Edit: Suri Đặng
Meo meo dừng chân lại mắt bi thương nhìn Tiêu Tề, Tiêu Tề ôm Hạ Thần Hi lên, meo meo trong mắt hình như có nước mắt lưng tròng, bộ dáng càng đáng thương, Tiêu Tề nói, "Meo meo, qua đây, đi cùng chủ nhân của mày."
Meo meo ủ rũ theo sát ở phía sau Tiêu Tề đi lên xe.
Hắc quả phụ nhìn Hạ Thần Hi trên xe, lái xe rời đi sạch sẽ không để lại dấu vết.
Trên xe việt dã, Tiêu Tề vuốt ve tóc dài của Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi trầm tĩnh ngủ, bất tỉnh nhân sự, meo meo ở một bên bảo vệ chủ nhân, trong mắt Tiêu Tề lộ ra trìu mến "Thần Hi, không được rời khỏi anh, anh vĩnh viễn sẽ không để em rời khỏi anh."
...
Hôm nay Đường Bạch Dạ tinh thần không yên, làm cái gì cũng không chuyên tâm phạm mấy lần vào mấy sai lầm nhỏ, thủ hạ đều nhận thấy được lão đại hôm nay tâm tình không tốt, Đường Bạch Dạ gọi điện thoại về khách sạn mấy lần, huynh đệ của Đường Bạch Dạ đều nói Hạ Thần Hi còn chưa có trở lại.
Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, bên trong thành đã yên lặng, chỉ là hơi chút có chút loạn nếu gặp phải phiền phức, cô một mình cũng có thể giải quyết, không nên lo lắng như vậy.
Nhất định không có chuyện gì, không có chuyện gì.
Đường Bạch Dạ và Thần Hi nhiều lần trải qua gian khổ mới cùng một chỗ, trời xanh sẽ không tàn nhẫn như vậy, chỉ là, mí mắt vẫn không ngừng nhảy, lòng có bất an lại là chuyện gì xảy ra?
Đường Bạch Dạ định là buổi tối mới trở về khách sạn, hôm nay làm việc hiệu suất rất thấp, buổi chiều liền mang một nhóm người trở về khách sạn, Hạ Thần Hi còn chưa có trở lại, Hạ Thần Hi chỉ là đi mua một ít đồ để đi du lịch, tại sao lâu như thế chưa trở về?
Đường Bạch Dạ lái xe đi tìm Hạ Thần Hi, cho dù là Hạ Thần Hi xảy ra chuyện, meo meo cũng sẽ trở về thông báo với Đường Bạch Dạ.
Cực ít người không biết meo meo có linh khí, Thần Hi dù cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn, meo meo cũng sẽ chạy trốn.
Đường Bạch Dạ tìm một vòng, không tìm thấy người, lúc này mới hoang mang, Đường Bạch Dạ phân phó tất cả huynh đệ đường môn đi tìm Hạ Thần Hi, đảo mắt lại qua 1 giờ.
Mắt thấy sắp đến chạng vạng.
Đến tối, muốn đi tìm một người càng không dễ dàng, bỏ lỡ thời cơ, cũng không dễ tìm người.
Đường Bạch Dạ chợt nhớ tới một việc, vội hỏi mật thám bên người "Tiêu Tề đã đi chưa?"
"Hình như là tối hôm nay đi."
"Lập tức tra rõ máy bay tư nhân của Tiêu Tề cất cánh ở đâu, chúng ta lập tức tới đó" Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, Đường Bạch Dạ tại sao có thể xem nhẹ Tiêu Tề, Tiêu Tề nhất định vẫn muốn phải có Hạ Thần Hi.
Chỉ có Tiêu Tề mới có thể có bản lĩnh, bắt Thần Hi, muốn meo meo cũng đi theo.
Tìm Tiêu Tề, nếu so với tìm Hạ Thần Hi muốn đơn giản hơn, bởi vì Đường môn vẫn luôn có người chú ý hướng đi của Tiêu Tề, biết tin tức Tiêu Tề vô cùng đơn giản, mới không được hai mươi phút liền tra được máy bay của Tiêu Tề ở sân bay tư nhân Bắc Sơn, chưa bay.
Đường Bạch Dạ dẫn theo huynh đệ Đường Môn, sáu chiếc xe nhanh chóng đi tới sân bay Bắc Sơn, dọc theo đường đi trong lòng Đường Bạch Dạ thấp thỏm bất an, Tiêu Tề, nhất định là Tiêu Tề, ngoài Tiêu Tề ra không còn ai.
Máy bay của Tiêu Tề đang đậu ở sân bay, kiểm tra kỹ thuật trước khi cất cánh, Tiêu Tề một thân áo gió, toàn thân như ngọc đứng giữa sân bay, bên cạnh có các vệ sỹ bảo vệ an toàn. Máy bay chuẩn bị cất cánh, đoàn xe của Đường Bạch Dạ đi tới.
Sáu cỗ xe jeep vây quanh máy bay.
Xe của Đường Bạch Dạ dừng ở trước mặt Tiêu Tề, bước nhanh ra, ánh mắt trầm tĩnh nhìn về phía Tiêu Tề, mặt Tiêu Tề lạnh lùng nghiêm nghị càng lộ vẻ lãnh ngạnh, huynh đệ Đường môn nhanh chóng xuống xe, ở bên người Đường Bạch Dạ, tạo thành một vòng vây.
.........