Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 303: Tham ăn




Tới buổi chiều, ba chị em Bạch Thủy Liễu tiếp tục tới lớp học trong tộc, còn Tô Mộc Lam lại vội vàng làm các loại thức ăn, Bạch Mễ Đậu đứng ở bên cạnh trợ giúp.

Đợi đến khi đã vãn việc thì ba đứa bé Bạch Thủy Liễu đã tan học trở về.

Trong tay mỗi người bưng một cái bảng cát tập viết chữ, Bạch Thủy Liễu bưng hai cái.

"Tiên sinh bảo mấy đứa bọn con mang về nhà luyện viết chữ, sau khi viết ổn thì mới viết một lần trên giấy, ngày mai đưa cho thầy ấy xem." Bạch Thủy Liễu nói, "Tiên sinh còn nói, Mễ Đậu cũng phải đi đọc sách, thầy ấy cho con mang cái bảng cát tập viết chữ này về để ngày thường Mễ Đậu dùng, khi nào không cần nữa thì trả lại."

Bảng cát tập viết chữ của lớp học trong tộc có giá gỗ là ông ta bỏ tiền ra làm, hạt cát là trước đó Bạch Khang Nguyên tìm thấy, đều đã được sàng lọc, rang lên, vô cùng sạch sẽ.

Bảng cát tập viết chữ được gác ở bên trong lớp học trong tộc để bọn nhỏ đi học dùng, ai không đi học thì có thể mang về nhà học, ngày thường nhà ai dùng hỏng thì làm bù một cái trả là được.

Bởi vì thời gian đã lâu, có bảng cát tập viết chữ trở nên cũ nát, nhưng cũng có bảng cát tập viết chữ đã được đổi mới, tính chất và kích thước các bảng không giống nhau.

"Thế thì ngày mai khi đi học, phải cảm tạ tiên sinh một chút mới được." Tô Mộc Lam cười nói.

"Vừa rồi sau khi tan học con đã cảm tạ, nhưng mà tiên sinh nói, nếu thật sự muốn cảm tạ thì không cần nói ngoài miệng, chỉ cần mang một ít bỏng ngô tới là được." Bạch Lập Hạ cười nói.

Tô Mộc Lam, "……"

Chà chà, Bạch Học Văn này chung quy lại vẫn là người ham ăn.

Người đọc sách chú ý nhất đến hai chữ văn nhã, mặc dù là có tâm hồn ăn uống nhưng sẽ không nói ra ngoài miệng, thế mà lúc này lại không dè dặt nói thẳng nói ra…

Lại nhớ tới lời kể của nhóm đầu củ cải với nàng lúc buổi sáng về những lời nói cùng thái độ của Bạch Học Văn ở trong lớp, Tô Mộc Lam càng cảm thấy vị Bạch Học Văn này đúng là một người kì diệu.

"Được rồi, ngày mai khi các con đi học thì mang một ít bỏng ngô đi là được." Tô Mộc Lam chấp thuận mở miệng nói.

Không phải là đồ ăn quá đáng giá gì, tôn trọng tiên sinh là thứ nhất, cũng coi như cảm tạ Bạch Học Văn ủng hộ việc ba chị em Bạch Thủy Liễu đọc sách.

"Vâng." Ba chị em Bạch Thủy Liễu đồng ý, gọi Bạch Mễ Đậu tới, mỗi người cầm một cái bảng cát tập viết chữ, đi sang một bên tập viết chữ.

Chờ đến khi chữ được viết khá quen tay trên bảng cát tập viết chữ thì đám trẻ mới dám cầm bút, chấm mực viết lên giấy.

Vì muốn tiết kiệm trang giấy một chút nên bọn trẻ không muốn viết chữ quá to, nhưng vì là ngày đầu tiên bắt đầu viết chữ như vậy nên cảm thấy rất lạ lẫm, căn bản không muốn dừng tay, vì vậy đã viết liên tục ba lần liền, đến khi Tô Mộc Lam bắt đầu làm cơm chiều thì đám trẻ mới ngừng lại, cùng nhau giúp đỡ làm cơm chiều.

Củ cải bào sợi xào, hành thái cắt khúc rang trứng gà, còn làm một đĩa tỏi tươi xào thịt, kết hợp với màn thầu trắng bóc nóng hổi, cộng thêm cháo khoai lang đỏ.

Bận việc cả ngày nên mọi người đều đói, lúc này tát cả ăn ngấu nghiến.

Sau bữa cơm chiều, từng người lên giường sớm, bốn đứa đầu củ cải nằm ở trên giường còn đọc thuộc lòng một đoạn ‘ ài văn ngàn chữ’, chờ đến khi buồn ngủ quá mức mới nhắm mắt thiếp đi.

Hôm sau, đám đầu củ cải dậy sớm, sau khi ăn sáng xong, từng đứa trẻ lên đường đi học.

Hôm nay là ngày đầu tiên Bạch Mễ Đậu đi học, Tô Mộc Lam cảm thấy vẫn nên đi cùng.

Sự vật mới, hoàn cảnh mới, đối với Bạch Mễ Đậu mà nói tóm lại là xa lạ, có người lớn ở bên cạnh sẽ yên tâm hơn một chút.

Hơn nữa, cũng muốn để học tiên sinh ở học đường cùng các học sinh khác nhìn một chút, biết được người trong nhà rất yêu quý Mễ Đậu, cho nên nhiều khi làm việc gì cũng sẽ cân nhắc một chút.

Dựa trên sự cân nhắc này, đầu tiên Tô Mộc Lam tiện đường đưa ba chị em Bạch Thủy Liễu đến lớp học trong tộc, sau đó tiếp tục đưa Bạch Mễ Đậu tới học đường.