"Không nói lời nào chính là khẩu thị tâm phi, còn dám nói không thích vóc người phụ nữ đẹp."
"Được, tôi sợ cô." An Tiêu Dao nhấc tay đầu hàng, đột nhiên nhớ tới Tiểu Tuyết một phen nói kia, lại nghĩ đến Hạ Thanh, trong lòng thở dài một tiếng, nhất thời không biết nên nói như thế nào, Hạ Thanh đôi mắt trông mong chờ anh đáp án.
Nói thực sự, cô là rất tò mò, An Tiêu Dao, người đàn ông tính tình như vậy sẽ coi trọng cái dạng phụ nữ nào.
Cảm giác đôi mắt của người đàn ông này cao hơn đầu, luôn luôn vẻ mặt vui vẻ, nhưng lại luôn cho cô mỗi một câu nói đều là có lệ vì anh cao ngạo, hình như ai cũng chướng mắt như nhau.
"Nói thật nói, tôi cũng không biết tôi thích dạng nữ nhân gì." An Tiêu Dao vang lên nửa ngày, nói một câu như vậy.
Hạ Thanh kháng nghị, "Anh đây là giọng quan sao? Nói cùng chưa nói như nhau."
"Khi cô thích một người, mặc kệ cô vóc người đẹp, hay là chưa đẹp, cô đều sẽ thích." An Tiêu Dao nói, "Thích là gì đó rất trừu tượng, cô không gặp được, cô vĩnh viễn không biết cô thích dạng gì. Tựa như có đàn ông, cả đời từng có vài đoạn tình yêu, mỗi một đoạn trong tình yêu người phụ nữ đều không đồng nhất dạng, tính cách dị thường khác xa, cũng không như nhau. Mỗi một cái tuổi trẻ, cô gặp được người không đồng nhất dạng, thích loại hình, cũng không như nhau."
"Khi một người đàn ông còn trẻ hết sức lông bông, có lẽ sẽ thích những cô gái gầy, thoạt nhìn rất gợi cảm, cô gái rất thời trang, cảm thấy mang đi ra ngoài rất có mặt mũi. Chờ qua tuổi trẻ hết sức lông bông, có lẽ sẽ thích châu tròn ngọc sáng, cô gái rất giản dị."
"Ở trong lòng tôi, tôi không có lý tưởng đối tượng đặc biệt, cô muốn hỏi tôi vấn đề trừu tượng như thế, tôi không có biện pháp trả lời cô."
Hạ Thanh trên cơ bản không kiên trì nghe anh nói một đoạn dài như vậy, kết luận của cô chính là, "Vẫn chưa nói gì cả."
An Tiêu Dao, "..."
Hạ Thanh không đào ra một điểm bí mật, cuối cùng cảm thấy không cam lòng, người đàn ông này chỉnh cô lâu như vậy, không có ly do cô đào không ra một điểm bí mật, miệng thật chặt, cô cũng muốn tra khảo, "Hỏi như vậy đi, anh đi ở trên đường, thấy dạng người phụ nữ gì, anh sẽ quay đầu lại nhiều liếc mắt nhìn?"
An Tiêu Dao nói, "Chưa từng có một người phụ nữ nào có thể làm cho tôi quay đầu lại liếc mắt nhìn, trừ phi là nhìn quen mắt kẻ thù, hoặc là mục tiêu nhiệm vụ của tôi."
Hạ Thanh cảm giác mình khỏa cái răng đều đang run rẩy muốn cắn người, "Anh thật ngông cuồng đi, chuẩn bị cả đời không cưới đi, phụ nữ nào sẽ coi trọng anh quả thực là kiếp trước kết thù kết oán quá nhiều, kiếp này bị thượng đế tới trả thù."
An Tiêu Dao rất nghiêm túc trả lời, "Tôi cũng cảm thấy."
Hạ Thanh, "..."
"Vậy trong nhận thức của anh, thích nhất người phụ nữ nào?"
"Tôi có hai người phụ nữ thích nhất, thế nhưng tính cách dị thường khác xa, một người như nước, một người như băng." An Tiêu Dao lần này xem như là thành thực trả lời.
Hạ Thanh nghĩ nghĩ, khả năng có một là chị gái của cô, thế nhưng xem như là người thân các loại, anh ta nói thích, nhất định là giữa người thân thích, cũng không phải là giữa nam nữ thích, Hạ Thanh cắn môi nghĩ nghĩ, trong đầu đột nhiên toát ra một khả năng.
"Này, anh lớn như vậy, không nói qua yêu đương?"
An Tiêu Dao than buông tay, "Cô nói yêu đương bộ dáng gì?"
Hạ Thanh muốn đánh anh, "Chính là hai người thích lẫn nhau."
"Tôi nghĩ, hẳn là không có."