Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 239: Để bụng




Hình dạng của bánh trung thu bình thường đều là hình đám mây tốt lành, hoa mẫu đơn, hoa đào,...…, ở giữa để lại khoảng trống khắc chữ trung thu, đoàn viên, hoặc là tên của bánh trung thu được làm ra, ví dụ như năm vị, nhân táo …, tùy theo bánh trung thu của ngươi làm nhân gì."

"Ta muốn đặt trước bốn khuôn bánh, khắc bốn loại hình vẽ là được." Tô Mộc Lam nói: "Bốn loại là mây tốt lành, hoa đào, hoa mai và trúc xanh, chỉ là ở giữa không khắc chữ mà khắc toàn bộ là hình cánh hoa."

"Hơn nữa, khuôn này so với bánh trung thu bình thường thì tốt nhất là nhỏ hơn tầm hai tấc rưỡi là được, độ dày thì như bánh trung thu bình thường, còn về phần thành khuôn thì ta cũng không hiểu lắm, Quế tẩu tử đã thường xuyên làm việc này thì chắc hẳn cũng đã rất quen thuộc rồi, tẩu cứ làm sao cho đẹp là được."

Trong nhà Tô Mộc Lam vốn có bản vẽ mẫu cho khuôn bánh trung thu muốn khắc để đưa cho thợ mộc xem thử, trực tiếp làm theo hình nàng đã vẽ để đỡ cho lúc sau khắc ra hình khiến nàng không hài lòng.

Nhưng là vừa rồi Phùng thị gọi gấp quá, nàng đã quên mất chuyện này, đang do dự muốn về nhà lấy hay không thì thấy Quế thị là một người thận trọng, hơn nữa lúc nói chuyện cũng thấy rõ sự hiểu biết của tẩu ấy đối với khuôn bánh, chắc hẳn thường xuyên làm việc này.

Bản vẽ của nàng khó tránh khỏi quá mang tính hiện đại, nhưng nàng đối với những hình vẽ truyền thống cũng không hiểu biết, nên cảm thấy chưa chắc đã làm tốt bằng người chuyên nghiệp, nên đã dứt khoát tin tưởng Quế thị để cho nàng toàn quyền phát huy.

Người bên người làm đồ vật điêu khắc hoa văn thì cho dù hoàn toàn không hiểu gì cũng phải dặn dò cẩn thận nhiều lần, thậm chí còn muốn cảnh cáo hai câu, nhưng Tô Mộc Lam này chỉ nói kích thước và hoa văn mà nàng ấy yêu cầu, mấy việc khác hoàn toàn không nói, thậm chí còn khen ngợi nàng hai câu.

Quế thị cảm thấy giao tiếp với nàng ấy thật sự rất thoải mái, nở nụ cười: "Ta hiểu được ý của ngươi, khuôn bánh này chắc sau này ngươi còn dùng để làm thêm những loại điểm tâm khác, ngươi yên tâm đi, đến lúc đó ta nhất định sẽ khắc đúng hình dạng cho ngươi, vật liệu là gỗ táo tàu, rắn chắc và dùng bền lâu."

Thông qua chi tiết nhỏ là nàng không muốn khắc chữ, liền có thể đoán ra nàng sau này muốn dùng khuôn này làm mấy loại đồ ăn khác, có thể thấy được Quế thị quả nhiên đã quá quen với công việc này, trong lòng Tô Mộc Lam càng yên tâm hơn.

"Quế tẩu tử thấy làm như thế nào sẽ đẹp thì cứ làm như vậy là được." Tô Mộc Lam cười tủm tỉm nói: "Chỉ là mấy thứ này bao nhiêu ngày có thể làm xong, tổng cộng hết bao nhiêu tiền, có cần phải đưa trước tiền đặt cọc hay không?"

"Ngươi muốn làm bánh trung thu, nhất định là cần gấp rồi, ta về cũng sẽ gấp rút làm cho ngươi, buổi tối cũng sẽ gấp làm, ba ngày là có thể làm xong, sau khi hoàn thành ta sẽ mang đến cho ngươi."

"Điêu khắc khuôn bánh trung thu cũng không phải là việc quá khó khăn, cũng coi như là công việc ta đã thuần thục, lại là do nương Vĩnh Hòa giới thiệu, bình thường một khuôn tính cả công làm thì bên ngoài ta bán giá ba mươi đồng tiền, ta tính cho ngươi rẻ một chút, bốn khuôn bánh này, ngươi đưa ta một trăm đồng tiền là được, cũng không cần tiền đặt cọc, chờ tới khi hoàn thành thì ngươi trả tiền một thể là được."

Gỗ táo tàu được xem như loại gỗ khá phổ biến, nhưng bởi vì cây táo tàu phát triển chậm, làm khuôn bánh trung thu lại phải sử dụng một khối gỗ hoàn chỉnh, bốn khuôn thì dùng gỗ cũng không phải là ít, trừ đi chi phí gỗ, thì Quế thị kiếm được tiền từ công làm cũng thực sự không nhiều.

Tô Mộc Lam tính toán một chút, sau đó gật đầu: "Được, vậy thì làm theo lời của Quế tẩu tử, đến lúc đó tẩu mang tới nhà ta là được, ta ở ngay bên cạnh, lúc đến cứ hỏi nhà Bạch Thạch Đường là sẽ thấy."

"Nếu không tìm được thì đến nhà ta, ta giúp ngươi gọi người." Phùng thị ở bên cạnh nói thêm.

Ngay từ lúc nàng vào cửa đến bây giờ, Quế thị cũng cảm giác được Phùng thị rất để bụng chuyện này.