Vào tới Las Vegas.
Biển người, xanh vàng rực rỡ, có thể nói đây là thế giới tối ngợp trong vàng son, ở đây rất hỗn tạp, có nhiều tỉ phú nhưng cũng có xóm người nghèo. Ở đây sau một đêm có thể làm cho người ta phất lên nhanh chóng, nhưng cũng có thể làm cho người ta mất đi tất cả.
Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao ở trong sòng bạc loạn chuyển, bình thường cô không thích đánh bạc, nhưng tất cả những kỹ xảo chơi bài cũng đều được học qua, nên đặt cửa tương đối khá. Hạ Thanh không chọn trò chơi khác, trực tiếp thượng hổ cơ, nhờ vào vận khí.
Tỷ lệ trúng thưởng này không cần kỹ thuật gì. Hạ Thanh chơi khoảng nửa giờ, An Tiêu Dao ở bên cạnh bồi nửa giờ, cuối cùng Hạ Thanh chán, trực tiếp thoái lui. Người phụ nữ tóc hoa râm phía sau nhìn chằm chằm vào vị trí cô vừa đặt cửa mà cuống quít tiếp nhận cửa này. Không ngờ người này vận may tới, một phen nhận giải thưởng lớn, tiền rầm rầm đổ xuống. Hạ Thanh mắt cũng trợn tròn, lão tử đánh hơn nửa canh giờ cũng không có, người khác vừa vào đánh tiếp hai hiệp liền ra, quá không hợp lý.
Người phụ nữ nhìn Hạ Thanh, vô cùng đắc ý, dường như đang nói, muốn thắng a, cô còn quá non.
Hạ Thanh giận, đang muốn tính sổ, An Tiêu Dao cuống quít kéo cô, "Trời ạ, ai lại đi gây chuyện với một bà già, không cảm thấy xấu hổ sao?"
"Cái gì mà bà già, người kia mà giống người già sao? Tôi đánh cược, người kia là cố ý nhuộm tóc mình thành màu trắng, anh có tin hay không, buồn cười, thời gian sống trên đời còn dài mà không ở nhà hưởng thụ đi lại chạy tới nơi này kiêu ngạo, lão tử một đầu ngón tay là có thể bóp chết được ngươi rồi." Người này lúc nãy cô đánh bạc vẫn đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm, thì thầm, Hạ Thanh đã sớm thấy chán cô ta rồi, hiện tại tới lúc này lại còn hóng hách như vậy, Hạ Thanh thiếu chút nữa không kiềm chế được mà đánh cho cô ta một trận.
Người kia cơ hồ cũng không sợ Hạ Thanh, lắc lắc tay tiếp tục đánh hổ cơ, An Tiêu Dao vì để tránh cho xuất hiện đổ máu, quyết đoán kéo Hạ Thanh đi chơi trò khác.
Nha đầu này tức giận lên, quả thực không phân biệt được già trẻ lớn bé.
Trong sòng bạc loại người nào cũng có, vì thế nếu như có đánh nhau thì cũng không có gì là kỳ quái cả.
Thế nhưng, người già như lão thái thái này chơi rất ít, người trẻ tuổi thấy nhiều hơn chút.
Hạ Thanh sau đó đi chơi hai mươi mốt điểm, không biết là vận khí quá tốt, còn là chia bài vận may quá kém, liên tục thua, cô một người chiếm một cái đài, lưu hàng đơn vị đưa cũng ra bài, thỉnh thoảng cách một vị trí.
Một người muốn lưu hàng đơn vị đưa một mình đấu chia bài, tổng thể thắng so với thua là ít hơn nhiều.
Vận khí các loại bạo bằng.
Hạ Thanh chơi loạn cũng chán, sau đó lại đổi trò khác, cô thay đổi một ít đại lợi thế, vốn là muốn đi khu dành cho khách quý chơi loạn, cô lại nghĩ tới gần đây chính mình cũng không có tiền, liền bỏ đi chủ ý, muốn vào được khu này ít nhất là phải có 500 vạn khởi tay nhưng cô gần đây năm mươi vạn cũng không có.
An Tiêu Dao cũng không muốn đi khu dành cho khách quý, dù sao trên kia quá yên tĩnh không thích hợp lắm, mục đích đưa Hạ Thanh đến đây chơi chủ yếu là dùng sự náo nhiệt để cô thả lỏng tâm trạng của mình vì thế nơi nhiều người thích hợp với hơn cô.
"Anh không chơi sao?"
An Tiêu Dao khoanh tay thưởng thức và tập trung vào ô hai mươi mốt vạn, ý vị thâm trường nói, "Nếu như không nhất định nắm chắc phần thắng, tôi sẽ không đặt loạn."
Hạ Thanh rất khinh bỉ anh, "Sòng bạc nếu một trăm người đều giống như anh, thì còn kiếm cái gì, nào còn có khẳng định nắm chắc hay không nắm chắc nữa chứ."
" Em không biết đấy thôi, Lục Trăn mỗi lần ở sòng bạc chơi loạn cũng không biết thắng đi bao nhiêu tiền của bọn họ nữa."
"..." Hạ Thanh không nói gì nhìn anh, Tiêu Dao người này từ xưa đến giờ khẩu khí kiêu ngạo thì chẳng phải chuyện lạ gì hầu như ai cũng đều biết cả? Anh xác định ở sòng bạc đánh thắng tiền là một sự việc đáng tự hào sao?
An Tiêu Dao cười kéo Hạ Thanh đi chơi tiếp ở lầu hai, nhiều người, náo nhiệt, người vây xem cũng nhiều.
Hạ Thanh lại không thích.
Cô không thích chơi ở lầu này, ngược lại cô thích ở trong khu khách quý chơi loạn hơn, yên tĩnh, có không gian yên tĩnh để suy nghĩ, còn không gian bên ngoài, cô trái lại không thích, cảm thấy quá không tư mật, còn những cái khác, cô trái lại không sao cả, lại chơi tiếp một vòng, Hạ Thanh là thắng nhiều thua ít.