“Oa Oa theo chân Hạ Thiên tới, vô cùng dính Hạ Thiên, ai cũng không theo, cái gì cũng nghe theo Hạ Thiên, muốn Hạ Thiên ôm, khi Hạ Thiên đi huấn luyện cũng đi theo, Hạ Thiên đối với cô bé vô cùng mất kiên nhẫn, ngay từ đầu đối với đứa bé không phải như vậy.” Tư Đồ Mặc nói, “Ngày đó anh ta huấn luyện có một chút chuyện xảy ra ngoài ý muốn, bị rắn độc cắn, rắn độc ở trên đảo độc tính rất mạnh, uống thuốc giải độc cũng phải hai ngày mới hồi phục như cũ, anh ta buổi tối bị sốt lên tới 41 độ, thầy thuốc cũng không có cách nào làm cho hạ sốt, trằn trọc suốt đêm, Oa Oa nửa đêm lén chạy tới chỗ của anh ta rồi chui vào trong chăn của anh ta, ngày hôm sau anh ta liền hạ sốt. Kết quả là đứa nhỏ sốt cao, liên tục hai tuần, bệnh tình bị biến chứng thiếu chút nữa mất mạng. Bác sĩ nói đùa Oa Oa phục vụ quên mình bắt anh ta mang về, anh ta liền tưởng thật, từ đó bắt đầu yêu chiều cô bé.
Hạ Thanh cười, “Thảo nào Oa Oa nói, Hạ Thiên nói cô mềm ôm rất thoải mái.”
Tư Đồ mặc cười, trìu mến nhìn Oa Oa một cái, đứa bé này làm người ta đau lòng, Hạ bảo bối cũng cảm thấy, cô bé là tiểu phúc tinh của anh ta.
“Được rồi, tôi đi huấn luyện bọn họ, Tiêu Dao buổi chiều nhớ qua đây cho bọn họ bộc lộ tài năng.”
“Được”
Đội ngũ của Hạ bảo bối có mười một người, buổi chiều hôm trước chạy việt dã mười km, cái giai đoạn này, thể lực là yếu tố tiên quyết, đặc biệt là Hạ bảo bối, huấn luyện thể lực trên dưới rất nhiều công phu, anh so với người khác cũng tập luyện nhiều hơn người khác.
Tất cả đều là những đứa bé từ bẩy tuổi đến mười tuổi, mang mười kg đồ khi chạy việt dã.
Tư Đồ Mặc là người phụ trách huấn luyện bọn họ, thời gian cô qua đây, bọn nhỏ vừa mới làm nóng người, Anna cùng Hạ bảo bối đang nói chuyện phiếm, thái độ cũng ôn hòa nhã nhặn. Chỉ cần tiểu manh oa không ở đó, Hạ bảo bối bất luận cái gì cũng là một tiểu chiến sĩ.
Nhưng mà, chờ anh mang theo đồ thể trọng trong túi, anh có chút mất bình tĩnh.
Hai mươi kg?
“Huấn luyện, không phải mang mười kg trọng lượng sao?” Hạ bảo bối không hiểu hỏi, anh nhìn những người khác đều là mười kg không thay đổi, anh thế nào lại thành hai mươi kg.
Tư Đồ Mặc không nhanh không chậm nói, “Tôi xem cậu cũng có sức khỏe, hai mươi kg đối với cậu mà nói, hẳn là không có khó khăn gì.”
Tôi khinh!
Tiểu gia đây mới năm mươi mấy cân, anh để tôi mang theo hai mươi kg trên vai, đây là muốn chỉnh chết tôi sao?
Ngốc, ngu xuẩn, tôi hận anh!!!
Hạ bảo bối trên mặt hết sức bình tĩnh, không có chuyện gì xảy ra, mỉm cười, giọng điệu cũng phong độ nhẹ nhàng, “Không có vấn đề, tôi chấp nhận khiêu chiến.”
Tư Đồ Mặc cổ vũ cậu, “Cố lên!”
Hạ bảo bối nhếch môi, tiêu sái mang theo đồ trong túi vác lên vai, người như thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống đất, những người khác đều hướng ánh mắt đồng tình nhìn cậu, cậu cố gắng đứng vững vàng, Tư Đồ Mặc nói ngắn gọn tuyến đường phải đi.
Mười một người lục đục tản ra, Tư Đồ Mặc cưỡi một chiếc xe ở phía sau chậm rì theo sau, xe cứu thương cũng chạy theo sau, lần trước mang vác mười kg cậu luôn luôn chạy phía trước, lần này, cậu lựa chọn chạy chậm, cũng không gấp gáp, bọn họ chạy cũng cách nhau không xa trước sau mười mét.
3 km sau, Hạ bảo bối có chút không ổn, Tư Đồ Mặc nói, “ Tập trung vào một điểm, lực lượng tập trung ở phần eo cùng hai chân, bước chân không được chậm.”
Không có tới trước, Lục Trăn đã nói, huấn luyện ở đảo là nơi ma quỷ, Hạ bảo bối vỗ ngực trả lời, cái gì ma quy, tiểu gia đây chính là chuyên khắc ma quỷ, huấn luyện một trận như thế này, cậu cảm nhận được cái gì gọi là ma quỷ rồi.