Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 385: Đinh tẩu tử




Hai người đang nói chuyện, đại tẩu Đinh thị ở nhà mẹ đẻ của Lưu thị đã ở bên ngoài hô một tiếng, "Tiểu muội, nương bảo ta gọi muội, nói là cha mua được một ít đậu phụ vàng tới, cho muội một ít để mang cho Tô tẩu tử muội nếm thử."

"Được rồi, đại tẩu, muội tới ngay đây." Lưu thị lên tiếng, nói với Tô Mộc Lam "Tẩu chờ muội một lát, muội đi lấy một ít đậu phụ vàng tới."

"Được rồi, lấy một ít thôi là được." Tô Mộc Lam cũng không khách sáo, đáp lời nói.

Lưu thị vén mành đi ra ngoài.

Một lát sau, mành đong đưa, Đinh thị đi đến, thêm trà nóng vào cái chén trong tay Tô Mộc Lam.

"Đa tạ Đinh tẩu tử."

"Haiz, khách khí gì." Đinh thị buông ấm trà trong tay xuống, tuy không có ngồi xuống, nhưng cũng không có ý định rời đi, một lát sau mới nói, "Thế này nhé, ta là người thẳng tính, ta có lời cũng cứ việc nói thẳng."

"Đinh tẩu tử cứ nói đi."

Vừa rồi rõ ràng Đinh thị tìm được cớ để Lưu thị rời đi, Tô Mộc Lam thấy rõ ràng, lúc này cũng ngồi thẳng lưng lên, cẩn thận nghe Đinh thị xem muốn nói cái gì.

"Tiểu muội về nhà ở cũng được mấy tháng, chỉ nói là muốn trở về ở vài ngày, nhưng mấy ngày nay thấy đã trở thành mấy tháng, trong lòng cha mẹ tóm lại là hơi lo lắng một chút, đoán hẳn là cùng nhà chồng không hợp, cãi nhau mới trở về, vả lại mấy tháng này, nhà chồng cũng không một lần ghé tới cửa, càng không có dự định muốn đón tiểu muội trở về."

"Cái tên Bạch Hữu Quang không hiểu chuyện thì thôi, đáng giận chính là bà mẹ chồng Hàn thị kia của tiểu muội, ở nhà cũng không thu xếp được chuyện này, quả thực là quá kì cục, cha mẹ bởi vì chuyện này của tiểu muội mà rất nhọc lòng, cho nên để chúng ta đi hỏi thăm, xem tiểu muội ở nhà chồng đến tột cùng bị bắt nạt như thế nào."

"Có điều nếu tiểu muội vì cãi nhau với nhà chồng mà trở về, lúc này cũng chưa nói là sẽ về hay không, chúng ta muốn hỏi thăm cũng không dám lộ diện đi đến thôn Bạch Gia, tránh cho nhà chồng của muội ấy biết, có vẻ chúng ta hơi cúi thấp đầu với người ta, sau này nếu tiểu muội về nhà, sẽ mượn cớ này để này bắt chẹt tiểu muội."

"Nhưng mà nói như vậy, chúng ta hỏi thăm ở chỗ xa hơn một chút, vả lại người ta nói chuyện cũng không giống nhau lắm, có nói trắng ra Hữu Quang vô lý đến mức nào, nhưng cũng có người nói chẳng qua là nhà nào cũng có quy tắc, tiểu muội không làm tốt, khiến nhà chồng tức giận, cũng là người không hiểu chuyện."

"Trong khoảng thời gian này chúng ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, nên khuyên tiểu muội sớm chút trở về nhà chồng để ổn định cuộc sống, hay là khuyên tiểu muội cứ ngẩng cao đầu, dạy dỗ cả nhà Bạch Hữu Quang kia một phen."

"Vừa vặn hôm nay ngươi tới, ngươi có quan hệ tốt với tiểu muội, lại ở gần nhà, ngươi cho ta hỏi thăm một câu về cha chồng cùng mẹ chồng nhà tiểu muội, ngày thường tiểu muội đến tột cùng sinh sống như thế nào, tiểu muội trở về nhà là vì lý do gì."

"Chúng ta biết rõ tình huống bên trong, cả nhà cũng dễ thương lượng nên khuyên tiểu muội cái gì.

Mặc kệ là vì cái gì, chỉ cần vì tiểu muội tốt, chúng ta đều chấp nhận."

Đinh thị nói cẩn thận, trên khuôn mặt cũng đầy sự ân cần.

Hiển nhiên nàng lo lắng cho Lưu thị không phải là chỉ bề ngoài.

Hơn nữa sau khi nghe nàng nói những lời này, Tô Mộc Lam cũng phát hiện ra được, nhà mẹ đẻ Lưu thị đối xử với nàng rất tốt, bất kể Lưu thị muốn như thế nào, đều sẽ ủng hộ nàng.

"Đinh tẩu tử đã hỏi như vậy, ta liền biết cái gì thì sẽ nói cái ấy …"

Tô Mộc Lam liền đem những gì mình nhìn thấy, nghe thấy, tìm mấy chuyện điển hình mà ngày ấy Lưu thị nổi dậy tranh chấp với Hàn thị và Bạch Hữu Quang mà rời đi.

Nàng cố gắng không đưa vào cảm xúc và cái nhìn của cá nhân mình vào câu chuyện, kể từng câu chuyện cho Đinh thị nghe.