Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1823: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 17




Trời Châu Âu, luôn luôn tối rất muộn, buổi tối hơn chín giờ, bên ngoài vẫn sáng như ban ngày, cảnh tượng rất hợp lòng người, Hạ Thanh ngồi xếp bằng xuống, hưởng thụ bữa tối, chỗ ngồi này từ tòa thành có thể ngắm tòa thành, tòa thành có diện tích hơn một vạn thước, cây xanh vô cùng tốt.

Hạ Thanh ngồi trên cây  bên rừng rậm, xa xa nhìn tòa thành.

Cố Thất Thất đã sớm lợi dụng vệ tinh, chỉ ra quy luật thay ca cùng điểm mù của tuần tra, bao quát mọi hành động của Hạ Thanh trong máy vi tính, Hạ Thanh điều bỏ vốn liệu, vừa ăn pizza vừa điều chỉnh tuyến đường cuối cùng.

“Cô gấp đi trộm bảo vật làm cái gì, ngày mai tôi tới, chúng ta cùng nhau đi.” Cố Thất Thất nói, hai người cùng nhau hành động, lại có ăn ý, thì sẽ yên tâm hơn, đương nhiên, một mình Hạ Thanh làm nhiệm vụ, cô cũng không lo lắng nhiều.

“Buổi tối buồn chán, muốn đi một chuyến.” Hạ Thanh nói không sao cả, “Gần đây không có tiền hoa, tôi không muốn chi tiền cho cô đâu.”

Cố Thất Thất mím môi, “Tôi nhớ trong tài khoản của cô còn hai vạn.”

“Đây là tiền của tôi dành dưỡng lão, không tính.”

Cố Thất Thất, “…”

Mải nói chuyện phiếm, trời cũng dần tối, Cố Thất Thất nhìn xung quanh bầu trời, cũng tốt, cô dặn dò một tiếng, “Cô sau khi đi vào, nhớ phải đi phía bên phải, bên trái có mê cung.”

“Tôi biết.” Hạ Thanh không cho là đúng nói, “Bên trong còn có tam mê cung đâu, tôi sợ cái quái gì, cô sợ tôi không ra khỏi mê cung sao.”

Cố Thất Thất muốn nói lại thôi, nếu nói cho cô, mê cung này là do ai thiết kế, dự đoán Hạ Thanh liền lập tức xông lên, không đụng tường không quay đầu lại, cô bây giờ so sánh kỳ quái chính là, ai lại có bản lĩnh mà biết ngọc này được dấu ở chỗ này.

Hạ Thanh đóng video, chờ sắc trời tối hẳn, Cố Thất Thất nắm di động, khó xử, cô muốn thông tri AN Tiêu Dao, còn không thông tri tốt? Bạn tốt nhất của cô đang đi trộm nhà huynh đệ mình gì đó.

Thực sự rất quấn quýt.

Cô bây giờ, không quan tâm tượng ngọc này rốt cuộc rơi vào tay ai, cô thà rằng muốn tượng ngọc này bị Hạ Thanh trộm đi, có thể bán với giá tốt, dù sao cũng là do Long Tứ  trộm tới cho An Tiêu Dao lây cũng như nhau.

Cô quan tâm, là bên trong nhà này.

Căn nhà của An Têu Dao bao bọc nhiều cơ quan bảo vệ tinh vi, hắn thiết kế đường đi thông nhau rất lòng vòng, nguy hiểm trùng trùng, năm nay đã có ba người chết tại tòa thành này, tất cả đều là do không biết tự lượng sức mình đến trộm báu vật dước họa vào thân.

Trong khi ba người này đều là những cao thủ đứng đầu.

Tòa thành này trên danh nghĩa là thuộc về một công ty bảo tàng, thật ra là một tài sản của chính phủ, Cố Thất Thất Thất trước kia xa rời tổ chức, phía sau cũng có rất nhiều chuyện không tự mình tham gia, tòa thành này thuộc kiến trúc cổ xưa, vẫn có một số tác phẩm nghệ thuật quý báu.

Tất cả đều là do Long Tứ bọn họ trộm về.

Về sau không biết vì sao lại lọt tin tức ra ngoài, có người đến trộm đạo, An Tiêu Dao đơn giản liền thiết kế mê cung cùng cơ quan bảo vệ, đem người bảo vệ chỗ này, mấy năm nay cũng không biết làm cho bao nhiêu người thương vong.

Cô cũng không có ở cùng An Têu Dao trong tòa thành, cũng không biết, rốt cuộc có bí mật gì.

Nhưng mà, nhất định có lực sát thương vô cùng nguy hiểm.

Cô dùng vệ tinh tra xét đội bảo vệ đổi ca rất có quy luật, cô vui mừng chính là, ở đây bảo vệ không phải là đặc công của chính phủ, tất cả đều là bảo vệ của công ty, trình độ không bằng các đặc công, thấp hơn nhiều.

Hạ Thanh nhất định có thể thuận lợi lên tới tầng cao nhất.

Nhưng mà, cơ quan ngầm bên trong.

Nếu cô hỏi An Tiêu Dao, nhất định là anh ta sẽ biết, Hạ Thanh muốn trộm được tượng ngọc này, là rất khó khăn.

Nhưng nếu không hỏi, thật sự nếu xảy ra chuyện, cô hối hận cả đời.

Cố Thất Thất bấm điện thoại của An Tiêu Dao, đầu điện thoại  bắt máy ngay truyền đến là một giọng cười ấm áp, “Bảo bối, thật lạ, hôm nay lại gọi điện cho anh, đừng có hỏi anh Long Tứ ở đâu, anh thật không biết.”