Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1862: Lang kỵ trúc mã đến 15




Bọn họ mang một chai rượu đỏ tới làm quà tặng. Thanh niên nam nữ trên trấn nhỏ cũng tới không ít, em trai của An Lôi có dáng người cũng không tệ, hôm nay chăm chút ăn mặc nên nhìn cũng đẹp trai, các tiểu cô nương túm tụm vây quanh cậu ấy, còn các nam thanh niên thì vây quanh An Lôi.

Long Tứ giới thiệu với bên ngoài Cố Thất Thất là em gái của anh, tự nhiên cũng được mọi người hoan nghênh. Cố Thất Thất trái lại không có thói quen với loại nhiệt tình này, lạnh nhạt chào hỏi sau đó liền ngồi ở một bên, cầm một ly rượu trái cây ngắm xem đoàn người náo nhiệt này.

Phòng khách của gia đình An Lôi rất lớn, rất thích hợp để tổ chức yến hội. Cố Thất Thất một mình ngồi trên sô pha đến phát ngốc. Cô cũng không nghĩ yến hội lại buồn chán đến như vậy, trừ Long Tứ ra thì cô chả quen biết một ai cả.

Long Tứ nói ở nhà cũng không có người trò chuyện, không như qua đây uống một ly rượu cho vui.

Hắn là nghĩ đến thông đồng muội tử đi, Cố Thất Thất cảm thấy khó chịu. An Lôi nhanh chóng dính lên trên người anh, vậy mà một điểm cự tuyệt anh cũng không có. Cố Thất Thất nhấp một ngụm rượu trái cây, trên mặt càng phát ra lãnh khốc.

Cô giận tái mặt, trong vòng đường kính mười thước đều có thể đem đóng băng mọi thứ. Mặc dù nhìn cô rất mỹ lệ nhưng cũng không ai dám đến bắt chuyện.

An Lôi hôm nay ăn mặc rất đẹp, trên thân là một chiếc váy lễ phục trễ ngực, có thể thấy được da cô trắng như tuyết, càng phát ra mỹ lệ động nhân, so với kia thiên nàng nhìn thấy càng muốn đẹp nhiều lắm, chẳng sợ ánh mắt Cố Thất Thất xoi mói như vậy cũng cảm thấy, đích thực là một danh vưu vật.

Không thể không khẳng định đây cũng là một mỹ nữ.

Long Tứ ở giữa đoàn người cũng là hạc giữa bầy gà, ở giữa một đám thanh niên phương tây tuyệt đối là sáng giá. Bọn họ trái lại như là nhân vật chính của yến hội ngày hôm nay vậy. Những người xung quanh cũng chỉ được coi là vai phụ.

Cô lại uống một ngụm rượu, đơn giản một hơi liền uống cạn sạch, lại lấy thêm hai ly rượu, tất cả đều uống hết. Cố Thất Thất cũng không thích uống rượu, thậm chí ghét uống rượu, nhưng mà, thân là một danh đặc công nên tửu lượng là phải cao cho nên từ nhỏ cô đã luyện thành tửu lượng rất tốt.

Nếu không phải vì thi hành nhiệm vụ thì cô sẽ không uống rượu, cô vẫn luôn có một nguyên tắc rằng rượu nhiều sẽ làm hỏng việc.

Hôm nay cô liên tiếp uống ba ly rượu.

Không biết bạn bè của An Lôi nói cái gì mà cô cúi đầu cười duyên, lại nhẹ giọng nói cái gì, âm nhạc ầm ỹ khiến Long Tứ dường như nghe không rõ cô nói cái gì, liền cúi đầu, hai người nhẹ giọng thì thầm, người ngoài ồn ào, mỹ nữ tuấn nam vẫn thật là đẹp mắt.

Hôm nay thọ tinh dẫn một đoàn nữ nhân chuyện trò ở phòng khách, em trai của An Lôi ăn mặc cũng đơn giản, người cũng không có linh lung như vậy. Yến hội ngày hôm nay thế nào thoạt nhìn đều giống như là tiệc đính hôn của An Lôi cùng Long Tứ.

Long Tứ cuối cùng cũng bớt thời giờ đến bên cạnh cô, đoạt lấy cái chén trong tay cô “Em đã uống nhiều quá rồi đấy?”

“Không cần anh phải lo!” Cố Thất Thất nhàn nhạt nói, không chút nào nhận thấy cô đang giận dỗi, dường như một cái liếc mắt nhìn Long Tứ cũng không có.

“Anh dẫn em qua đây là muốn để em tiếp xúc được với những người bình thường, em xem chúng ta suốt ngày chỉ tiếp xúc với thế giới toàn là ám sát, buôn lậu, phạm tội. Nhìn lại đây xem toàn là những người trẻ tuổi tràn trề sức sống, em không cảm thấy rất thoải mái sao? Đây là khát vọng của chúng ta nhưng lại vĩnh viễn cũng không có được.” Long Tứ ý vị thâm trường nói, con người thường đặc biệt khát vọng những cái mình không có. Những người sinh sống trong bóng tối đặc biệt khát vọng quang minh.

Một thân người tội ác sẽ thích tất cả những gì thuần túy nhất.

Cố Thất Thất lạnh lùng cười, “Long Tứ, nếu để cho anh buông tha cuộc sống bây giờ, anh có nguyện ý buông tha không? Trở lại làm người bình thường? Ngươi đang nói nói mớ đi, cá cùng hùng chưởng không thể kiêm được, một chút em cũng không có khát vọng cuộc sống trong thế giới như vậy.”

Trời sinh cô là thuộc về thế giới hắc ám