Sau một tuần lễ, bây giờ chân bị thương của Kính
Huyễn đã khá hơn, hiện tại có thể đi làm rồi.
“Kính Huyễn, em đến công ty anh làm thì tốt hơn, không nên đến làm việc tại
công ty của tên Húc Nhật đó.” Diêm Hỏa lên tiếng, vừa nghĩ tới cảnh Kính Huyễn
đến công ty của tình địch mình làm việc, thì trong lòng lại cảm thấy vô cùng
khó chịu.
“Tôi thấy làm chỗ Húc Nhật không có gì là không tốt cả, tôi cũng không muốn đổi
công ty, còn nữa... huống chi bây giờ cái chân bị thương cũng khá hơn rồi, anh
không cần bận tâm, chăm sóc tôi đâu.” Kính Huyễn mất hứng nhìn Diêm Hỏa một
cái, không hiểu tại sao Diêm Hỏa lại bá đạo như vậy.
“Nhưng mà anh không thích em đến chỗ của Húc Nhật làm việc, như vậy thì cả ngày
anh không thể nào nhìn thấy em.” Diêm Hỏa thổ lộ tâm tư của chính mình, nhìn
thẳng Kính Huyễn nói ra những lời từ đáy lòng.
“Anh không cần nói mập mờ như vậy, tôi cũng không có thời gian, tôi đi trước
đây.” Sau khi Kính Huyễn nghe xong lời nói của Diêm Hỏa, nét mặt đỏ bừng đầy
khả nghi, sau đó lập tức liền bị cô che giấu, giơ tay lên nhìn đồng hồ, phát
hiện đã không còn kịp thời gian, liền muốn lập tức rời đi.
“Vậy buổi trưa anh đến tìm em, chúng ta cùng nhau ăn trưa.” Diêm Hỏa hướng về
phía bóng lưng của Kính Huyễn nói, anh cũng cầm cặp tài liệu của mình đến công
ty, Diêm Hỏa thật cao hứng, từ lần sau khi cả hai cùng nhau ăn món ăn tình nhân
trờ về, dường như thái độ của Kính Huyễn đối với anh đã thay đổi.
“Chị Kính Huyễn, sao chị tới sớm vậy, có muốn uống cà phê không?” Tiểu Tiểu vừa
vào phòng làm việc liền nhìn thấy Kính Huyễn đang ngồi trên bàn làm việc lật
xem tài liệu, vui vẻ hỏi thăm Kính Huyễn có muốn uống cà phê hay không.
“Muốn, cà phê Tiểu Tiểu pha là ngon nhất, đã lâu rồi không được uống, thật là
nhớ.” Kính Huyễn ngẩng đầu nhìn Tiểu Tiểu, vui vẻ nói, tâm tình hôm nay của cô
rất tốt.
“Được, em lập tức đi pha cho chị.” Tiểu Tiểu nghe được lời khen ngợi, vui vẻ đi
pha cà phê cho Kính Huyễn.
“Linh” Điện thoại của Kính Huyễn vang lên, Kính Huyễn không suy nghĩ nhiều liền
nhận, “Chào anh, anh là người của tập đoàn nào?”
“Là anh, nghe nói hôm nay em đi làm, nên anh gọi điện hỏi thăm.” Điện thoại bên
kia truyền đến thanh âm vui vẻ của Húc Nhật, nghe được tâm tình có vẻ rất tốt.
“Đúng vậy, đã khỏe rồi, mà còn chưa đi làm, sẽ bị sa thải sao, em không muốn
mất đi công việc này đâu.” Kính Huyễn nghe điện thoại bên kia là Húc Nhật,
buông lỏng tâm tình trò chuyện vui vẻ cùng Húc Nhật.
“Có chuyện gì vui àh? Dường như tâm tình của em rất tốt, có thể nói ra không?”
Húc Nhật nghe thấy giọng điệu nói chuyện của Kính Huyễn, có thể đoán ra được
tâm tình hôm nay của Kính Huyễn rất tốt.
“Chính là vết thương đã lành có thể đi làm lại, cái này không phải là chuyện
tốt hay sao, chẳng lẻ anh cho là không phải?” Kính Huyễn sẽ không ngu ngốc mà
nói cho Húc Nhật biết, bởi vì cô và Diêm Hỏa đã hẹn cùng nhau ăn trưa nên cảm
thấy vui vẻ? Nói như vậy chẳng phải sẽ bị mọi người phát hiện cô có cảm tình
với Diêm Hỏa sao?
