Edit: Ai Shiteru
Beta: Heulwen
Đêm 30, nhà nhà đều quây quần ăn cơm đoàn viên, ngồi bên nhau cùng xem chương trình mừng xuân, nhà của Tống Phi Vũ cũng không ngoại lệ, có điều đột nhiên xuất hiện thêm một người đàn ông của Tống Viện nên cô vẫn chưa quen được.
Rõ ràng muốn cắt đứt quan hệ với người đàn ông đó nhưng cô lại không đủ quyết tâm như vậy, khuất phục dưới sự dâm uy của anh, đêm trừ tịch cần phải kết thúc gọn gàng mối quan hệ này, không thể kéo dài qua năm được.
Bữa cơm tất niên này kéo dài rất lâu, ba Chu mẹ Chu vì lớn tuổi nên không thức khuya được, đến giờ thì phải đi ngủ cho nên chương trình mới chiếu được một nửa hai người đã lên lầu rồi, phòng khách chỉ còn lại ba người.
Tống Viện nằm trên ghế sô pha nói chuyện với bạn thân, ngày sinh dự định của chị ấy sắp tới rồi nên tính toán qua vài ngày nữa sẽ nhập viện chờ sinh, mà bạn thân của chị là y tá nên cùng lúc có thể giúp đỡ.
Gần đây Chu Chính nghiện thuốc rất nặng, anh ngồi một bên hút thuốc, thỉnh thoảng còn nhìn cô. Mà chị cô đang chơi điện thoại, hình như đang lướt xem Wechat.
“Chị, em lên lầu trước, chị đón giao thừa với anh rể đi!” Tống Phi Vũ nhìn đồng hồ, bởi vì ngày mai cô còn có buổi tụ họp với bạn bè nên cô muốn lên lầu nghỉ ngơi.
“Em đi đi!” Tống Viện bỏ điện thoại xuống, cô nhìn về phía Chu Chính nói: “Anh không lên à?”
Chu Chính dập tắt đầu thuốc, ném vào trong thùng rác. Anh đứng lên, Tống Phi Vũ nhìn anh một cái rồi nhanh chóng chạy lên lầu, anh đi đến bên cạnh Tống Viện hỏi: “Cô ngủ ở đâu?”
“Lầu một có phòng ngủ.” Tống Viện không muốn ngủ chung phòng với Chu Chính, hai người còn đang tranh chấp ly hôn nên ở riêng với nhau chỉ có cãi nhau.
Chu Chính hiểu tính cách của cô nên chỉ đành bước lên lầu.
Ai ngờ được anh mới vừa vào phòng ngủ thì nhận được tin nhắn cô gửi qua: “Anh rể, em cảm thấy quan hệ của hai chúng ta đến đây là kết thúc được rồi, nếu tiếp tục sẽ không tốt cho cả hai.”
Chu Chính lập tức nhắn lại cho cô: “Được, kết thúc cũng đúng.”
Tống Phi Vũ nhìn thấy tin nhắn anh gửi lại mà giật mình, anh đồng ý đơn giản như vậy sao, không giống với anh lắm?
Trong lúc cô còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì có người gõ cửa, cô không nghĩ nhiều đã đứng lên đi mở cửa, cho rằng là chị cô đến nhưng không ngờ lại là anh.
Chu Chính khép cửa lại sau đó khóa trái, anh nhìn cô, trên mặt là nụ cười khinh thường, sau đó anh tắt đèn, cả căn phòng chìm vào bóng tối.
Tống Phi Vũ lui về phía mép giường, lúc này cô không dám cầu cứu, chỉ có thể phòng bị.
Chu Chính thấy vậy thì càng bước lại gần giường, bắt lấy hai chân cô dùng sức kéo lại gần, anh đè lại nửa thân dưới của cô đang giãy giụa, nói: “Nếu muốn cắt đứt, có thể, trò chơi là do em bắt đầu nhưng khi nào kết thúc là do anh quyết định.”
Anh lột quần ngủ của cô ra, kèm theo cả quần lót vứt xuống dưới.
Người đàn ông này quyết tâm muốn chơi cô, qua đêm nay thì ai sẽ về chỗ nấy nên Tống Phi Vũ không giãy giụa nữa.
Chu Chính cởi bỏ thắt lưng, móc ra dương vật đã nửa cương cứng để dán lên hoa huyệt, không có ma sát, không có chút kiên nhẫn nào đã đâm thẳng vào.
