Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 4: Người không an phận




Chở Kính Huyễn, Diêm Hỏa cũng không hề dễ chịu hơn, Kính Huyễn luôn không an phận cũng không biết quỷ rống quỷ gào gì, Diêm Hỏa một câu cũng nghe không hiểu, không thể làm gì khác hơn là dụ dỗ Kính Huyễn: “Ngoan, nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về.” Diêm Hỏa giữ lại Kính Huyễn muốn leo lên ngồi phía trước, ôn tồn hỏi.

“Ách, anh hỏi nhà tôi ở đâu sao?” Cho dù là uống rượu say, Kính Huyễn đối với hai chữ về nhà này vẫn là nỗi đau nhạy cảm, “Đúng vậy, nhà cô ở nơi nào, tôi đưa cô về nghỉ ngơi.” Diêm Hỏa không phát hiện Kính Huyễn không thoải mái, vừa lái xe vừa lưu ý hỏi.

“Tôi không có nhà, ô … tôi không có nhà.” Kính Huyễn nói xong liền khóc lên, bộ dáng ủy khuất kia giống như là bị người khi dễ rất thảm.

“À?” Diêm Hỏa cứng nhắc đáp trả.

Lúc Diêm Hỏa ngẩn người Kính Huyễn đã bò đến trước ngồi rồi, say túy lúy nâng mặt của Diêm Hỏa lên, cười khúc khích nói: “Anh là ai? Chúng ta quen biết ư, sao tôi không nhỡ rõ anh?” Tầm mắt Kính Huyễn có chút mông lung cố gắng muốn nhìn rõ Diêm Hỏa là cái dạng gì, đôi tay không an phận ở trên mặt anh sờ tới sờ lui, khiến cho Diêm Hỏa không cách nào lái xe.

Làm ơn, cứ sờ xuống sẽ phát hỏa, Diêm Hỏa rõ ràng cảm giác được mình thân thể nổi lên phản ứng, mà người gây họa dường như cảm thấy thực hứng thú, không quên tiếp tục xâm nhập xuống dưới, bàn tay mềm mại dọc theo cằm Diêm Hỏa, chậm rãi dời xuống, cho đến ngực.

“Cứng.” Bĩu môi, giọng nói mang theo nũng nịu cùng bất mãn nói, đầu từ từ dựa vào trước ngực Diêm Hỏa, lúc Diêm Hỏa còn chưa kịp phản ứng Kính Huyễn muốn làm gì thì đã hung hăng cắn lên cơ thịt trước ngực Diêm Hỏa.

“Thật sự rất cứng.” Kính Huyễn cắn sâu vào bộ ngực cơ bắp của Diêm Hỏa, còn không hài lòng phát biểu ý kiến của mình.

Ông trời, lại bị cô đi xuống như vậy thực là muốn cháy mất, Kính Huyễn dường như là cố ý muốn hành hạ Diêm Hỏa, đôi tay loạn không ngừng đốt lửa trên người Diêm Hỏa.

“Tôi nóng quá!” Kính Huyễn lúc này đang say rượu đột nhiên cảm giác được cả người nóng lên, liều mạng ngọ nguậy thân thể, gần như thô bạo kéo ra y phục của mình, lộ ra hơn phân nửa bộ ngực sữa.

Diêm Hỏa cũng coi như là chính nhân quân tử, lập tức cởi âu phục của mình xuống mặc cho Kính Huyễn, “Cô an phận một chút cho tôi.” Diêm Hỏa nhìn dáng vẻ mê người của Kính Huyễn, chịu đựng hạ bộ đau đớn khởi động xe, muốn tìm khách sạn gần đây nhất dẹp yên Kính Huyễn.

“Cô mau đứng lên, đến khách sạn rồi, trước hết hôm nay cô nghỉ ngơi tại đây đi.”

Kính Huyễn mất hứng động đậy thân thể xuống xe, nhưng bởi vì một bước chênh vênh thiếu chút nữa té trên đất, may mắn Diêm Hỏa nhanh tay đỡ cô.

“Thậtt là, mình thật đúng là mang vạ, dẫn theo cả phiền toái.” Đem Kính Huyễn say nhũn thô lỗ ném lên giường, sợ chính mình trong chốc lát càng thêm khống chế không được, Diêm Hỏa rất nhanh muốn rời khỏi, tìm cô gái khác phát tiết thân thể.