“Vậy sao? Vậy để chúc mừng em quay trở lại làm việc, lát nữa anh mời em đi ăn
cơm.” Húc Nhật không suy nghĩ nhiều liền nói, vốn là anh tính gọi điện thoại
mời Kính Huyễn ra ngoài ăn cơm, hiện tại có lý do chính đáng đương nhiên là
phải biết tận dụng cơ hội.
“Àh, nhưng em có một cuộc hẹn rồi, nếu không để hôm nào đi, được không?” Kính
Huyễn khổ sở nói, nếu như đáp ứng lời mời của Húc Nhật, thì lỡ hẹn cùng Diêm
Hỏa, cho nên cô không thể làm gì khác hơn là cự tuyệt Húc Nhật.
“Vậy cũng được, em đã hẹn rồi biết làm sao, vậy thì khi khác chúng ta đi.” Húc
Nhật ở bên kia điện thoại rất thất vọng, không nghĩ tới có người so với anh còn
ra tay sớm hơn hẹn Kính Huyễn, càng không nghĩ đến người kia là Diêm Hỏa.
“Được, hôm nào chúng ta đi, em còn có việc, cúp máy trước đây.” Kính Huyễn thấy
không còn chuyện gì để nói nữa, lại nhìn thấy trên bàn một đống văn kiện, liền
muốn cúp điện thoại tiếp tục công việc.
“Ừh, được.” Húc Nhật còn có thể nói gì, không thể làm gì khác hơn là cúp điện
thoại để Kính Huyễn an tâm làm việc.
“Chị Kính Huyễn, cà phê của chị đây.” Tiểu Tiểu vừa pha xong mang vào cho Kính
Huyễn, đặt bên cạnh bàn làm việc của Kính Huyễn sau đó trở về vị trí của mình
tiếp tục công việc.
“Thật đẹp trai, chẳng phải đó là Diêm Hỏa tồng tài của Tập Đoàn Ảnh Hỏa sao?
Làm sao lại đến công ty chúng ta?” Một nữ đồng nghiệp si tình nhìn, Diêm Hỏa
mỉm cười hướng đến phòng làm việc của Kính Huyễn, sự xuất hiện của anh khiến
cho công ty đang yên tĩnh lập tức biến thành náo nhiệt, tất cả đều suy đoán
Diêm Hỏa đến tìm người nào.
Không nghĩ tới thời gian trôi qua nhanh như vậy, Kính Huyễn quên mình vùi trong
đống văn kiện làm việc, không biết rằng đã đến giờ nghỉ ăn trưa, nghe thấy phía
ngoài xôn xao, Kính Huyễn không vui nhíu mày.
“Tiểu Tiểu, bên ngoài có chuyện gì vậy?” Rốt cuộc Kính Huyễn không nhịn được
hỏi Tiểu Tiểu thư ký của mình, không biết rốt cuộc là nhân vật nào đến mà tất
cả mọi người xôn xao như vậy, trong lòng chợt có linh cảm xấu.
“Dường như là Diêm Hỏa tổng giám đốc của Tập Đoàn Ảnh Hỏa tới, tất cả mọi người
đang suy đóan anh ta đến tìm người nào, chị Kính Huyễn, hình như anh ta đi về
phía này, có phải anh ta đến tìm chị, giống như lần trước.” Tiểu Tiểu nhìn thấy
Diêm Hỏa càng lúc càng đến gần về phía này, liền nghĩ đến lần trước Diêm Hỏa
còn mang theo một đống hoa để trong phòng làm việc của Kính Huyễn, nên to gan
suy đóan tới tìm Kính Huyễn.
“Hi, Hello, Kính Huyễn, anh đến đón em cùng đi ăn trưa.” Diêm Hỏa mở cửa phòng
làm việc của Kính Huyễn, kêu cô.
“Sao anh lại tới đây, bây giờ anh lập tức làm bộ không biết tôi, lập tức đi ra
ngoài, bằng không tôi chết chắc.” Đầu Kính Huyễn tê dại kêu Diêm Hỏa rời khỏi
phòng làm việc của mình, nếu như bị đám người si tình bên ngoài kia hiểu lầm cô
cùng Diêm Hỏa, lát nữa trở lại chắc chắn sẽ bị uống nước mà sặc chết.
“Tại sao? Họ cũng biết em quen anh, anh nói cho bọn họ biết em là vợ của anh,
nên em yên tâm đừng lo lắng.” Diêm Hỏa vui vẻ nhìn dáng vẻ hốt hoảng của Kính
Huyễn, nói ra tin tức chấn động cho Kính Huyễn nghe.
“Cái gì.” Kính Huyễn nghe Diêm Hỏa nói, không khống chế thanh âm rống to, tâm
tình vui vẻ lúc sáng dường như đều biến mất, hiện tại chỉ có sự tức giận.