“Sướng sao? Để cái miêng nhỏ bên dưới ăn hết đi!” Chu Chính áp lên người cô, anh nắm lấy hai cái đùi, thúc mông về phía trước, côn thịt cắm sâu vào trong huyệt nhỏ, ngay từ lúc đầu anh đã nhanh chóng thọc vào rút ra, phần hông va chạm một cách tàn nhẫn với cái mông vểnh của cô.
“Đừng có nhiều lời, anh cứ làm là được.” Tống Phi Vũ không muốn nói thêm điều gì nữa với anh, cái tên khốn nạn đáng chết này, ‘xúc xích’ rõ ràng đã lớn mà còn chơi mạnh bạo như vậy.
“Được thôi, như ý em muốn!” Chu Chính mạnh mẽ đâm vào rút ra, vòng eo rắn chắc đong đưa một cách linh hoạt với tần suất kinh người, cô gái nhỏ lúc nãy còn quật cường bây giờ thân mình đã mềm đi, bên dưới không ngừng tiết dịch.
“Uhm….” Huyệt nhỏ của Tống Phi Vũ run rẩy một trận, người đàn ông này làm quá mãnh liệt rồi, cảm giác đau đớn dần bị thay thế bởi sự tê dại, cô muốn bật ra tiếng nhưng lúc này mọi người đều ở trong nhà nên chỉ có thể ngậm miệng lại.
Chu Chính càng làm thì càng không khống chế được tốc độ, cự vật thô dài chọc đến chỗ sâu nhất, quy đầu ma sát lên chỗ nhạy cảm nhô lên, thời gian dài như vậy làm cô căn bản không chịu nổi, từng đợt dâm thủy cứ trào ra ngoài, khăn trải giường cũng bị thấm ướt.
Tống Phi Vũ bị anh lật người lại, cô áp người lên giường để anh cắm vào từ phía sau, cưỡi lên mông vểnh mà dúng sức thọc vào rút ra trong huyệt nhỏ đầy nước, hai tay cô nắm chặt tấm chăn, thừa nhận sức lực va chạm mạnh mẽ từ phía sau của anh.
Cô không dám bật ra tiếng nên Chu Chính thay đổi tư thế, anh nắm lấy eo nhỏ, bờ mông rắn chắc phía sau dùng sức đâm về phía trước, hai túi trứng nặng trĩu đập vào hoa huyệt run rẩy.
“Uhm….” Tống Phi Vũ cắn môi, huyệt nhỏ ngứa ngáy vô cùng, phần thịt mềm bị chọc cho rộng mở lộ ra lối đi màu đỏ hồng sâu bên trong, chất dịch dính nhớp không ngừng dính ra, thấm ướt chỗ hai người tương hợp, cơ thể cô bị đẩy về phía trước, suýt chút nữa đã rớt khỏi giường, may mà có anh giữ lại.
Quy đầu chuyên hướng về chỗ mẫn cảm trong huyệt thịt mà cọ xát làm Tống Phi Vũ không chịu được, quy đầu đâm thêm vào cái thì nửa người dưới của cô đã xụi xuống, tùy ý cho anh làm càn.
Chu Chính càng làm càng hứng thú, không biết đã bao nhiêu lần cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên ngoài cửa sổ vang lên tiếng pháo súng sau đó là tiếng pháo hoa nở rộ trên không trung.
Bên ngoài trời trong nháy mắt đã thay đổi hình dạng, ban đêm yên tĩnh bỗng trở nên ầm ĩ , Tống Phi Vũ bị anh cưỡi dưới háng đã gần một tiếng nên huyệt nhỏ đã sớm cao trào, dịch ngọt thấm ướt cả đùi anh.
“Em cứ kêu đi! Không ai nghe thấy đâu!” Chu Chính nắm chặt eo thúc tới, dương vật của anh đâm sâu vào môi âm hộ rồi rút ra, chỉ hận không thể chơi chết cô, tần suất hung ác như vậy làm cô không chịu nổi mà cao trào.
“A…. Bắn…. Em muốn bắn.” Tống Phi Vũ ngẩng đầu lên, dưới sự xỏ suyên đáng sợ của anh cô lên đỉnh, chất lỏng nóng bỏng dội trên đỉnh quy đầu.
Chu Chính dùng sức đâm vào, quy đầu để trên cái miệng nhỏ, phần thân trướng to ra, anh dùng sức chọc vào rồi gầm lên: “Anh cũng muốn bắn…. Bắn… Hừ….”
Huyệt thịt của Tống Phi Vũ bị luồng tinh dịch của anh phóng thẳng vào, chất lỏng không ngừng rót vào trong cơ thể cô.