Editor: thanh huyền
Hạ Thần Hi nhớ phụ thân của cô hẳn là sáu mươi,nhưng thoạt nhìn lại rất trẻ tuổi, như là lão nhân năm mươi, trên người có nồng hậu học thuật, thế nào thoạt nhìn cũng sẽ không làm người ta nghĩ đến, ông đã từng là lãnh đạo Hỏa Vân.
Đại biểu Hỏa Vân một thời đại.
“Phụ thân!” Hạ Thần Hi đứng lên, nhàn nhạt gật đầu, xem như là chào hỏi, mặt mày cùng ông chống lại, đúng mực, một chút cũng không giống cảnh tượng phụ thân cùng nữ nhi nhiều năm gặp mặt.
Cái gì ôm nhau rơi lệ cơ bản không có khả năng nhìn thấy.
Hạ Thanh mắt lạnh mà coi, kiệt ngạo bất tuân, khóe môi vung lên một giọng mỉa mai tươi cười, như một đóa hoa hồng, nhiệt liệt nở rộ, không chút nào đem phụ thân của cô để vào mắt, với cô mà nói, hình như người này căn bản không tồn tại.
Hạ Phong mỉm cười, “Thần Hi, xanh, đã lâu không gặp.”
Hạ Thần Hi cái ghế giật lại, “Phụ thân mời ngồi.”
Hạ Thanh cái ghế dời dời, hướng Hạ Thần Hi tới gần một ít, dựa vào lưng ghế dựa, liền hô một tiếng kêu cũng không đánh, Hạ Thần Hi liếc nhìn cô một cái, cô quyền làm như không nhìn thấy, Hạ Phong cũng không để ý.
“Xanh trưởng thành, cha nhận không ra.” Hạ Phong nói, giọng điệu rất đạm, ôn hòa mà ôn nhu.
“Nhờ có người nhận không ra.” Hạ Thanh đột nhiên rút nghe trộm dưới bàn mặt máy, vứt xuống trước mặt Hạ Phong, “Phụ thân, người có ý gì, an bài nhiều người bắn tỉa như vậy đang giám thị chúng tôi? Trang loại đồ chơi này là có ý gì?”
“Người là cảm thấy cùng chúng tôi gặp mặt, chúng tôi sẽ giết người? Còn là người nghĩ để người của người giết chúng tôi?”
Hạ Thần Hi cũng mỉm cười nhìn Hạ Phong, cũng không hát đệm, Hạ Phong cử động như vậy, đích xác rất đau đớn, đương nhiên, may mắn cô cùng Hạ Thanh cũng không phải là nữ hài tử khát vọng tình thương của cha, cũng kiên cường đến có thể chống lại đả kích như vậy.
Hạ Phong nói, “Các con hiểu lầm, đây là bọn họ sợ cha ra ngoài có ý định, bình thường cảnh giới mà thôi, cũng không phải là châm đối với các con, cha đã xin để cho bọn họ rời khỏi, bọn họ lại không nghe theo mệnh lệnh của cha, cha cũng không thể tránh được, nếu như điều này làm cho các con không thoải mái, cha xin lỗi.”
Lời này nói xong hợp tình hợp lý, trái lại làm người ta không đành lòng trách tội.
Hạ Thanh mặt mày bức ra mấy phần sắc bén, “Nhiều năm không thấy, phụ thân trái lại càng phát ra đại bài, năm đó Tiêu Tề cùng tỷ tỷ liên thủ đem người đuổi ra Hỏa Vân, tôi nghĩ đến người sẽ phải lạc phách tử đâu(ý nói chết), không ngờ biến hóa nhanh chóng, càng nhìn với cặp mắt khác xưa. Ngài hiện tại là thân phận gì, cần làm phiền nhiều người bắn tỉa cho người hộ tống như vậy, nói ra nữ nhi cũng vì người kiêu ngạo như vậy.”
Long Tứ thổi một tiếng huýt gió, nói với An Tiêu Dao, “Tôi phải có một khuê nữ a như vậy, tôi hận không thể đem cô trở lại một lần nữa sinh.”
“Thực sự là quá kiêu ngạo.”
“Đây là thái độ đối với phụ thân sao?”
“Miệng này cùng dao nhỏ như nhau.”
An Tiêu Dao mỉm cười, trái lại một chút cũng không để ý, “Dám yêu dám hận, rất tốt a.”
“...”
Hạ Phong cũng không tức giận, ông là người cực ít tức giận, ba thiên kim Hạ gia cực ít nhìn thấy ông tức giận, mặc kệ Hạ Thanh kiệt ngạo bất tuân, ông cho tới bây giờ chỉ cho là đứa nhỏ ở thời kỳ phản kháng, năm đó Hạ Thần Hi mười lăm mười sáu tuổi, cũng là phản nghịch như thế.
Hạ Thanh thời kỳ phản kháng, chỉ là trường(ngang ngược) một chút mà thôi.
“Phụ thân cơ duyên xảo hợp, trái lại có một thân phận làm việc không tệ, miễn cưỡng sống tạm mà thôi, trái lại Xanh rất lợi hại, cũng được thám tử chống khủng bố bí mật.” Hạ Phong công nhận nói, thần sắc rất kiêu ngạo.
Hạ Thanh lại một chút cũng không giống bị gia trưởng khoa trương, đứa nhỏ hưng trí bừng bừng.