“Chuyện chính là như vậy, em không biết tại sao ở
chỗ này lại gặp lại nhau, em không muốn gặp lại anh ấy, bây giờ chúng ta trở
về, được không?” Kính huyễn đem tất cả chuyện xưa kia về Dương Lịch và cô nói
cho Diêm Hỏa nghe, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng thực ra cô chưa
chuẩn bị tốt tâm lý để gặp lại Dương Lịch.
“Được, vậy chúng ta trở về, lần sau đi cũng được.” Diêm Hỏa dịu dàng ôm Kính
Huyễn, Kính Huyễn cũng không có phản đối nằm trong ngực Diêm Hỏa khóc.
“Leng keng leng keng.” Kính Huyễn đang an tĩnh nằm trong ngực Diêm Hỏa, thì
tiếng chuông cửa không ngừng vang lên, Dương Lịch kiên trì đứng trước cửa nhấn
chuông cho đến khi nào bọn họ mở cửa mới thôi.
“Đừng mở cửa, nhất định là anh ta tới, anh không nên mở cửa.” Kính huyễn dường
như không chịu để cho Diêm Hỏa tới mở cửa, hiện tại cô không muốn gặp Dương
Lịch, nắm tay Diêm Hỏa lại không để cho anh mở cửa.
“Đừng sợ, không phải em còn có anh hay sao? Anh sẽ không để cho anh ta mang em
đi.” Diêm Hỏa không đành lòng nhìn bộ dạng Kính Huyễn sợ sệt, vẫn đi tới mở cửa
cho Dương Lịch vào.
“Anh tới làm gì? Đây là phòng của tôi.” Diêm Hỏa cố ý ngăn ở trước cửa không để
cho Dương Lịch đi vào, nhìn biểu hiện nóng nảy của Dương Lịch, không hiểu tại
sao anh ta lại phản bội Kính Huyễn, giờ lại còn đến chỗ này tìm cô.
“Tôi tới tìm Kính Huyễn, cô ấy ở chỗ nào, Kính Huyễn, em ra ngoài một chút được
không.” Dương Lịch không khách khí đẩy Diêm Hỏa đang chắn trước mặt anh, tiến
vào bên trong tìm kiếm Kính Huyễn.
“Kính Hhuyễn, năm đó tại sao em lại rời bỏ anh, tại sao không nghe anh giải
thích lại rời đi, anh đã tìm em thật lâu?” Dương Lịch dịu dàng nhìn Kính Huyễn
ngồi ở trên giường, nhìn cô đang sợ hãi anh, trong lòng vô cùng khó chịu.
“Anh đừng tới đây, không cần nói bất cứ điều gì với tôi, cái gì tôi cũng không
muốn nghe.” Kính Huyễn kháng cự bịt lấy lỗ tai lại, không muốn nghe Dương Lịch
nói.
“Anh cũng thấy đấy, Kính Huyễn nói không muốn nghe anh nói, tôi nghĩ anh có thể
rời khỏi đây, nơi này chúng tôi không hoan nghênh anh.” Diêm Hỏa nhìn Kính
Huyễn đang mất khống chế, trong lòng lo lắng, nói chuyện với Dương Lịch trở nên
không khách khí.
“Đây là chuyện giữa chúng tôi, không đến phiên anh tham dự vào.” Dương Lịch
nhìn Diêm Hỏa, giọng lạnh lùng nói với Diêm Hỏa, hiện tại dường như Diêm Hỏa
mới là người ngoài xen vào.
“Chuyện của anh thì tôi không quản, nhưng chuyện của vợ tôi thì chính là chuyện
của tôi, anh nói xem như vậy tôi có nên xen vào hay không.” Diêm Hỏa mỉm cười
tà ác ở trước mặt Dương Lịch ôm Kính Huyễn, như dự liệu nhìn thấy trong mắt
Dương Lịch như bốc lửa.
“Tôi nghĩ tin tức tôi biết được không sai, hiện tại anh còn chưa kết hôn, như
thế nào mà bây giờ Kính Huyễn lại trở thành vợ của anh, tôi rất ngạc nhiên muốn
biết.” Dương Lịch đã xem báo cáo điều tra về Diêm Hỏa, chỉ có một từ có thể
hình dung, đó chính là bịa đặt.
“Vậy tin tức anh có được là sai, chúng tôi là vợ chồng rất yêu thương ân ái
nhau, chúng tôi đến đây là để hưởng tuần trăng mật.” Diêm Hỏa không bị lời nói
của Dương Lịch đả kích, ở lâu bên cạnh đám người phụ nữ đã dưỡng thành nói dối
siêu giỏi, điều này căn bản không làm khó dễ được anh.
