Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1332: Tôi đi gặp một người bạn 2




Editor: duong lieu

Anh ta nói vô cùng thật, Lục Trăn mím môi, nghĩ thầm có một chút kỹ thuật vũ khí tuyệt mật, không thể tại xưởng công nghiệp quân sự chế tạo này.

Vương bài rất nhiều xưởng công nghiệp quân sự, kỳ thực cũng không phải là bí mật, chống khủng bố đều có biện pháp bắt được, không có biện pháp, loại hình xưởng công nghiệp quân sự này cũng không phải bọt biển, có thể nói mất thì mất. Cho dù muốn biến mất đều phải một đoạn thời gian rất dài.

Thành lập một nhà xưởng công nghiệp quân sự, sông phụ cận ô nhiễm, thổ địa(đất) ô nhiễm đều rất nghiêm trọng, bọn họ có ý nghĩ tra, trốn không được bọn họ truy đuổi.

Chỉ là, một ít vũ khí tuyệt mật, xưởng công nghiệp quân sự tại đây cũng không tính chế tạo vũ khí tuyệt mật, chính là vì tránh cho bọn họ có nội ứng, làm cho kỹ thuật lộ ra ngoài.

“Vậy cảm ơn tiểu mỹ nhân thủ hạ lưu tình, nếu không tiểu sinh lại muốn tìm một chỗ, này nhưng không dễ dàng a.” Lục Trăn tự tiếu phi tiếu nói, “Đương nhiên, loại ăn sáng này, xác thực không để vào mắt của các cậu.”

Nolan nói, “Được rồi, không nói chuyện này.”

Lục Trăn biết nghe lời phải, “Vậy tôi làm cái gì, cậu cũng sẽ không can thiệp đi?”

“Sẽ không!” Nolan nói, “Tôi phải xử lý chuyện không sai biệt lắm, còn lại tất cả đều là việc tư, anh muốn làm gì cùng tôi không quan hệ.”

Lục Trăn tâm một trận, “Cậu tới đây có thể có cái việc tư gì?”

“Tới ngày giỗ mẹ tôi, tôi ghé thăm người một chút, ngày mai đi nơi ở cũ nhìn một cái.” Nolan nói, nơi ở cũ vẫn có người đúng giờ quét dọn, anh đã nhiều năm chưa từng tới.

Chỗ đó, có rất nhiều hồi ức.

Lục Trăn nhẹ giọng nói, “Xin lỗi.”

“Không có việc gì.” Nolan hỏi, “Anh nghĩ cùng tôi cùng đi nhìn nhìn sao?”

“Tôi?” Lục Trăn nhíu mày, này chẳng ra cái gì cả, thôi quên đi, nhìn ra anh chống cự, Nolan cũng không miễn cưỡng, kỳ thực, Lục Trăn không đi, anh cũng thở phào một cái, nếu không, anh cũng sợ lộ tẩy.

Bản Kiệt Minh điện thoại tới, Lục Trăn ra nghe điện thoại.

Anh ta đã điều tra rõ, Nolan thiếu tá tới đây thật cùng Lục Trăn không có quan hệ gì, anh ta cũng chứng thực, mấy ngày nữa, đích thực là ngày giỗ mẹ Nolan, Lục Trăn thầm nghĩ, chính mình quả nhiên là đa tâm.

Cúp điện thoại, anh nhìn về phía trong phòng, Nolan thiếu tá đang nghiêng đầu xem phong cảnh, không biết đang suy nghĩ gì, biểu tình có chút sâu thẳm, trong nháy mắt Lục Trăn, không muốn đi quấy rầy anh ta, kia hình như là một không gian rất tư mật.

Một lúc lâu, Nolan thiếu tá quay đầu lại, nhẹ giọng nói một câu, “Tôi đói bụng.”

Lục Trăn, “...”

Bởi vì trong nhà không có gì ăn, chỉ còn lại có một ít đồ uống, Lục Trăn cũng đang thật đói, hai người lái xe jeep đến đường cái đi mua thức ăn, Lục Trăn cũng không nghĩ tới, anh và Nolan thiếu tá sẽ có một màn tức cười như thế.

Bọn họ nhập gia tùy tục, mặc trang phục dân bản xứ Israel, mặt có chút lạ, nhưng nói chuyện không có vấn đề, hai người cũng có thể nói phi thường lưu loát ngôn ngữ nơi này, bọn họ mua một ít rau dưa cùng thịt.

Lục Trăn rất thích ăn thịt Trung Quốc, anh cảm thấy tất cả thức ăn, thịt Trung Quốc là phong phú nhất, chua ngọt đắng cay, chỉ cần anh nghĩ, thì trên cơ bản, cái gì cũng có thể ăn, Nolan ăn không xoi mói. Chỉ bất quá thiên về cơm Tây, nhưng ở đây, anh ta muốn ăn cơm Tây trái lại rất khó khăn.

Hai người mua hải sản, không có loại thịt gì, Lục Trăn đã rất thỏa mãn.

Bên cạnh đường cái có một siêu thị, Lục Trăn không xác định bọn họ phải ở chỗ này thời gian bao lâu, anh đến trong siêu thị mua một ít đồ uống, sữa cùng bia.

Anh nghĩ dự đoán cũng ở không hơn ba bốn ngày, mua không coi là nhiều.

......