Tiểu Tuyết nghe Hạ Thanh nói đã kết hôn với An Tiêu Dao,miệng trương trương, lại khép lại.Trong lòng thầm nghĩ, Tiêu Dao thực sự là quá phúc hắc, đã vậy còn đem Hạ Thanh lừa trên sòng bạc? Chuyện đĩa quay, ôi,em gái cô thực sự là quá đơn thuần, cô thật cho rằng vận khí so với người tốt hơn sao? Đĩa quay nhìn như không có quy luật, thật ra là có trừ quy luật ngoại.Nếu để cho An Tiêu Dao tới chia bài, anh muốn vài điểm, trên cơ bản không có vấn đề gì.
Điểm này tin rằng sau này Hạ Thanh sẽ có cơ hội thấy.
Chỉ là đây được coi là lừa hôn sao??
Em gái cô bưu hãn như thế sao lại bị lừa tới tay
Thật là không có thiên lý.
Dự đoán là Long Tứ sẽ phiền muốn chết.Theo đuổi Thất Thất nhiều năm như vậy cũng không có kết quả, Tiêu Dao vừa ra chiêu liền có thể đem đối thủ một mất một còn lừa tới tay.
“Được rồi, chị cùng em ra cửa hàng mua một ít quần áo, thuận tiện nói chuyện về gương mặt của em một chút.” Tiểu Tuyết vừa nói vừa kéo cô ra cửa, Hạ Thanh cũng nghĩ mình cần mua một đồ dùng cần thiết liền theo tiểu Tuyết ra ngoài.
An Tiêu Dao lúc trở lại không thấy Hạ Thanh trong phòng, thuộc hạ nói hai người đã ra ngoài. Tiêu Dao cảm thấy tiếc hận, nguyên bản anh muốn cùng Hạ Thanh đi mua mấy thứ này, Tiểu Tuyết quá cẩn thận cũng không phải là một chuyện tốt, làm anh mất một cơ hội.
Vợ chồng mới cưới cùng nhau mua sắm là chuyện tình có bao nhiêu tốt đẹp.
Các cô đi dạo không bao lâu, Hạ Thanh mua đồ tốc chiến tốc thắng, có thể mua gì đó trên cơ bản toàn mua, y phục mua tất cả đều là một tấm bảng, màu sắc rất trắng trong thuần khiết, có một vài kiểu áo khiêu chiến nghiêm trọng tính thẩm mỹ của An Tiêu Dao
Áo sơmi trắng vậy mà cô mua chỉ một kiểu.
An Tiêu Dao khóe mắt vừa giật, chẳng lẽ cô không để ý tới phong cách sao??
“Thế nào mua nhiều áo sơmi như vậy?” An Tiêu Dao hỏi, vừa giúp cô sắp xếp lại một đống quần áo.
Váy màu sắc đặc biệt tươi mới hoàn toàn không phải phong cách của Hạ Thanh.
Hạ Thanh mếu máo, “Lấy quan điểm của tôi, liền mua rất nhiều áo sơ mi dài ngắn khác nhau, tiểu Tuyết lại nói... “Nói cái gì phụ nữ kết hôn phải ra dáng phụ nữ bắt buộc tôi mua nhiều váy như vậy.Anh rất thích phụ nữ mặc váy sao“.
Câu nói cuối cùng kia có bao nhiêu khổ sở.
An Tiêu Dao thành ý nói “Vợ anh mặc cái gì đều dễ nhìn.”
Nói xong liền dỗ ngon dỗ ngọt vài câu nhưng trong lòng thầm nghĩ may mắn tiểu Tuyết theo cùng đi, nếu để một mình Hạ Thanh đi tự nghĩ không biết quần áo nhìn vào là của ai.
Hạ Thanh rên một tiếng khẩu thực tâm phi, đem đồ đạc của mình ném cho An Tiêu Dao sắp xếp.
An Tiêu Dao cười đem y phục của cô treo trên tủ.Y phục của anh không nhiều được phân ra từng loại nhìn rất đẹp mắt, anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày có một người cùng anh sử dụng chung một chỗ.
Nhiều quần áo màu sắc đẹp mắt treo vào nhìn cảm giác không tồi.
An Tiêu Dao rất nhanh đem quần áo sắp xếp lại, Hạ Thanh như đại gia ngồi trên ghế sopha nhìn Tiêu Dao, bất giác suy nghĩ gả cho anh ta cũng khômg phải là không tốt.
Tối thiểu có người nấu cơm giặt giũ,thu dọn đồ đạc làm việc nhà. Một nam nhân tốt như thế gả cho cô thật ủy khuất nha
Cô trên cơ bản là một người lười làm việc nhà.
Dọn dẹp là không thể nào.
Nếu để cho cô dọn dẹp liền có trò hay để xem.
“Có chuyện cần hỏi ý kiến em một chút, phòng này cần thay đổi lại không??