Mà đối với Triệu chưởng quầy mà nói, việc buôn bán ở cửa hàng hoa của chính mình thực sự chỉ ở mức trung bình.
Rốt cuộc những loại hoa như thế này có thể bắt gặp ở ngoài tự nhiên như vùng đất hoang, ven chân núi, rất nhiều nơi đều có hoa mọc hoang, tiện tay có thể nhổ được một đống...
Tuy những loại hoa này không đẹp như hoa nuôi trong nhà, nhưng nếu trồng ở đầu nhà cũng coi như tươi tốt và thỏa mãn, đặc biệt là hộ nhà nông, trong sân nhà đều có đất, nếu muốn trong sân có hoa cỏ để tăng thêm phần rực rỡ thì có thể tùy tiện mang từ bên ngoài về mấy cây là được.
Mà người có ý định mua hoa phần lớn là người có cuộc sống dư dả và giỏi giang, nhưng họ cũng có yêu cầu cao đối với chủng loại hoa.
Thế nhưng phía cửa hàng hoa của hắn kì thật không có loài hoa quý hiếm nào.
Sở dĩ Triệu chưởng quầy mở cửa hàng bán hoa cũng là vì cửa hàng của hắn có diện tích nhỏ, cách xa khu chợ sôi động, không cho thuê được, chỉ có thể bán một số loài hoa mà chính mình am hiểu xử lý để kiếm chút tiền trợ cấp cho gia đình, mua đồ dùng trong nhà, kiếm tiền ít còn hơn không có.
Không nhiều người giống như Tô Mộc Lam có thể chính thức mua mấy chậu hoa, hơn nữa một lần mua rất nhiều, Triệu chưởng quầy không phải là người keo kiệt, đương nhiên muốn ra mặt nhận làm cho trọn vẹn.
"Chờ ta trồng những cây này thuận lợi xong, nhìn xem chủng loại thế nào, ít nữa lại đến chỗ của Triệu chưởng quầy mua tiếp." Tô Mộc Lam nói, "Nếu ít nữa có một số loài hoa đẹp hơn, Triệu chưởng quầy cứ báo cho ta một tiếng."
Trong nhà muốn trồng hoa nên phải đa dạng chủng loại, trồng đầy đủ như vậy thì trong sân quanh năm sẽ không đơn điệu, nhìn quang cảnh cũng đẹp mắt vui lòng.
"Được." Trên mặt Triệu chưởng quầy tràn đầy mừng rỡ, luôn miệng nói đồng ý.
Hoa được dọn hết lên trên xe bò, vô số chậu hoa, có thể nói là chất đầy một xe bò.
Hoa cúc, hoa mai thì không nói, tuy cây lớn lên tươi tốt, nhưng chỉ có lá xanh, trong thời tiết mùa hạ nhìn thấy một màu xanh mướt mắt thì cũng không có gì lạ, nhưng còn hoa hồng và tường vi thì hiện tại đang trổ ra đóa hoa mềm mại, màu vàng rực rỡ, đẹp vô vùng.
Đặc biệt là tường vi, Tô Mộc Lam cũng lười việc trồng hoa từ đầu, trực tiếp nhổ mấy cây đã nở hoa về trồng.
Để đề phòng cành hoa và đóa hoa bị vướng vào nhau, Triệu chưởng quầy dùng mấy cây gậy khô ráo làm thành một cái giàn hoa, cho dây leo hoa tường vi leo lên trên.
Cứ như vậy, dây leo cùng đóa hoa dường như phủ kín toàn bộ xe bò, đứng từ phía xa nhìn lại không hề nhìn thấy Tô Mộc Lam và người đánh xe bò, chỉ nhìn thấy một con bò lôi kéo một cái "núi hoa" tỏa hương thơm ngào ngạt, hơn nữa nhìn cực kì đẹp chậm rãi đi tới.
Dọc đường đi, có thể nói là đã thu hút được rất nhiều ánh mắt củba người đi lại trên đường.
Thậm chí khi tới đầu thôn cũng khiến cho người trong thôn kinh ngạc xuýt xoa.
Đương nhiên là khen Tô Mộc Lam mua hoa về nhìn đẹp, ngửi mùi rất thơm.
Đương nhiên, cũng có người tặc lưỡi cuộc sống hàng ngày của nhà Tô Mộc Lam quá dư dả, không cần nghĩ đến chuyện ăn uống.
Trong mắt người khác, họ chỉ nghĩ đến trong góc sân trong nhà có thể trồng thêm một hàng hành lá hay không, hoặc là trồng thêm mấy cây bí đỏ, bí đao gì đó.
Thế mà chỗ Tô Mộc Lam chỉ muốn trồng một số loại hoa để ngắm chứ không sử dụng làm gì cả.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, hơn một năm qua Tô Mộc Lam thức khuya dậy sớm như thế nào, dẫn dắt bọn nhỏ cực khổ phơi khoai lang đỏ khô ra sao, làm các loại thức ăn.
Tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy.
Một người vừa làm cha lại vừa làm mẹ, muốn lo liệu từ trong nhà đến ngoài nhà, còn phải nghĩ hết cách nọ đến cách kia để kiếm tiền nuôi sống bốn đứa trẻ thì rõ ràng vất vả hơn người khác, trong lòng mọi người hiểu rất rõ ràng chuyện này.