Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 354: Bán thêu phẩm




Mà bên phía Tô Mộc Lam đưa cho Lục Văn Tình bột gia vị đặc chế trong nhà dùng để chế tác món Thịt dê kho tộ, số gia vị này sẽ được cung cấp hàng tháng.

Phí sử dụng gia vị do bên phía Lục Văn Tình gánh vác.

Hai người thương nghị khoảng nửa ngày, sau khi hoàn thiện các chi tiết thì tiến hành lập chứng từ theo đúng quy tắc hợp tác ban đầu, từng người hai bên ấn dấu tay.

Còn lại những việc khác còn chưa nghĩ đến, hoặc là lúc này còn chưa có gặp được nên hai bên dự định sau này lại tỉ mỉ thảo luận tiếp.

Thấy đã sắp tới giờ ăn cơm trưa, Ngô Trác Viễn và Ngụy thị muốn làm tròn lễ nghĩa của chủ nhà, giữ Tô Mộc Lam và Lục Văn Tình ở lại ăn cơm trưa.

"Ngô chưởng quầy có lòng, vốn không nên chối từ, nhưng mà huynh trưởng ở trong nhà còn đang đợi tin tức, ta phải nhanh trở về nói lại chuyện vừa rồi với đại ca."

Lục Văn Tình nói tiếp "Vả lại chuyện này cũng nên thực hiện sớm không nên để muộn, ta cũng phải trở về bố trí mọi việc, thu xếp sớm cho ổn thỏa."

"Không sợ Ngô chưởng quầy và Tô tẩu tử chê cười, lúc này ta thật sự không thể chờ thêm được nữa, rất nóng lòng muốn nhìn thấy cảnh tượng sôi động khi khai trương cửa hàng mới."

Nếu những lời nói của Lục Cảnh Nghiễn tối hôm qua làm nàng tâm an thì hôm nay trong khi thảo luận kỹ càng những chi tiết với Tô Mộc Lam, trong lòng nàng càng tràn đầy tin tưởng.

Chỉ cần dựa theo lời đề nghị của Tô Mộc Lam, kết hợp với ý tưởng thu xếp trong đầu nàng thì cửa hàng này nhất định có thể phát triển rực rỡ trở lại.

Cho nên, lúc này Lục Văn Tình thật sự rất nóng lòng muốn thử, trong lòng thậm chí đã nghĩ ổn thỏa một ít việc vặt giao cho ai tới làm thì thích hợp nhất.

Ngô Trác Viễn nghe vậy nở nụ cười, "Suy nghĩ này của Lục chưởng quầy ta hiểu rõ, trức đây ta cùng tiện nội cũng có tâm trạng y như vậy.

Nếu đã thì thì không giữ Lục chưởng quầy ở lại ăn cơm nữa, đợi đến khi nào rảnh rỗi thì ăn."

Tô Mộc Lam và Lục Văn Tình sau này muốn hợp tác để buôn bán món Thịt dê kho tộ, thời gian gặp mặt còn nhiều, bây giờ đương nhiên không cần nóng vội.

Tô Mộc Lam cũng cười gật đầu, "Sau này e là còn nhiều cơ hội, Lục chưởng quầy cũng đừng để ở trong lòng, chờ khi nào đi huyện thành sẽ bám lấy bà chủ Lục chưởng quầy."

"Nhất định rồi, chỉ sợ Tô tẩu tử không tới."

Nói chuyện với nhau cả một buổi sáng, lúc này Lục Văn Tình đã thân thiết với Tô Mộc Lam hơn nhiều, khi nói chuyện cũng tự nhiên hơn một chút.

Sau khi hàn huyên vài câu, Lục Văn Tình liền vội vàng lên xe ngựa đi về phía huyện thành đi.

Tô Mộc Lam còn phải trở về cùng cùng ăn bữa cơm trưa với bọn nhỏ, cho nên không ngồi ở chỗ này lâu, vội vàng ra khỏi cửa hàng Ngô Ký, đi về phía tiệm vải ở bên cạnh.

Tiệm vải cũng làm trang phục để bán, túi tiền, khăn tay và các vật dụng khác, cũng thu mua một ít mặt hàng thêu để bán, Tô Mộc Lam liền cầm khăn mà Bạch Trúc Diệp thêu đi hỏi giá.

Đều là người thường xuyên đi lại ở trên thị trấn nên Trương chưởng quầy ở tiệm vải cũng nhận biết Tô Mộc Lam, thân thiện tiếp đón Tô Mộc Lam, hỏi nàng muốn mua loại vải gì.

Tô Mộc Lam yêu thương đám trẻ, thường xuyên mua vải ở tiệm của nàng ta để làm quần áo mới, làm giày,......

Cho nên Trương chưởng quầy vừa thấy nàng tới là há miệng nói "Lại mua vải cho bọn nhỏ làm quần áo à?"

"Hôm nay không phải tới để mua vải, là muốn hỏi Trương chưởng quầy một chút xem cái khăn thêu này chỗ Trương chưởng quầy có mua hay không." Tô Mộc Lam cười nói, cầm khăn đưa cho nàng ta xem.

"Tô tẩu tử còn biết thêu thùa à?" Trương chưởng quầy rất kinh ngạc.

"Không phải ta làm, là Trúc Diệp làm, đứa bé ấy giỏi làm cái này, ở nhà thêu được một ít, bảo ta nhìn xem có thể đổi được chút tiền hay không." Tô Mộc Lam cười nói.

"Con bé Trúc Diệp kia nhìn trông rất lanh lợi, thêu thùa chắc sẽ đa dạng, để ta xem xem."

Trương chưởng quầy cầm khăn xem lần lượt từng cái một, vừa xem vừa cười nói, "Nhìn đường kim hơi mới lạ, có điều cũng rất đa dạng, đường thêu cẩn thận, trông cũng không tồi, nếu thành thạo hơn một chút, nhất định có thể bán giá tốt hơn, những cái này cũng có thể mua, có điều giá không cao…"