Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 196: Báo cáo giám định ADN (4)




Editor: thanh huyền

Như lời một công nhân nói, Đường thị năm mươi tầng, có công nhân một năm chưa từng thấy mấy lần, sao có thể xui xẻo như vậy liền gặp được.

Hạ Thần Hi là không tín tà .

Buổi chiều, Hạ Thần Hi mang người đội xây cất đi khu công trường khai phá cảnh biển làm điều tra sơ bộ, người không ở trong công ty. Đường Thành Nam vừa mới tiếp quản công ty Đường thị, một chút uy lực tổng giám đốc.

Mỗi bộ phận đi qua một lần, vừa lúc Hạ Thần Hi không ở đây, Hạ Thần Hi cũng tránh thoát.

Đường Thành Nam đến nay cũng không biết Hạ Thần Hi đến Đường thị làm việc.

Công trình quá nhiều, Đường Thành Nam vẫn luôn cảm thấy công trình rất khô khan, anh thích châu báu.

Phục trang đẹp đẽ, nhà thiết kế lại trẻ tuổi thời thượng, hợp trình bộ không để bụng, cho nên, anh cũng không biết Hạ Thần Hi ở công trình Đường thị.

Bận rộn cả ngày, Hạ Thần Hi cũng có chút mệt, tan tầm trực tiếp về nhà, Hạ bảo bối đã theo bệnh viện trở về, về chuyện hôm nay gặp gỡ Đường lão, bé một câu cũng không nói, loại chuyện này sẽ làm người khác phiền lòng, bé xưa này không muốn cho Hạ Thần Hi biết.

"Mẹ, mẹ muốn đi xem Đường tiên sinh không?" Hạ bảo bối hỏi.

Hạ Thần Hi cân nhắc giọng điệu, khụ mấy tiếng, "Thôi đi, chờ báo cáo giám định ADN ra, anh ta hận không bóp chết mẹ, sẽ không muốn thấy mẹ, mẹ có thể trốn liền trốn đi, trước không chọc vào anh ta."

Hạ bảo bối nhìn Hạ Thần Hi, "Mẹ, gặp vấn đề, mẹ phải đón đầu mà lên, không thể do dự."

"Can đảm tạm thời khóa trong tủ sắt.”Hạ Thần Hi nói, "Thay một viên thủy tinh, rất yếu đuối ."

Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, tìm kiếm đồng minh, "Bảo bối, nếu như Đường tổng muốn bóp chết mẹ, con nhất định phải cứu mẹ, con thế nhưng lôi kéo mẹ, không muốn làm phản a."

Hạ bảo bối cười ha ha, nắm tay, "Mẹ yên tâm, con nhất định thề chết bảo hộ mẹ."

Hạ Thần Hi cái gì cũng không muốn nói .

Việc này thực sự rất quấn quýt.

Cho nên, hai ngày này, tâm tình của cô vẫn không thể nào thích hợp.

Rất sợ Đường Bạch Dạ ép hỏi chuyện tám năm trước, cô thật một chút cũng không nhớ rõ a.

Hạ bảo bối đi học đích thực là ba ngày hai buổi nghỉ, sáng sớm đi báo cáo, buổi trưa đi bệnh viện, buổi chiều sẽ không trở lại, Đường Bạch Dạ thấy đứa nhỏ này đích xác thông minh, trường học gì đó với bé mà nói rất buồn chán, anh cũng là không nói gì.

Hạ Thần Hi đối với loại tình huống này xưa nay là mở một con mắt nhắm một con mắt.

"Thần Hi, thế nào không yên lòng ?" Tiết Giai Vân quan tâm hỏi, cô đã nhìn số liệu nhìn nửa giờ, kết quả cũng không thay đổi một tờ.

Hạ Thần Hi phục hồi tinh thần lại, "Không chuyện gì, tới đang nghĩ có nên thay thảm ở nhà hay không.”

Tiết Giai Vân cười nói, "Loại chuyện này giờ làm việc nghĩa."

"Đột nhiên nghĩ đến." Hạ Thần Hi cười nói, chuyển đề tài, "Cậu cùng Lâm Nhiên tiến triển thế nào, đại luật sư gần đây rất ít đến công trình."

Trên mặt Tiết Giai Vân hiện lên một đám mây đỏ, "Anh ấy gần đây bận, Đường tổng không ở công ty, nhị thiếu vẫn ở cục đổng sự lung lạc, nghe nói muốn kéo Đường tổng xuống, Lâm Nhiên mấy ngày nay bận choáng váng đầu, không đếm xỉa tới tớ"

Hạ Thần Hi cười, ngược lại nhíu mày, "Nhị thiếu người tài giỏi như thế, chuyện không làm, trái lại nghĩ nắm quyền lực trong tay, thực sự là lòng tham."

Thái Gia vừa lúc cũng nghe đến, hừ lạnh một tiếng, "Anh ta không bằng ngón tay của Đường tổng, tiền nhiệm mấy ngày, cái gì làm cũng không có, đã nghĩ vị trí tổng giám đốc, Đường thị giao cho anh, dự đoán sớm muộn muốn suy sụp ."

"Chủ tịch rốt cuộc là nơi nào không nghĩ ra, vì sao không muốn Đại thiếu muốn Nhị thiếu?"