Tiểu manh oa cúi đầu, ngón tay quấn cùng một chỗ bộ dáng rất rối rắm, Hạ bảo bối giận, anh lau, này còn muốn quấn quýt? Em muốn chết sao? Anh có thể tác thành em a, suy nghĩ của Tiểu manh oa thì bảo bối không cách nào hiểu.
"Em muốn ca ca thích..."
"Vậy nghe lời."
"Vậy ca ca sẽ cùng em ăn sao?"
"Ừ."
"Vậy ăn cơm trước, muốn chén cơm to cùng thịt."
Hạ bảo bối, "..."
"Chính mình có thể đi sao?" Hạ bảo bối hỏi, thật sự là cậu không có khí lực cõng cô, Tiểu manh oa do dự hai giây đồng hồ, "Đi lên ca ca ôm ôm có được không?"
"Thật lười." Hạ bảo bối dắt cô đi về phía trước, "Mẹ anh nói anh ba tuổi đều chính mình bước đi, không để bà ấy ôm qua, em rốt cuộc là nhiều lười a."
Rất sớm cậu liền phát hiện Tiểu manh oa động một chút là nói mệt, đi không được, chân không có lực, trẻ em là hồn nhiên và đáng yêu nhất, sẽ không lừa gạt người, nhiều lần, Hạ bảo bối đều cảm thấy Tiểu manh oa làm nũng thật lợi hại. Kết quả bác sĩ nói cho cậu biết, báo cáo sức khỏe của Tiểu manh oa cho thấy, từ khi sinh ra cô bé không đi được vài bước, khung xương phát triển rất chậm và cũng không được khá lắm, rất dễ mệt cùng đau, cho nên chỉ cần có thể cõng cô, cậu liền sẽ cõng cô. Nếu là cậu không ở đây, người trên đảo nhìn thấy cô liền ôm, Hạ bảo bối cảm thấy này thực sự quá cưng chiều. Buổi tối chung quy mang cô đi bãi biển tản bộ, để cho cô học bước đi, còn năm lần bảy lượt cảnh cáo tất cả trai lẫn gái trên đảo, không được tùy tiện ôm cô, không muốn cô quen, cưng chiều cô. Kết quả, trái lại người cõng nhiều lần trở thành cậu.
Trên một độ dốc, Tiểu manh oa liền mệt mỏi, kêu ca ca cõng, Hạ bảo bối vốn còn muốn dụ dỗ cô đi nhiều vài bước, lại nghĩ cô liền có thể xảy ra bệnh tim, vẫn nằm ở trên giường cũng không đi qua mấy bước, lại cúi xuống để cho Tiểu manh oa bò lên.
"Ca ca, em muốn mãi mập mạp."
"Tại sao?"
"Như vậy, anh còn có động lực cõng em." Tiểu manh oa hồn nhiên cười, "Nếu không ca ca buồn thiu."
"Em còn muốn anh cõng em một đời a."
"Ừ."
" Tiểu manh oa, em biết cái gì là một đời a, ngốc chết." Hạ bảo bối cười mắng, không đầy một lát đi tới căn tin, căn tin nhiều người, cậu vừa tiến đến đã có người cười cậu, "Oh kìa, Hạ Thiên lại cõng Oa oa tới, tôi vừa mới liền cùng bọn họ đánh cuộc, Oa oa là đi tới còn là trên lưng Hạ Thiên tới, phân nửa người đều đánh cuộc được trên lưng cậu tới, cậu để cho chúng tôi không được cõng cô bé là bởi vì cậu ghen tỵ đi, còn nhỏ tuổi mong muốn độc chiếm lớn như vậy, không được không được a."
"Các người im lặng đi, không có việc sao, nhàn rỗi, ăn cơm của các người đi." Hạ bảo bối cười một tiếng, trên đường gặp được mấy vị huấn luyện đều chào hỏi, mọi người đều đau lòng cho Oa oa, mỗi người lượng cơm ăn đều là phù hợp, không có nhiều, buổi tối cũng chưa ăn, ăn bữa này buổi tối tự mình giải quyết ăn, không cho phép lại đến căng tin ăn, dù cho là thế, Hạ bảo bối cũng không biết nghe thấy bao nhiêu tiếng kêu Oa oa đến đây, ca ca / tỷ tỷ cho em một đùi gà những giọng nói đều như vậy.
Hạ bảo bối cõng cô tìm một chỗ ngồi trống để cô xuống, bên cạnh là một cô gái trung niên, Hạ bảo bối gọi một tiếng huấn luyện viên, cô gái gật đầu, cậu quay đầu lại hỏi Tiểu manh oa, "Muốn ăn cái gì?"
"Thịt thịt!" đáp án vĩnh viễn.
"Mập chết em!"
Cậu nói, dặn dò cô không nên chạy loạn liền đi lấy thức ăn, một đám người đều nhào tới cho cô mọi thứ đồ ăn, có người lột tôm cho cô, có người chọn thịt cá cho cô, Tiểu manh oa rất rối rắm, rất muốn ăn, nhưng mà ca ca không thích...