Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 169: Quyết tâm




"Cũng không phải làm khó dễ các ngươi hay là làm cao gì đó, chỉ là không công không thể nhận lộc, nếu chuyện này không đàm phán được thì ta nhận cái này sẽ cảm thấy băn khoăn…" Tô Mộc Lam đặt gói điểm tâm ở trên bàn, nói: "Chúng ta vẫn nên bàn chuyện mà các ngươi vừa mới nói đi."

"Lúc trước Ngô chưởng quầy đã tìm tới ta đề cập việc này rồi, ta đã từ chối ngay lúc đó, nguyên nhân thì các ngươi cũng đã biết, ta chỉ là một người bày quán nhỏ, làm kinh doanh nhỏ để kiếm chút tiền nuôi sống mấy đứa bé, không muốn xen vào quá nhiều chuyện, cũng sợ có phiền phức xảy ra thì việc buôn bán của ta không thể làm được nữa."

"Một mình ta phải nuôi bốn đứa con, việc đồng ruộng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ dựa vào việc bán đồ ăn để kiếm tiền, nên ta làm việc gì cũng phải thận trọng."

"Những điều mà Tô tẩu tử lo lắng, thì chúng ta đều hiểu được." Ngụy thị vội vàng gật đầu: "Chuyện nhà của ta… thật sự là một lời không nói hết được, đừng nói là Tô tẩu tử, nếu đổi thành là người khác thì khẳng định cũng không muốn dính dáng gì đến nhà chúng ta."

"Nhưng mà lần này thì khác, ta và Trác Viễn, một nhà bốn người chúng ta đã từ trong nhà chuyển ra ngoài, không thể nói là chặt đứt quan hệ nhưng bên kia cũng không thể quản bất cứ việc gì của chúng ta được, cho nên hôm nay mới tới bàn bạc lại chuyện này với Tô tẩu tử."

"Ta và Trác Viễn dự định sẽ thuê một cửa hàng ở trên trấn, chuyên bán các đồ ăn do Tô tẩu tử làm, sau đó bán kèm thêm chút hạt dưa, đậu phộng rang, hoặc các loại hạt khác để bán, cửa hàng này mở ra sẽ tên là Ngô Ký, không có quan hệ gì tới Ngụy Ký cả."

"Phụ thân của ta tuy rằng tính tình nóng nảy, nhưng cũng là một người sĩ diện, thấy chúng ta tức giận tới mức này, cũng sẽ chỉ ở sau lưng nói vài câu lạnh nhạt, sẽ không tới cửa gây sự để cho láng giềng chê cười, cho nên Tô tẩu tử cũng không cần lo lắng sau này phụ thân của ta sẽ đến cửa hàng để gây chuyện."

"Nếu việc này có thể đàm phán thành công với Tô tẩu tử, như vậy sau này chúng ta sẽ bán đồ ăn ở trong cửa hàng, Tô tẩu tử chỉ cần ở nhà làm đồ ăn là được, sau này mỗi buổi tối chúng ta đều sẽ đến nhà tẩu tử để lấy hàng, khi tới chúng ta sẽ chuẩn bị danh sách ngày hôm sau muốn làm những đồ ăn gì, làm bao nhiêu phần, như vậy cũng tránh được trường hợp làm thừa cái này, làm thiếu cái kia, bán không hết hoặc không đủ đồ để bán,...…"

"Làm như vậy thì Tô tẩu tử không cần bận rộn việc đi họp chợ để bán đồ ăn, tiết kiệm được rất nhiều sức lực, hơn nữa nếu mỗi ngày đều bán trên trấn thì số lượng bán cũng sẽ tăng lên, tiền kiếm được sẽ càng nhiều hơn một chút."

"Còn về phần phân chia lợi nhuận…"

Ngụy thị nhìn Tô Mộc Lam, thành khẩn nói: "Hai nhà chúng ta, một nhà làm đồ ăn, một nhà bán đồ ăn, ngoại trừ số tiền để mua nguyên liệu làm đồ ăn thì số lợi nhuận kiếm được chúng ta sẽ chia năm năm, Tô tẩu tử nghĩ sao?"

Tô Mộc Lam nghe xong lời nói của Ngụy thị, rũ mí mắt xuống.

Những lời này của Ngụy thị thì về cơ bản đã kế hoạch rõ ràng công việc sau này, ngay cả một số chi tiết nhỏ cũng đã tính toán hết, không thể không nói nàng ta là một người rất cẩn thận và làm việc có kế hoạch rõ ràng.

Trước kia Tô Mộc Lam vẫn rất hứng thú với việc hợp tác, nhưng lo lắng mối quan hệ giữa Ngô Trác Viễn và Ngụy Đại Hữu, sợ sẽ có chuyện xấu xảy ra, bây giờ Ngụy thị đại diện, nói mọi chuyện rất rõ ràng, việc hợp tác này không có quan hệ gì tới bên Ngụy Ký.

Còn phần quan trọng nhất chính là tỷ lệ chia lợi nhuận 5-5, là sau khi đưa cho nàng tiền để mua nguyên liệu làm đồ ăn, mới phân chia lợi nhuận 5-5, có thể nói là ngoại trừ kiếm thêm một ít từ việc nàng tự cung cấp một số nguyên liệu, thì nàng có thể lấy thêm năm phần lợi nhuận.

Không thể không nói, Ngô Trác Viễn và Ngụy thị rất có quyết tâm làm ăn lớn và tiền vốn của bọn họ cũng không nhỏ.