“Kết hôn thì thế nào, tôi nghĩ dù Kính Huyễn có tình yêu mới cũng sẽ không quên
hết, tôi nhất định giành lấy cô ấy khỏi anh.” Hai người trải qua nhiều năm như
vậy, mà còn có thể gặp lại nhau, chính minh duyên phận giữa cả hai vẫn còn tồn
tại, Dương Lịch thầm nghĩ như vậy.
“Xem ra lại làm anh thất vọng rồi, tình cảm giữa tôi và Kính Huyễn rất tốt, mà
tôi cũng sẽ không buông tay.” Diêm Hỏa hướng đến Dương Lịch kiên định nói, Kính
Huyễn là người duy nhất anh muốn kết hôn, làm sao có thể dễ dàng buông tay.
“Vậy thì anh cứ chờ xem, hôm nay tôi về trước. Kính Huyễn, anh sẽ chứng minh
cho em thấy, cho tới bây giờ anh chưa bao giờ phản bội em.” Trước khi đi Dương
Lịch lưu lại một câu nói với Kính Huyễn, lập tức làm cho cô suy nghĩ không biết
quyết định trước kia đúng hay sai.
“Ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, trước hết em nghỉ ngơi đi, sáng sớm
ngày mai chúng ta lập tức trở về.” Diêm Hỏa nghĩ tới câu nói Dương Lịch trước
khi rời đi, trong lòng có chút bất an. Nếu trước kia Kính Huyễn hiểu lầm, như
vậy Kính Huyễn có phải sẽ rời khỏi anh? Không, không phải là như vậy.
“Kính Huyễn, em muốn đi đâu, anh đưa em đi.” Sáng sớm, Kính Huyễn bị Diêm Hỏa
ôm khỏi khách sạn nói muốn đi về, lại ở trên đường nhìn thấy người mà mình
không muốn gặp nhất.
“Chú là cái chú xấu xa ngày hôm qua. Ba! Chúng ta đi nhanh một chút, cái chú
này ngày hôm qua ăn hiếp mẹ.” Hoan bảo bối vừa nhìn thấy Dương Lịch, lập tức
kêu to gọi Diêm Hỏa là ba, còn nắm kéo áo của anh, kêu anh nhanh rời khỏi.
“Chú không phải là người xấu, hôm qua vì nhìn thấy mẹ cháu, tâm tình có chút
kích động nên mới như vậy, cháu hiểu lầm rồi.” Dương Lịch nhìn Hoan bảo bối
giống như khuôn mặt còn bé của Kính Huyễn, không tự chủ lộ ra khuôn mặt tươi
cười trước kia như khi nhìn thấy Kính Huyễn.
“Hoan Hoan, chúng ta không cần để ý ông ta, nhanh đi thôi.” Đình bảo bối không
đồng ý lôi kéo Hoan bảo bối, muốn đem cô nhóc tránh xa Dương Lịch, lo lắng Hoan
bảo bối ngây thơ dễ bị dụ dỗ.
“Các người muốn đi đâu, Kính Huyễn chúng ta cùng đi có được không.” Dương Lịch
không so đo tiếp tục hỏi Kính Huyễn, dù thế nào đi nữa hiện tại anh muốn triển
khai hành động rồi.
“Chúng tôi phải về nhà, như thế nào? Dương tiên sinh cũng muốn cùng đi theo
sao?” Kính Huyễn vẫn không trả lời, Diêm Hỏa liền lên tiếng, không nghĩ tới
việc anh thức dậy sớm như vậy để rời đi, mà cũng lại gặp Dương Lịch.
“Về nhà? Kính Huyễn cùng anh trở về có được không, chúng ta lâu như vậy không
gặp mặt rồi, nhất định sẽ có rất nhiều lời để nói.” Dương Lịch tràn đầy hy vọng
nhìn Kính Huyễn, nghĩ tới cô sẽ đáp ứng yêu cầu của anh.
“Tôi với anh không có lời gì để nói, hy vọng anh sẽ không đến làm phiền tôi
nữa.” Kính Huyễn nhìn Dương Lịch vui vẻ nhìn cô mà trong lòng đau đớn, nhưng
vẫn miễn cưỡng cố gắng giả bộ lạnh lùng đối mặt Dương Lịch.
“Kính huyễn anh cầu xin em đừng đối xử với anh như vậy, em không thể ngồi xuống
nghe anh giải thích sao? Anh thật sự có chứng cớ chứng minh anh không hề phản
bội em.” Dương Lịch đối mặt Kính Huyễn nói.