Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 404: Đi ngang qua sân khấu




Tô Mộc Lam cầm giỏ tre nhỏ lại, "Lần trước tẩu nói ăn không tệ, đây là số trứng vừa mới làm mấy hôm trước, hôm nay có thể ăn được, buổi trưa vừa vặn trộn với rau trộn mà ăn."

"Đúng, ta đang nhớ đến mùi vị này đó, may quá muội lại mang đến đây..."

Đối với Tô Mộc Lam, Phùng thị không hề khách sáo, thu hồi toàn bộ lại, sau đó lúc lắc cái giỏ trả lại cho Tô Mộc Lam.

"Số Trứng Muối này ăn quả nào thì bóc vỏ quả ấy, nếu không bóc ra, quả này cũng có thể bảo quản trong một hai tháng." Tô Mộc Lam dặn dò một câu.

Phùng thị nghe thấy câu nói ấy, bĩu môi nói "Thôi đi, những thứ mà muội đưa, e là chưa đến năm ngày đã hết, còn trông cậy vào ta cất đám nhãi con này đi sao?"

"Thật đúng là … suýt nữa đã quên cái miệng của tẩu là ham ăn nhất." Tô Mộc Lam cười khanh khách.

"Đâu phải muội mới quen ta đâu." Phùng thị tức giận mà liếc nhìn Tô Mộc Lam một cái, "Cứ lôi chuyện này ra trêu ghẹo ta mãi, chẳng có sáng ý mới mẻ nào cả."

Tô Mộc Lam mím môi cười, "Không nói đùa với tẩu nữa, có một chuyện nghiêm túc, muốn sau khi Kim Bắc ca trở lại thì tẩu thương lượng với Kim Bắc ca nhé?"

"Chuyện nghiêm túc gì thế?" Phùng thị vừa nghe thấy điều này, lập tức lên tinh thần, ngồi thẳng lưng hơn để nghe.

"Chính là chuyện Trứng Muối này."

Tô Mộc Lam nói, "Món Trứng Muối này không chỉ bán chạy ở cửa hàng Ngô Ký mà bên trong cửa hàng Thất Lý Hương ở huyện thành cũng cung không đủ cầu, trước khi muội đến đây, Lục chưởng quầy của Thất Lý Hương đã tới nhà một chuyến, nói là có thể làm thêm món Trứng Muối để bán hay không, còn nói muốn mở cửa hàng ở phủ thành, cho nên món Trứng Muối này cần số lượng lớn hơn nữa."

"Chỗ của muội bận rộn chắc chắn sẽ không lo liệu hết được quá nhiều việc, hơn nữa muội cũng có ý định làm nhiều Trứng Muối hơn một chút, bán ra bên ngoài nhiều hơn, cho nên nghĩ muốn mở một xưởng Trứng Muối ở trong thôn chúng ta có được hay không."

"Thu mua trứng gà, làm Trứng Muối, bán Trứng Muối, muội không thể nói rằng xưởng Trứng Muối này có thể kiếm được rất nhiều tiền, nhưng có lẽ vẫn có thể kiếm đủ tiền tiêu vặt trong ngày thường, chẳng qua Phùng tẩu tử cũng biết muội rồi đó, tay nghề làm thức ăn của muội còn tạm được, chứ nếu quản lý một xưởng sản xuất thì thực sự làm khó muội."

"Muội nghĩ tẩu và Kim Bắc ca có đồng ý hợp tác với muội xây dựng một cái xưởng sản xuất đầu tiên trong thôn này hay không, hai nhà chúng ta mỗi nhà chi một nửa tiền, muội đưa ra công thức, tẩu cùng Kim Bắc ca quản lý xưởng, lợi nhuận chia nhà tẩu sáu phần, nhà muội bốn phần, tẩu xem có được không?"

"Được chứ, chờ Kim Bắc trở về, ta sẽ nói với chàng ấy chuyện này." Phùng thị gật đầu trả lời, "Món Trứng Muối này ăn ngon, chắc chắn cũng bán tốt, xưởng này có thể kiếm được tiền thì Kim Bắc nhất định sẽ đồng ý."

"Tẩu vẫn nên thương lượng với Kim Bắc ca xong rồi hãy nói." Tô Mộc Lam nói, "Tuy việc kinh doanh buôn bán không lớn, nhưng vẫn là một mô hình buôn bán, dù sao cũng phải suy nghĩ một chút xem có hợp nhau không."

"Vậy thì nghe muội, đi lướt qua vậy." Phùng thị gật gật đầu.

Đi lướt qua…

Sao câu nói này nghe có vẻ gượng gạo vậy.

Chẳng qua tính tình của Phùng thị thế nào Tô Mộc Lam cũng hiểu rõ nên nàng không nói thêm gì nữa, chỉ bàn thêm mấy chi tiết về việc lập xưởng trong chốc lát.

Phùng thị cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện này, mỗi một câu Tô Mộc Lam nói đều nghiêm túc ngồi nghe.

Chờ đến trưa, bên ngoài đã truyền đến tiếng cười nói nô đùa của bọn trẻ con.

"Có lẽ lớp học trong tộc đã tan lớp rồi, muội phải về trước để nấu cơm trưa cho bọn nhỏ đây." Tô Mộc Lam đứng lên.

"Được rồi, muội đi về trước đi, chờ Kim Bắc trở lại, ta sẽ nói với chàng ấy chuyện này, ta đoán sớm nhất cũng nửa đêm nay, còn muộn thì sáng ngày mai chàng ấy sẽ trở về."

Phùng thị tiễn Tô Mộc Lam ra cửa, chờ nàng đi xa, lúc này mới vào trong nhà chuẩn bị sửa soạn làm cơm trưa.