạc chuyện buôn bán của Ngô Ký một lúc.

Những loại đồ ăn bên Ngô Ký thì xem như đã hình thành được hệ thống cơ bản rồi, những loại đồ ăn năm trước thì cũng có thể nói là không cần tăng thêm nữa, chỉ dựa theo hệ thống hiện tại và làm tốt chất lượng đồ ăn là được.

Nhưng mà năm mới là mùa cao điểm, cần phải cẩn thận đảm bảo cung cấp đủ số lượng.

Hai người bàn bạc đến tận buổi trưa thì lúc này Ngô Trác Viễn mới đi về.

Ngày hôm sau, vừa sáng sớm thì Ngô Trác Viễn đã chạy lên huyện thành tìm Lục Văn Tình để nói chuyện Lục Tề Thuận đi Ngô Ký.

Sau khi Lục Văn Tình nghe nói chuyện này thì vừa ngạc nhiên lại vừa lo lắng.

"Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng hành động này của Nhị thúc cuối cùng là có ý gì." Lục Văn Tình cảm ơn Ngô Trác Viễn: "Đa tạ

Ngô chưởng quầy đã đặc biệt đến thông báo cho ta biết việc này." "Lục chưởng quầy khách khí rồi, đây là điều nên làm."

Ngô Trác Viễn chắp tay nói: "Chưa cần nói đến việc ngươi và Tô tẩu tử có hợp tác làm ăn, thì chúng ta cũng có quan hệ làm ăn với nhau mà, rút dây động rừng, nhìn qua nhân phẩm của Nhị thúc nhà ngươi thì ông ta đã để mắt tới Ngô Ký rồi, ta cũng phải cẩn thận một chút mới yên lòng."

"Nói cho Lục chưởng quầy biết về việc này để ngươi có thể điều tra rõ ràng thì trong lòng của ta cũng có cái để tính toán, biết cách ứng phó, chúng ta coi như là cùng tiến cùng lùi, ta cũng chỉ là suy nghĩ vì Ngô Ký mà thôi."

"Ta còn phải nhờ Lục chưởng quầy hỏi thăm rõ ràng chuyện này, sau đó thông báo cho ta và Tô tẩu tử một tiếng, để chúng ta cũng có căn cứ để tính toán."

"Ngô chưởng quầy yên tâm, nhất định sẽ báo." Lục Văn Tình lập tức đồng ý.

Chờ đến khi tiễn Ngô Trác Viễn đi xa thì Lục Văn Tình liền vội vàng về nhà, thương lượng với Lục Cảnh Nghiễn chuyện của Lục Tề Thuận.

"Đang yên đang lành sao Nhị thúc lại để mắt tới bên Ngô Ký vậy?" Lục Văn Tình vô cùng lo lắng: "Nhị thúc có phải lại nhớ thương Thất Lý Hương rồi, sau đó liệu có tìm đến chỗ của Tô tẩu tử hay không?"