"Vậy được, ngày mai ta mang sang luôn cho nương Thủy Liễu vậy." Phùng thị nói: "Lần trước bàn chuyện nấu ăn với nương Thủy Liễu thì nàng ấy nói dầu hạt cải dùng để chiên đồ ăn là tốt nhất, nương Thủy Liễu nấu ăn ngon như vậy, dầu hạt cải này nhất định sẽ biết dùng."
Bạch Kim Bắc: "…"
Nương tử vui vẻ là được rồi!
Tô Mộc Lam sau khi về nhà bắt đầu xào tim heo, sau đó xào qua bí đao thái lát mỏng, nấu một nồi cháo bí ngô, rồi cùng bọn nhỏ ăn cơm chiều, dọn dẹp một chút rồi đi ngủ sớm.
Ngày hôm sau thức dậy từ sáng sớm, ăn sáng đơn giản rồi bắt đầu bận rộn làm việc.
Đầu tiên là thứ nào cần thu dọn thì đều dọn lại cho chỉnh tề một chút, đun nước để pha trà,....
, sau đó lại gánh ít nước từ giếng về để đề phòng hai bể chứa nước trong nhà không đủ nước để sử dụng.
Bạch Khang Nguyên sau khi ăn xong bữa sáng cũng tới sớm để giúp đỡ làm việc, đợi cho đến khi mọi người lần lượt tới hỗ trợ thì tập hợp lại để sắp xếp công việc cho mọi người cùng làm.
Có rất nhiều việc phải làm, sửa mái nhà, làm giường đất, sửa tường sân, nếu đồng thời làm cùng một lúc thì có vẻ hơi lộn xộn, nên Bạch Khang Nguyên chọn việc mà mọi người làm quen nhất, quyết định xây tường sân trước.
Như vậy, sẽ sử dụng gần hết số lượng gạch xanh, như thế sau khi xây tường sân thì có vẻ trong sân sẽ không còn chất nhiều vật liệu chiếm chỗ nữa, sau khi xây xong thì sẽ xây giường đất và cuối cùng là dọn dẹp mái nhà, cứ tách ra làm từng phần như vậy, vừa không hỗn loạn, mà làm việc cũng nhanh hơn.
Có hơn mười người tới giúp, chờ Bạch Khang Nguyên phân chia công việc xong thì lập tức bận rộn làm luôn.
Người nhỏ tuổi hơn thì làm những việc đơn giản như chuyển gạch, trộn bùn, xách bùn chuyển gạch cho những người lành nghề hơn giẫm lên ghế để xây tường…
Ngày thường mọi người cũng thường xuyên giúp đỡ nhà người khác sửa nhà, xây chuồng heo, nên đều là người lành nghề, phân công mỗi người một việc, làm việc có trật tự đâu ra đấy.
Bạch Khang Nguyên ở trong đám người đi qua đi lại để nhìn xem tường được xây có thẳng không, cũng xem mọi người phân công làm việc có thích hợp hay không, cho nên dù thời tiết mùa thu mát mẻ nhưng cũng bận rộn đến cả đầu đều đổ mồ hôi.
Bên này Bạch Khang Nguyên chỉ đạo mọi người làm việc, bên kia Tô Mộc Lam và bốn củ cải nhỏ cũng không nhàn rỗi.
Nấu nước, pha trà, giúp đỡ một số việc lặt vặt, quan trọng nhất là thu dọn để nấu bữa cơm trưa.
Tô Mộc Lam ở trong phòng bếp gần như là không nhàn rỗi, vội vàng nhào bột để làm mì sợi, chuẩn bị nguyên liệu nấu một nồi hầm lớn.
Những người đến làm việc, thì cơm trưa nhất định phải có thịt, nhưng nhiều người ăn thì làm mấy món xào bình thường sẽ tốn thời gian, hơn nữa còn phải quan tâm đến khẩu vị của mỗi người nên cực kì khó làm, nhưng nấu một nồi hầm lớn thì sẽ không như vậy, cho cà tím thái thành từng miếng lớn, khoai tây cắt miếng, đậu phụ đã chiên vàng, và bỏ thịt ba chỉ vào hầm thật kỹ, sau đó cho thêm mì sợi và củ cải vào, ăn nóng hổi, còn là đồ ăn có cả thịt và rau, còn có nước canh, có mì sợi được luộc nóng mềm thơm ngon, hương vị tuyệt đối ngon lành.
Cũng vì vậy, món ăn nồi hầm lớn là món ăn gần như tất cả các nhà nông khi làm tiệc cưới, đám tang hay sửa sang phòng ở đều chọn làm.
Hơn nữa, có lẽ bởi vì món nồi hầm lớn cần phải hầm từ từ, nấu chín cẩn thận, thêm cả việc tất cả mọi người đều vây quanh để ăn cùng nhau, nên sẽ cảm thấy hương vị của nồi hầm lớn ngon hơn mà ngày thường ở nhà không làm ra được hương vị như vậy, cũng khiến cho mọi người nhớ thương.
Chính vì lý do này nên Tô Mộc Lam làm một nồi hầm lớn, đun nhỏ lửa từ từ hầm.
Phùng thị ở bên cạnh giúp đỡ, bỏ cà tím đã cắt xong vào trong nồi, thêm đủ nước và đậy nắp nồi lại.
"Mì và củ cải tí nữa mới bỏ vào sao?" Phùng thị hỏi
"Đúng rồi, nếu bỏ luôn mì vào thì hầm lâu sẽ bị nát không ăn ngon."