Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1399: Tôi có tính không là nữ thần trạch nam (không hiểu biết nhiều thế giới bên ngoài)1




Editor: thanh huyền

“Sẽ!” Nolan nói là đạo, “Trước đây ở trường quân đội thường xuyên đánh, hạng mục tiêu khiển căn bản là chơi bóng rổ cùng bóng chày, lúc đi căn cứ hải quân huấn luyện, mỗi ngày sẽ đánh bóng chuyền.”

Lục Trăn cười nói, “Hạng mục tiêu khiển của chúng ta, có tám chín mục đánh bóng chuyền, hơn nữa là có nam có nữ, vô cùng hăng hái.”

Nolan nhíu mày, “Nam nữ hỗn đáp, các người rất chiếm tiện nghi đi?”

“Nói hươu nói vượn, ngươi cảm thấy chúng ta cùng Hạ Thanh, Cố Thất Thất đánh bóng chuyền như vậy có thể chiếm tiện nghi?” Lục Trăn giơ một ví dụ.

Nolan nhíu mày, “Nữ nhân của các anh đều có trình độ như các cô?”

“Đấy là đương nhiên!”

“Ta thế nào liền chưa từng thấy một vị?”

Lục Trăn nghiêng đầu, “Các cô nương đô ở Philippines Trung Đông khu hoạt động, ngươi tự nhiên không biết.”

Nolan, “...”

Lục Trăn mặc chính là áo ngắn tay, thoạt nhìn thật thoải mái, trái lại Nolan, mặc ngắn tay, áo khoác, anh không nóng sao? Này ở trước mặt anh, luôn luôn chững chạc đàng hoàng, mà lại chững chạc đàng hoàng này rất nhận người.

Trên bờ cát hàng loạt ngồi tất cả đều là người, Lục Trăn cùng Nolan bình luận đồng thời, cũng bình vóc người các nữ nhân.

Lòng thích cái đẹp, mọi người đều có.

Nolan cảm thấy anh bị Lục Trăn mang phá hủy.

Một danh mặc bikini màu lam đi tới, mời Nolan thiếu tá cùng uống một chén, Lục Trăn miệng trương trương, nhìn về phía nữ lang, tuổi không lớn lắm, tóc sắc kim, mắt màu xanh ngọc, mắt xanh, làn da màu mật ong, rất gợi cảm.

Lục Trăn quấn quýt, anh và Nolan cùng một chỗ, xưa nay là nữ nhân cùng anh bắt chuyện, thế nào đụng với một trước cùng Nolan bắt chuyện?

Nolan thiếu tá chững chạc đàng hoàng nói, “Đa tạ lời mời của cô, tôi có bạn lữ.”

Trong lòng Lục Trăn ngọt, lại nhịn không được châm chọc, tiểu mỹ nhân, cậu thực sự là quá trực tiếp, nếu là anh sẽ đùa giỡn mấy câu.

Nữ lang thất vọng nhìn nhìn Lục Trăn, ngược lại bỏ đi, trái lại rất có phong độ cũng không tử triền lạn đả(ý nói Nolan không đồng ý thì đánh chủ ý lên LT), Lục Trăn, “Tôi với cậu đánh đố, nữ nhân này nhất định lóa mắt.”

Nolan nhìn mắt Lục Trăn, “Người ta không mang ẩn hình.”

“Kia không đại biểu cô lóa mắt.” Lục Trăn kiên trì quan điểm của mình.

Mặt Nolan thiếu tá không thay đổi nói, “Lục Trăn, thừa nhận sức quyến rũ của anh đối mới nữ nhân mất hiệu lực là chuyện khó khăn như vậy sao?”

“Không, tôi chọn cậu, không chọn tôi, để tôi thừa nhận vô cùng khó khăn.”

Nolan nói, “Kỳ thực, ở trong mắt thiếu nữ âu mỹ, tôi đích xác so với anh phải có sức quyến rũ, bọn họ thích loại thuần chủng người nước ngoài này, không thích loại khuôn mặt phương đông này...”

Lục Trăn, “...”

Lục Trăn sờ sờ mặt mình, “Cậu ở đây nhắc nhở tôi lần sau ra cửa mang nhân diện da (mặt nạ) Âu Mỹ sao?”

Nolan nhàn nhạt nói, “Tùy anh a, bất quá, tôi cảm thấy anh chân diện mục đẹp mắt nhất.”

Ngũ quan tốt nhất như vậy, ôn nhuận, tinh xảo, là mặt người đông phương anh thích nhất, cũng là anh cảm thấy ngũ quan truyền thống mỹ lệ, thuở nhỏ anh liền thích tướng mạo Lục Trăn.

Lục Trăn đủ hài lòng, trên đời người tất cả đều ca ngợi anh, cũng không như người yêu nói một câu anh nhìn coi được.

Lục Trăn một bên quấn quýt vấn đề vừa mất đi hiệu lực sức quyến rũ, một bên vô sỉ hạnh phúc, toàn thân toát ra bong bóng ái tâm.

Hai người bọn họ nhìn xong một ván bóng chuyền bãi cát, Nolan khẽ nói, “Tôi có một chút đói bụng, chúng ta đi ăn cơm.”

“Tốt.” Lục Trăn đứng dậy, kéo Nolan, lúc này mặt trời chiều vẫn chưa hoàn toàn xuống núi, Nolan cùng Lục Trăn cảm thấy ở bờ biển ăn cơm, có thể vừa thưởng thức mặt trời chiều, bờ biển có một nhà hàng gọi Tothesea.